"Lâm Bình!"
Trong nháy mắt Giang Lạc kịp phản ứng.
Dưới cảm giác khủng hoảng này, Giang Lạc làm sao còn có thể lo đi đánh chết hai người Cổ Tinh Hà và Nhan Thác.
Lúc này.
Giang Lạc thuận tiện cầm kiếm lên, xoay người.
Đó là nhìn đến.
Vốn Lâm Bình đang ở bên trong trung tâm vụ nổ kia.
Không biết khi nào.
Lâm Bình xoay người lại.
Đi về phía Cổ Tinh Hà và Nhan Thác bên này.
"Lạc Thần, nạp mạng đi!"
Cả người Lâm Bình đứng trên không trung, mang một vết sẹo dài màu vàng tỏa ra ánh sáng màu vàng kim rực rỡ.
Giờ này khắc này, sức mạnh đạt đến cảnh giới kim thân của Lâm Bình Đại bạo phát không hề giữ lại.
Cả người thoạt nhìn giống như một pho tượng Chiến Thần tỏa ra ánh sáng màu vàng kim rực rỡ.
Nơi đi qua, hư không nổ.
Nắm tay của Lâm Bình nắm tay nhằm về phía Giang Lạc đang đứng đồng thời phát động sức mạnh tùy thời phát động.
Trong lúc anh nắm tay, tản mát ra một cỗ sức mạnh dao động càng lúc càng khủng bố.
Chiến thần quyền, kết hợp với lưc lượng kim thân, lại tăng thêm lực lượng bản nguyên.
Tất cả dung hợp lại
Cơ hồ là có thể nhìn thấy nắm tay của Lâm Bình trong lúc đó, giống như là có thêm màu vàng của hỏa diễm khi thiêu đốt, thậm chí là có thêm màu vàng huyết khí, hỗn hợp lực lượng bản nguyên, tràn ngập tỏa ra.
Khiến cho người ta lấy một loại cảm giác thần thánh mà khủng bố.
Quyền này, giống như Chiến thần cái thế phủ xuống, muốn xuất ra một quyền, quyền đánh tan núi sông!
Ngay lập tức Lâm Bình không cần thần binh đơn thuầ là dựa vào thân lực của mình, có thể phát huy ra một quyền mạnh nhất.
Thừa dịp mày bệnh, muốn mạng mày!
Hiện tại, chính là cơ hội tốt nhất để Lâm Bình đối phó với Lạc Thần.
Thấy Lâm Bình mang theo sức mạnh thần kì huy hoàng, đánh úp lại.
Sắc mặt của Giang Lạc ngay lập tức trở nên khó coi.
Hiện tại, nếu như bà ta còn không hiểu được, Lâm Bình đã sớm dự liệu được bà ta sẽ rời khỏi trung tâm vụ nổ, nhân cơ hội ra tay với Nhan Thác và Cổ Tinh thì bà ta chính là một kẻ ngu
"Người si nói mộng!"
"Lâm Bình, mày muốn chết!"
Giang Lạc hừ lạnh một tiếng.
"Lá chắn Huyền Băng!"
Trường kiếm trong tay Giang Lạc vẽ một cái, hải vực dưới lòng bàn chân trên biển, giống như được chỉ dẫn bay thẳng lên.
Lúc này trước người Giang Lạc đã hình thành được một tấm lá chắn to lớn bằng nước
"Bản nguyên, đóng băng!"
Từ tiếng quát của Giang Lạc.
Vô số bản nguyên dường như ngay trong nháy mắt bị Giang Lạc thêm vào bên trong tấm lá chắn to lớn bằng nước kia.
Ngay lập tức tấm lá chắn bằng nước kia ngưng kết thành băng.
Tấm lá chắn băng này được thêm bản nguyên vào, không thể phá vỡ!
Nhưng mà.
Cũng ngay trong khoảnh khắc Giang Lạc dẫn dắt nước biển, quán chú bản nguyên, ngưng kết thành lá chắn Huyền Băng, nắm tay giống như hoat diễm vàng kim thiêu đốt kia của Lâm Bình cũng ầm ầm lao tới.
"Oanh!"
Lá chắn Huyền Băng, giống như không tồn tại.
Dưới nắm tay của Lâm Bình căn bản không chịu nổi một quyền mạnh nhất này của Lâm Bình, trực tiếp ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ bản nguyên bay đầy trời.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy lá chắn Huyền Băng do chính mình ngưng tụ thành lại không có thể ngăn cản một quyền của Lâm Bình một khoảng thời gian, Giang Lạc hơi chau mày lại.
Bất quá.
Thật ra Giang Lạc cảm thấy cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao ....
Cô vốn đã lường được trước, tấm lá chắn Huyền Băng này lại có thể ngăn cản được Lâm Bình, cái này chẳng qua là để bà ta ngăn cản tầm mắt của Lâm Bình, hy vọng có thể ngăn trở Lâm Bình một lát mà thôi.
Mà, sát chiêu chân chính của bà ta chính là ....
"Hàn Băng Kiếm Khí!"
Hai con ngươi Giang Lạc lãnh liệt.
Ngay trong khoảnh khắc tới gần Lâm Bình tới gần khoảnh khắc.
Trong hư không, vậy mà lại xuất hiện sáu chuôi kiếm thần binh, tất cả đều là chất liệu gỗ tạo thành giống như thanh trường kiến trong tay Giang Lạc kia.
Hơn nữa vẻ ngoài của chúng cũng giống nhau như đúc.
Tản ra hàn ý dày đặc ý
Một quyền này của Lâm Bình đánh nát lá chắn Huyền Băng, xuyên qua vô vàn những mảnh bản nguyên băng vỡ đầy trời.
Trong hư không, sáu chuôi kiếm thần binh được Giang Lạc bày giống như súng laser thương, từng đạo từng đạo lần lượt bắn ra một đạo Hàn Băng Kiếm Khí.
Sắc mặt của Lâm Bình khẽ biến đổi vài lần.
Thoạt nhìn từng đạo Hàn Băng Kiếm Khí kia giống như không không có lực sát thương gì.
Nhưng,
Cũng từ những đạo Hàn Băng Kiếm Khí Lâm Bình lại cảm nhận được một cỗ uy hiếp mãnh liệt tỏa ra.
Nếu như bị Hàn Băng Kiếm Khí này đánh trúng chỗ yếu hại, Lâm Bình phỏng chừng cho dù những đạo Hàn Băng Kiếm Khí này đánh không lại cảnh giới kim thân của anh nhưng mà có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho mình.
Hơn nữa,
Những đạo Hàn Băng Kiếm Khí này, không chỉ là có uy thế khó lường.
Những nơi mà kiếm khí đi qua, ngay cả không gian đều bị đông lại, Lâm Bình chỉ biết, nếu như mình bị Hàn Băng Kiếm Khí này đánh trúng.
Chỉ sợ.
Tuy kiếm khí không thể xuyên thủng thân thể Lâm Bình được nhưng có thể khiến cho máu thịt nơi tiếp xúc với nó bị đông lại.
"Tu La, Bạch Hồng, Phù Dung, Cửu U, Lưu Quang, Thâm Ám!"
Lâm Bình không có chút gì do dự.
Trực tiếp triển khai sáu chuôi kiếm thần binh phóng đi.
Những phá kiếm mà Lâm Bình lấy được, Lâm Bình không biết những phá kiếm đó không biết có thể tính là thần binh hay không, nhưng Lâm Bình rất rõ ràng, những phá kiếm này cho dù là thần binh cũng không thể lưu lại dấu vết trên người.
Hơn nữa.
Phá kiếm, trừ bỏ có thể phá không, có thể phá trận.
Đồng dạng, cũng còn có thể phá pháp.
"Hưu! Hưu! Hưu!"
Quả nhiên.
Giống như Lâm Bình đã suy đoán từ trước.
Lâm Bình phóng ra sáu chuôi phá kiếm Tu La, thế nhưng thật sự chặn lại sáu chuôi kiếm thần binh bắn ra Hàn Băng Kiếm Khí, đánh tan nó.
"Làm sao có thể?"
"Hắn ta dùng thần binh gì vậy?
Thấy một màn như vậy.
Đôi mắt của Giang Lạc nháy mắt co rụt lại.
Sự tình, lại một lần nữa đã vượt ra ngoài dự đoán của bà ta.
Chẳng qua.
Một chiêu Hàn Băng Kiếm Khí này đã mất đi hiệu lực, quấy rầy kế hoạch của Giang Lạc, mà lúc này Lâm Bình đã tới, Giang Lạc làm sao còn có thời gian lo lắng và khiếp sợ.
Lúc này.
Cả người Giang Lạc cấp tốc bạo lui về phía sau.
May mắn, bà ta còn có chuẩn bị phía sau, vì Lâm Bình mà chuẩn bị.
Ngay lúc Giang Lạc cấp tốc bạo lui, trong tay Giang Lạc cầm chuôi thần binh trường kiếm này, lúc này lại bị bà ta huy động.
Kiếm trong tay bà ta mới là sát chiêu chân chính mà bà ta chuẩn bị cho Lâm Bình.
Hàn Băng Kiếm Khí chân chính ở trong này!
Bà ta cũng không tin, Lâm Bình còn có thể ngăn cản được!
"Chút tài mọn!"
Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.
Lâm Bình truy kích Giang Lạc, thế đi không giảm, quyền trấn sơn hà kia, bởi vì có càng nhiều thời gian để tích trữ, thì uy thế thậm chí nhanh hơn cường thịnh hơn lúc trước nhiều.
Đồng thời.
Cũng là vì tốc độ nhanh hơn, đồng dạng cũng là vì kích thích Lạc Thần, Lâm Bình bỗng nhiên triển ra Ngân Dực thần binh mà anh có được từ Trần Vô Song.
Đột nhiên, Lâm Bình bỗng đẩy tốc đọ lên cao nhất.
"Ngân Dực Vô Song!"
Mà lúc Giang Lạc nhìn thấy sau lưng Lâm Bình có một đôi cánh mở ra, cảm xúc của bà ta trong nháy mắt mãnh liệt dao động.
Khóe mắt.
Cực kỳ bi thương.
Trực tiếp khiến cho phản ứng của Giang Lạc đã bị trì hoãn nửa phần.
Nhưng mà.
Đây đối với Lâm Bình mà nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!