Lâm Bình thu tay lại, lắc lắc cổ tay, vẻ mặt lạnh lùng. Lần này khi vào Vùng Biển Loạn Ma, Lâm Bình đã đoán được sẽ không thuận lợi như lần trước. Dù gì lúc ở vùng đất Bí Tàng, anh đã cướp sạch tất cả thiên kiêu trừ mấy người Nhan Kha, hơn nữa đám thiên kiêu này còn đều là con cháu của chân thần. Chỉ cần mình xuất hiện lại ở Vùng Biển Loạn Ma thì chắc chắn sẽ khiến rất nhiều chân thần đối địch, thậm chí ngấp nghé đại thành kim thân của mình. Cho nên Lâm Bình đã chuẩn bị tinh thần, kẻ nào đui mù thì chỉ có một chữ: Giết!
Giết tới khi không còn kẻ nào dám trêu chọc mình mới thôi.
Dù sao trừ Thiên Ma và Lạc Thần của cung Thần Ma, Lâm Bình không sợ bất cứ kẻ nào. Cho dù là Thiên Ma và Lạc Thần thì dù đánh không lại, Lâm Bình cũng tin chắc có thể trốn thoát khỏi tay họ, không đe dọa tới tính mạng của mình. Lúc trước chưa tìm được nhóm Tề Đạo Lâm, Thiên Tuyết và Thiên Dịch nên Lâm Bình mới không muốn bại lộ thân phận. Nhưng bây giờ đã tìm thấy, Lâm Bình cũng không còn kiêng kỵ gì nữa. Tỉnh Nhữ dám cả gan ra tay với học trò của mình, chính là kẻ đầu tiên Lâm Bình giết chết để lập uy ở Vùng Biển Loạn Ma.
“Gia chủ!”
Bảy tên thần cảnh Vũ U Nhiên đều kinh hãi hét lên, hoàn toàn không dám tin rằng gia chủ chân thần vô địch nhà mình lại không phải là đối thủ của Lâm Bình, bị Lâm Bình giết chết tại nơi này. Nhưng sự thật rành rành trước mặt, Tỉnh Nhữ đã hoàn toàn tắt thở, xác chết rơi xuống biển, không còn chút khí tức sinh mệnh nào, biến thành thi thể lạnh lẽo.
“Trốn!” Sau khi phản ứng lại, Vũ U Nhiên lập tức đưa ra quyết định, sau đó bảy tên chân thần biến mất từ bảy hướng, dùng tốc độ nhanh nhất có thể để trốn thoát khỏi nơi này. Mỗi người tách ra một hướng thì mới có người may mắn trốn thoát.
Nhưng mặc dù đám Vũ U Nhiên đã cố gắng bùng nổ tốc độ bỏ trốn, chỉ thoáng chốc đã chạy được ngàn mét, nhưng Lâm Bình chỉ vươn tay chụp một phát, tốc độ của bảy người lại bị giảm mạnh, sau đó sức hút mạnh mẽ truyền đến từ sau lưng, kéo họ bay ngược về sau với tốc độ còn nhanh hơn cả lúc bỏ trốn.
“Đừng…” Vũ U Nhiên kinh hãi gần chết.
“Nhổ cỏ không tận gốc, gió xuân đến lại mọc.” Lâm Bình hờ hững lẩm bẩm một câu, đồng thời siết chặt bàn tay.
“Bùm!”
“Bùm!”
“Bùm!”
Thoáng chốc, bảy tên thần cảnh bao gồm Vũ U Nhiên đều bay ngược về, nổ tung trong không trung, biến thành từng đống máu rơi xuống biển, khiến mặt biển bị nhuộm đỏ.
“Đại thành kim thân? Chân thần… chân chính?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!