“Chắc… Chắc là không có đâu.” Ba Đen thoáng sửng sốt, giọng nói trở nên chần chờ.
“Lão già Cổ Càn Khôn kia dù gì cũng là cường giả chân thần đỉnh phong, nếu thần thi đã sinh ra trí tuệ thì chắc là không thể giấu diếm Cổ Càn Khôn. Cổ Càn Khôn muốn lợi dụng thần thi để mơ ước cảnh giới thần vương thì không có khả năng bỏ mặc thần thi sinh ra trí tuệ. Một khi có manh mối, chắc chắn Cổ Càn Khôn sẽ dập tắt manh mối đó.”
Nghe vậy, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, ngay cả Lâm Bình cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Bởi lẽ nếu thần thi thật sự đã có trí tuệ thì đúng như lời Ba Đen, sẽ là phiền phức rất lớn.
“Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng thần thi đã có trí tuệ.”
Song ngay lúc đó, Ba Đen bỗng bổ sung một câu.
“Thế nghĩa là sao?” Lâm Bình nhíu mày, nhóm Cổ Kiếm Hà, đại trưởng lão cũng khiếp sợ nhìn Ba Đen.
“Không loại trừ khả năng thần thi đã có trí tuệ, tức là… Trước khi Cổ Càn Khôn mang thần thi về thì nó đã có trí tuệ, hơn nữa còn ở mức độ nhất định nên mới có thể giấu diếm Cổ Càn Khôn, thậm chí dài đến mười mấy năm.”
“Còn có một khả năng khác là mười mấy năm Cổ Càn Khôn mang thần thi về thì nó mới có trí tuệ, chẳng qua vì nguyên nhân nào đó nên Cổ Càn Khôn không thể phát hiện, sau đó thần thi không biểu hiện ra ngoài, che giấu rất tốt.”
“Đương nhiên, đây chỉ là giả thiết thôi.” Ba Đen thản nhiên nói.
Lúc trước nó bỗng xông vào sau cung điện Tàng Bảo mà không thấy trong huyết trì có dao động tinh thần gì đó, từ đó cho thấy chắc hẳn thần thi còn chưa có trí tuệ. Đương nhiên Ba Đen còn chưa nói một câu, đó là… Nếu thần thi đã có thần trí mà lúc nó xông vào sau cung điện lại không nhận ra, vậy thì chắc chắn Cổ Càn Khôn cũng sẽ không nhận ra. Ngay cả nó cũng không nhận ra thì chỉ có một khả năng, thần thi đã sớm sinh ra trí tuệ, hơn nữa trí tuệ còn rất cao, có thể giấu được nó. Chẳng qua Ba Đen sĩ diện nên mới không nói điều này, nó không muốn thừa nhận là thần thi có thể giấu được nó. Huống chi nó cảm thấy cho dù thần thi đã có trí tuệ cao thì cũng chưa chắc giấu được, chẳng qua nó xông vào thời gian quá ngắn, ngắn đến mức chưa kịp cảm nhận. Chứ nếu cho nó thời gian, Ba Đen tự tin rằng mình có thể phán đoán tình huống trong huyết trì.
“Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy… Giả thiết mà anh nói lại càng gần thực tế hơn nhỉ?” Nghe Ba Đen nói vậy, Lâm Bình lại phát biểu. Trong lòng Lâm Bình vốn đã có linh cảm chẳng lành, bây giờ nghe Ba Đen phân tích, linh cảm này càng mãnh liệt hơn. Mà linh cảm của Lâm Bình thì vẫn luôn chính xác. Ngay khi anh còn chưa trở thành võ giả, chưa bước chân vào võ đạo, anh có thể dẫn dắt tập đoàn Bắc Thanh trở thành xí nghiệp ngựa ô của thành phố Hải Châu khi còn mới hai mươi tuổi là nhờ có tài năng kinh doanh, hơn nữa còn liên quan chặt chẽ tới linh cảm chính xác. Những quyết sách mấu chốt đa số đều nhờ linh cảm của Lâm Bình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!