Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Chết tiệt!”

Thấy Lâm Bình đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt mình, Cao Càn Khôi vốn đang mừng thầm trong bụng đột nhiên thay đổi sắc mặt, âm trầm đến độ muốn giết người.

Thật lòng mà nói thì vô luận là kiếm vũ trước đó, hay kiếm khí mang theo uy lực mạnh mẽ thoạt nhìn cực kì khủng bố mà ông ta xuất ra lúc sau kia, có lẽ sẽ hù dọa được hai tên phản đồ đại trưởng lão và Cao Hiển Hoàng. Nhưng, đối với Lâm Bình đã tu thành kim thân mà nói, Cao Càn Khôi lại không đặt quá nhiều hy vọng vào việc hai chiêu thức kia có thể gây được thương tổn cho Lâm Bình hay không.

Cái ông ta cần chính là hai chiêu thức kia có thể phân tán lực chú ý của Lâm Bình, làm cho cậu ta phải dốc hết toàn lực ra đối phó. Đương nhiên, cũng bởi vì Lâm Bình Lâm Bình đã tu thành kim thân, cho nên, cứ cho là cảnh giới của Lâm Bình thua xa ông ta một trời một vực, nhưng Cao Càn Khôi cũng không hề vì thế mà chủ quan khinh địch.

Dù biết rõ “Khước Dã” có sức mạnh vô cùng lớn, nhưng Cao Càn Khôi cũng không quá tin tưởng vào việc chỉ sử dụng “Khước Dã” là có thể đủ để xử lý Lâm Bình.

Nhưng Cao Càn Khôi lại cảm thấy rằng, ít nhất “Khước Dã” cũng có thể làm Lâm Bình trọng thương. Sau đó, ông ta sẽ ra tay lấy mạng Lâm Bình.

Nhưng, Cao Càn Khôi lại không ngờ rằng Lâm Bình lại có thể phát hiện ra “Khước Dã” sớm như vậy, hơn nữa cậu ta còn đã kịp chuẩn bị để đối phó với nó từ trước.

Việc này làm cho ông ta vô duyên vô cớ mà lại mất đi một thanh vũ khí uy lực như “Khước Dã”, thì bảo sao ông ta không tức tối cho được.

Đương nhiên, chuyện khiến cho Cao Càn Khôi phẫn nộ nhất vẫn là đến bây giờ Lâm Bình lại vẫn có thể tung tăng nhảy nhót, hơn nữa còn có thể áp sát tới, muốn gây nguy hiểm cho ông ta. Chuyện này đối với Cao Càn Khôi mà nói, quả thực chính là một sự sỉ nhục.

“Quy hải nhất kiếm!”

Cao Càn Khôi lại quát lớn một lần nữa. Thanh kiếm trong tay ông ta rung lên, một luồng uy áp cực kì mạnh mẽ lại bùng nổ một lần nữa.

Cao Càn Khôi cũng biết, nếu muốn lấy đồ bền thân thể ra so thì mặc dù ông ta là chân thần đỉnh, cũng khó có thể bằng được kim thân của Lâm Bình. Lâm Bình muốn lấy sức mạnh của thân thể mình để thắng, mà ưu thế của ông ta, lại vẫn còn mạnh mẽ và dồi dào hơn Lâm Bình cùng tất cả những người ở đây, chính là lực lượng căn nguyên. Đây cũng chính là một trong những lý do cho biết vì sao Cao Càn Khôi vốn bị mini siêu võ nổ cho thương tích đầy mình, nhưng cũng không bỏ chạy ngay lập tức, và cũng chính là điểm duy nhất mà ông ta có thể tự tin.

Đương nhiên. Lâm Bình cũng biết Cao Càn Khôi chính là chân thần đỉnh, về chất lượng căn nguyên, có lẽ tinh thần căn nguyên của anh ta cũng ở tầm cấp Bảy, nên nếu chỉ so về chất lượng căn nguyên thì có lẽ anh ta sẽ mạnh hơn Cao Càn Khôi. Nhưng, nếu tính về độ tích lũy tinh thần căn nguyên thì Cao Càn Khôi chắc chắn hơn hẳn anh ta.

Nói cho dễ hình dung thì Lâm Bình chính là một ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, có lẽ một chén nước của Cao Càn Khôi không thể dập tắt được Lâm Bình, hai chén nước cũng không làm gì được Lâm Bình. Nhưng căn nguyên của Cao Càn Khôi, lại là tương đương với một mảnh hồ nước, hồ nước cuồn cuộn mà đến, mặc dù ngọn lửa kia có to lớn mạnh mẽ cỡ nào đi chăng nữa thì chẳng lẽ còn không dập tắt được hay sao? Đạo lý có lẽ là như vậy.

Cho nên, mặc dù Lâm Bình tu thành kim thân, nhưng khi chiến đấu với Cao Càn Khôi, thì đối với những chiêu kiếm của ông ta, Lâm Bình cũng sẽ lựa chọn tránh đi, không đối mặt trực diện với tinh thần căn nguyên của ông ta.

Trong khoảng thời gian ngắn. hai người Lâm Bình cùng Cao Càn Khôi không ai làm gì được ai. Mà mặc dù là hai người đại trưởng lão cùng Cao Hiển Hoàng đều hỗ trợ Lâm Bình tấn công Cao Càn Khôi, cũng không thể nào gây được quá nhiều thương tổn cho ông ta, ngược lại còn bị một ánh mắt của ông ta làm cho sợ hãi đến mức tay chân đều run rẩy.

Có Lâm Bình đứng đầu làm nguồn tấn công chủ lực, mà hai người bọn họ không cần phải lên trên liều chết, cho nên hai người bọn họ ngược lại bị bó buộc thế công.

Chu Thanh cũng muốn tiến lên giúp đỡ, nhưng lại bị Lâm Bình ngăn cản. Chu Thanh vốn dĩ cũng chỉ vừa mới đột phá chân thần mà thôi, vết thương vẫn chưa kịp hồi phục, cũng chua tu thành kim thân như Lâm Bình anh - dù có phải nhận một đòn của Cao Càn Khôi, cũng có thể miễn cưỡng mà chống chọi lại được.

Nếu là ngày thường, Chu Thanh chưa chắc gì sẽ nghe lời Lâm Bình, nhưng chỉ cần Lâm Bình đổi giọng ra lệnh, mặc kệ trong lòng Chu Thanh nghĩ như thế nào, cô nhất định sẽ làm theo chỉ thị của Lâm Bình.

Bởi vậy, Chu Thanh chỉ có thể rút lui đến một chỗ xa, nhìn chiến trường. cùng lúc đó, cô cũng muốn tìm cơ hội xem Cao Càn Khôi có sơ hở nào để ném một viên siêu võ mini cuối cùng ra, làm cho Cao Càn Khôi bị thương nặng hơn nữa, tạo cơ hội cho Lâm Bình tấn công hay không.

...

Giữa sân. Lâm Bình thấy chính mình bắt đầu bị Cao Càn Khôi vượt lên, trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ: quả là cao thủ cấp đỉnh chân thần. Cho dù chính mình đã tu thành kim thân, còn thăng cấp chân thần, đánh với người cùng cấp như Cao Hiển Hoàng thì thật sự là vô cùng dễ dàng. Mặc dù là trung kỳ chân thần, nhưng việc đánh thắng, thậm chí là đánh chết đối phương, cũng không phải việc khó khăn gì.

Có thể nói là nếu anh ta thăng cấp chân thần, thì ở cấp bậc này, anh ta cũng đã có thể được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng khi đối mặt với cao thủ cấp đỉnh chân thần như Cao Càn Khôi, thì vẫn không có cách nào đánh bại được đối phương, mặc dù đây đã là một Cao Càn Khôi đang bị thương cực kì nặng. Nếu đổi thành Cao Càn Khôi lúc chưa bị thương tổn, Lâm Bình chỉ sợ không phải đối thủ của ông ta.

“Không thể để mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy được!” Lâm Bình thầm nghĩ. Nếu không thể thay đổi cục diện hiện tại, nói không chừng người thất bại cuối cùng sẽ là anh ta.

Bởi vì lúc này, trong quá trình chiến đấu, nếu anh ta không thể gây ra một vết thương chí mạng nào lên Cao Càn Khôi, thì dù cho có thể làm đối phương bị thương, thì đó cũng chỉ là một vài vết thương ngoài da mà thôi.

Cao Càn Khôi không chỉ không bị thương nặng hơn, mà ngược lại, ông ta lại càng có nhiều thời gian để khôi phục sức lực. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, thì tình huống của Lâm Bình sẽ cực kì không ổn. Mà vào thời điểm Lâm Bình nghĩ như vậy.

“Chết đi!” Ánh mắt Cao Càn Khôi, trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

Chỉ thấy Cao Càn Khôi chém ra một kiếm đẩy Lâm Bình lùi về phía sau một quãng xa, thân hình chợt lóe, vậy mà lại trực tiếp biến mất tại chỗ, hơn nữa, Lâm Bình cũng không phát hiện được dấu vết chuyển động của ông ta. Rõ ràng, Cao Càn Khôi không phải dựa vào tốc độ để di chuyển, mà là sử dụng không gian để thuấn di!

“Cẩn thận!” Ngay lập tức Lâm Bình quát lớn.

Quả nhiên, ngay lúc Lâm Bình lên tiếng nhắc nhở, khoảng không chỗ đại trưởng lão bỗng nhiên dao động một chút, ở chỗ đó hiện ra một lỗ hổng. Thân ảnh Cao Càn Khôi lộ ra trong nháy mắt.

Mà vào khoảnh khắc Cao Càn Khôi xuất hiện, thanh kiếm dài tromg tay ông ta trực tiếp đâm ra, hướng thẳng về phía đại trưởng lão.

Đại trưởng lão mặt mày xanh mét. Nếu không phải ông ta sớm đã nâng cao cảnh giác, thì chỉ bằng một kiếm vừa nãy của Cao Càn Khôi, cũng đã đủ lấy mạng đại trưởng lão ngay tại chỗ. Cho dù ông ta có may mắn không chết, thì chắc chắn cũng tàn phế.

Nhưng dù bị Cao Càn Khôi tấn công bất ngờ như thế, đại trưởng lão cũng vẫn kịp thời phản ứng lại, dùng thần binh trong tay chặn lại một nhét chém kia của Cao Càn Khôi. Thế nhưng dư lực của tinh thần căn nguyên mà Cao Càn Khôi truyền vào trong nhát chém kia vẫn đủ sức chấn bay địa trưởng lão ra một quãng xa.

“Phụt!” Đồng thời, đại trưởng lão cũng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi văng tung tóe khắp nơi trong không trung. Khí thế của đại trưởng lão trong nháy mắt cũng yếu đi trông thấy. Vốn dĩ trước đó ông ta đã bị chó đen lớn gây thương tích, giờ khắc này, lại càng bị thương nặng hơn.

“Đồ phản bội, đi chết đi!” Cao Càn Khôi quát lớn một tiếng, lập tức hướng về đại trưởng lão tấn công, cùng lúc đó ông ta tiếp tục triển khai dịch chuyển bằng không gian.

Sắc mặt đại trưởng lão ngay lập tức trắng bệch như tờ giấy.

“Cứu tôi với!”

Đại trưởng lão hoảng hốt la hét, bắt đầu chạy trốn thẳng về chỗ Lâm Bình.

Hiện tại đối với đại trưởng lão mà nói, người ở khoảng cách gần nhất, lại có năng lực cứu mạng ông ta cũng chỉ có Lâm Bình. Bằng không, nếu chỉ có một mình ông ta thì chắc chắn không thể nào đánh lại một Cao Càn Khôi đang cực kì giận dữ vì bị cấp dưới phản bội như thế kia được.

“Ngu ngốc!” Lâm Bình mắng thầm một câu. Cùng lúc đó, thân hình anh ta chợt lóe lên, sau đó xuất hiện ở trong phạm vi Tru Thần Kiếm trận.

“Trận pháp, mở!”

Ngay khi Lâm Bình xuất hiện, anh ta liền điều động Tru Thần Kiếm trận, chín chín tám mươi mốt thanh kiếm đang lơ lửng nháy mắt khởi động, mang theo ánh sáng lạnh lẽo thấu xương. Đột nhiên, toàn bộ kiếm này lại đâm thẳng về phía Lâm Bình. Nhìn cứ như thể là Lâm Bình muốn tự sát vậy.

Đại trưởng lão vốn đang tăng hết tốc lực vọt về phía Lâm Bình nhìn thấy thế, liền bị dọa đến độ phải đứng lại. Mà, cũng trong một khắc này, Cao Càn Khôi đột nhiên xuất hiện ở phía sau Lâm Bình, kiếm trong tay hướng thẳng về vùng cổ anh ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!