Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Khoảng chừng nửa phút sau, Ba Đen lớn bắt đầu cảm ứng được cái gì đó, đột nhiên nó giẫm mạnh hai chân xuống đất, toàn bộ thân thể bay lên không trung. Mọi người chỉ kịp nhìn thấy một hình bóng màu đen bay thẳng vào trong căn phòng kia.

“Con chó này, lúc nào cũng nhanh tay nhanh chân như vậy!” Lâm Bình thầm mắng một câu. Ba Đen lớn lúc nào cũng biết cách nắm bắt cơ hội cả, canh đúng lúc anh ta vừa mới phá vỡ trận pháp là nó liền vọt thẳng vào trong ngay, thật sự là nhanh nhẹn không ai bằng. Nhưng ngay sau đó, Lâm Bình cũng lập tức đuổi theo sau.

Thế nhưng, trong nháy mắt, khi Lâm Bình vừa mới đến trước cánh cửa căn phòng kia, Ba Đen lớn vốn đang vọt thẳng vào bên trong lại đột nhiên quay đầu, chạy ngược trở về!

“Oắt con, mau mau đóng trận pháp lại, nhanh lên!” Từ trước tới nay giọng Ba Đen lớn chưa bao giờ nôn nóng như thế.

Thấy thế, Lâm Bình cũng nhanh chóng quay đầu, chạy ngược lại. Vì Lâm Bình tin tưởng lời của Ba Đen lớn, nên khi lui về phía sau, anh ta cũng không chút do dự mà nhanh chóng thu hồi cờ trận, đồng thời, bắt đầu đóng trận pháp kia lại.

Bởi vì Lâm Bình không phải dùng bạo lực để phá giải trận pháp này giống như cách mà anh ta làm với “Trận chữ Diệt” trước đó, cho nên trận pháp bảo hộ căn phòng này vẫn còn hoàn hảo, chưa bị phá hủy. Lâm Bình lúc nào cũng có thể điều khiển nó.

...

Ở vùng biển tiên đảo.

Cao Càn Khôi tăng hết tốc lực, nhanh chóng bay trở về đảo Bắc. Mỗi khi Cao Càn Khôi cảm thấy tốc độ của ông ta bắt đầu thấp hơn tám lần vận tốc âm thanh, ông ta sẽ nhanh chóng lấy một lượng lớn thuốc năng lượng ra uống, sau đó lại tiếp tục bay đi.

Ông ta muốn tốc độ của bản thân lúc nào cũng phải duy trì ở mức gấp tám lần vận tốc âm thanh cho đến gấp mười lần vận tốc âm thanh mới được, rồi lại tiếp tục điên cuồng mà phóng về phía đảo Bắc.

Nhưng ngay lúc Cao Càn Khôi dừng chân một lát để thở, chuẩn bị tăng tốc một lần nữa, sắc mặt ông ta lại tiếp tục thay đổi!

“Đáng chết!”

Cao Càn Khôi cực kì tức giận mà mắng một câu.

Mà không gian xung quanh Cao Càn Khôi cũng bị cảm xúc này của ông ta ảnh hưởng, khắp nơi đều kịch liệt xoay chuyển, sấm chớp nổ vang.

Vào giờ phút này, nếu những cao thủ cấp thần cảnh như lê tông, Tần vô song, hay cổ trần tiêu có xuất hiện ở đây đi chăng nữa, thì không cần Cao Càn Khôi ra tay, cũng sẽ bị khí thế của hắn hiện tại lấy mạng

“Bất kể là ai, nếu dám làm hỏng việc lớn của ta, ta nhất định sẽ rút gân lột da nó, ngao luyện thần hồn, làm nó trọn đời trọn kiếp không được đầu thai!”

Cao Càn Khôi lại tức giận mắng một câu, sau đó lại tiếp tục tăng hết tốc lực quay trở về đảo Bắc. Hiện tại ông ta chỉ còn cách đảo Bắc khoảng 3000 km, chỉ cần đi thêm khoảng mười lăm phút là đã có thể tới nơi.

...

Mà vào thời điểm Cao Càn Khôi cảm ứng được căn phòng cuối cùng của kho tàng bị mở ra, ông ta lại càng thêm tức giận, tăng hết tốc độ nhanh chóng trở về.

Thì vào lúc này, bốn tiên đảo lớn Bồng Lai, Viên Kiều, phương hồ, Doanh Châu, cùng với người của mấy đảo nhỏ khác, là những người đến đây theo đề nghị đảo chủ tiên đảo Bồng Lai Tả Thiệu Quân lại sắp bắt đầu xuất phát, lấy danh nghĩa sang chào hỏi mà quang minh chính đại mà đi đến đảo Băc

“Bốn đảo lớn Viên Kiều, phương hồ, Bồng Lai, Doanh Châu chúng ta cùng với đảo Thiên Vân, đảo truy phong v.v... đồng loạt xuất hiện đến chào hỏi đảo Bắc, thì cho dù đảo Bắc có mạnh mẽ cỡ nào, cũng không có cách nào ngăn cản chúng ta!”

Đảo chủ tiên đảo Viên Kiều cười nhạt.

“Nói thẳng ra thì khu vực đảo của chúng ta có nhiều cao thủ chân thần như vậy, nhưng không biết đã bao nhiêu năm rồi mới có dịp tập trung lại ở đây! Nhân cơ hội này, chúng ta có thể gặp gỡ mọi người, âu cũng là chuyện tốt.”

Đảo chủ các đảo, cùng với các cao thủ chân thần, cũng bắt đầu nói chuyện sôi nổi. Bầu không khí cũng dần dần trở nên náo nhiệt hơn. Đương nhiên, ai cũng hiểu rõ, tuy rằng ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trong lòng mỗi người, lại đều có ý đồ riêng.

...

Tại căn phòng sau cùng của kho tàng đảo Bắc.

Trong nháy mắt Ba Đen lớn lao tới, Lâm Bình bắt đầu dựa theo như lời Ba Đen lớn mà đóng cửa trận pháp. Cùng lúc đó, Lâm Bình cũng bắt đầu cảm nhận được một chút dao động không giống người thường truyền ra từ gian phòng kia. Lâm Bình có cảm giác tim mình bất chợt co rút mãnh liệt, tròng mắt anh ta cũng hơi hơi co rụt lại. Vì thế, Lâm Bình lại càng đẩy nhanh tốc độ đóng trận pháp lại.

Đợi sau khi đóng được trận pháp, Lâm Bình mới nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Ba Đen lớn.

“Này, bên trong căn phòng kia rốt cuộc có cái gì mà có thể làm cậu sợ hãi như vậy?”

Lâm Bình mở miệng, hỏi, trong lòng tràn ngập khó hiểu.

Đặc biệt là chút dao động làm tim Lâm Bình có chút đập mạnh kia càng khiến cho anh ta cảm thấy bất an.

Mà vào thời điểm Lâm Bình phá giải trận pháp, đại trưởng lão, Cao Hiển Hoàng còn có Chu Thanh cũng đã đi đến phía sau lưng Lâm Bình.

Bởi vậy, lúc Ba Đen lớn lao tới, đại trưởng lão, Cao Hiển Hoàng và cả Chu Thanh cảm nhận được có thứ gì đó làm bọn họ sợ hãi từ phía gian phòng kia. Ba người cũng đồng loạt quay sang nhìn Ba Đen lớn.

Thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía mình, sắc mặt Ba Đen lớn hơi đổi.

“Nhãi con, cậu nói chuyện buồn cười gì thế hả? Ai nói ông đây sợ hả? Nhìn bộ dạng ông đây mà cậu bảo tôi sợ sao? Mắt cậu có vấn đề à?”

Hai mắt Ba Đen lớn trừng lớn như chuông đồng, nhìn Lâm Bình, ra vẻ muốn ăn tươi nuốt sống anh ta.

Quá rõ ràng, câu nói kia của Lâm Bình làm nó chột dạ, đã thế cả bốn người đều là nhìn chăm chăm nó. Nhìn tới độ Ba Đen lớn vốn không có liêm sỉ, da mặt dày cũng phải cảm thấy xấu hổ.

Bản thân nó đẹp trai lai láng, văn võ song toàn, không gì làm không được, làm sao mà lại có thể bị mấy cái thứ như vậy hù dọa đâu cơ chứ! Thật là quá mất hình tượng!

Lâm Bình: “...”

Chu Thanh: “...”

Đại trưởng lão, Cao Hiển Hoàng: “...”

Sự thật không phải rõ rành rành rồi hay sao! Thế mà còn ngụy biện! Mặt mũi để đâu vậy hả?

“Không, con Ba Đen này làm gì có mặt mũi đâu mà mất!” Lâm Bình thầm nghĩ trong lòng. Đồng thời, Lâm Bình cũng bắt đầu hiểu thêm về tính cách của Ba Đen.

Vì vậy, Lâm Bình quyết định bỏ qua cái đề tài kì cục này, sắc mặt nặng nề mà nhìn Ba Đen: “Cậu vọt vào trong đó rồi mà, rốt cuộc nhìn thấy cái gì mà lại chạy ngược ra vậy?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!