Ngay lúc Lâm Bình bước lên đảo tiên Đại Tự, trước sau giao chiến cùng Cao Thiên Thần với đại trưởng lão và nhị trưởng lão, Chân Thần trước đây có gặp mặt qua với Lâm Bình ở các đảo tiên khác, cũng tới tấp trở về đảo tiên mà mình đang ở.
Đảo Bồng Lai!
Tiên cung trung ương!
Chu Bình Cảnh dẫn theo các vị thần cảnh của Đảo Bồng Lai đi vào nơi bí mật Côn Bằng Thần Vương, sau khi trở về Đảo Bồng Lai, thì một mình dẫn theo Diêu Tuyết Lam, đến tiên cung trung ương, trong một mảng cung điện của nơi cao nhất.
Và lúc này, Phong Thiên Hà một kẻ mạnh Chân Thần khác của Đảo Bồng Lai, cũng đã đến tiên cung trung ương trước.
Ở đây, chờ Chu Bình Cảnh đến.
Ngoài Phong Thiên Hà ra, trong cung điện, còn có một người đàn ông trung niên khác, ngồi trên vị trí chủ tọa, trong tay đang nghịch một viên trân châu.
Chu Bình Cảnh dẫn theo Diêu Tuyết Lam, sau khi đến trong cung điện nơi này, đầu tiên là hướng về người đàn ông trung niên ngồi trên chủ tọa đó, chắp tay.
“Đảo chủ!”
Chu Bình Cảnh lễ phép chào hỏi.
Còn Diêu Tuyết Lam, thì cung kính hành lễ: “Đệ tử Diêu Tuyết Lam, chào đảo chủ đại nhân!”
Người đàn ông trung niên ngồi trên chủ tọa.
Chính là, đảo chủ hiện nay của Đảo Bồng Lai, Tả Thiệu Quân.
Tả Thiệu Quân gật đầu với Chu Bình Cảnh trước, sau đó nhìn sang Diêu Tuyết Lam, mỉm cười nhẹ, xua xua tay, nói rằng: “Không cần giữ lễ, ngồi đi!”
Tức thì, Chu Bình Cảnh liền đi tới ghế ngồi đối diện Phong Thiên Hà ngồi xuống.
Còn Diêu Tuyết Lam, cũng theo Chu Bình Cảnh, đi đến một vị trí dưới đó, phép tắc ngồi xuống.
Nhưng dễ nhận thấy, khi đối mặt với Tả Thiệu Quân đảo chủ của Đảo Bồng Lai, Diêu Tuyết Lam vẫn biểu hiện hơi cẩn trọng.
“Bình Cảnh, người của Bồng Lai chúng ta, lần này toàn bộ đều an toàn trở về rồi chứ?”
Đợi đến sau khi hai người Chu Bình Cảnh và Diêu Tuyết Lam ngồi xuống, Tả Thiệu Quân hỏi trước.
“Đảo chủ, vô cùng may mắn, lần này Đảo Bồng Lai chúng ta, các vị thiên kiêu đi vào nơi bí mật Côn Bằng Thần Vương, chỉ có một người, khi đụng phải một trận pháp, bị thương nặng, nhưng cũng không có nguy hiểm tính mạng.”
“Những người khác, hoặc có bị thương, nhưng toàn bộ vẹn toàn trở về.”
Chu Bình Cảnh lập tức trả lời.
“Như vậy thì tốt!”
Tả Thiệu Quân gật đầu.
Nhưng, Tả Thiệu Quân đã biết trước, lần này đệ tử của Đảo Bồng Lai, đi vào nơi bí mật Côn Bằng Thần Vương, vì sự việc có biến, hầu như đều không có thu hoạch gì.
Vì vậy, Tả Thiệu Quân cũng không có hỏi đến chuyện thu hoạch.
Mà là nhìn Chu Bình Cảnh, lần nữa hỏi rằng: “Bình Cảnh, lần này, rốt cuộc là chuyện như thế nào? Cậu hãy nói chi tiết xem!”
Trước đó, tuy Chu Bình Cảnh truyền tin tức về rồi, nhưng chỉ là để ông ta triệu hồi Phong Thiên Hà, nói có chuyện lớn thương lượng, còn những thứ khác, chỉ đơn giản nhắc đến.
“Là thế này…”
Tức thì, Chu Bình Cảnh đem chuyện mà mình biết, toàn bộ nói ra hết.
Cùng lúc, khi đề cập đến tin tức nơi bí mật Côn Bằng Thần Vương, còn để Diêu Tuyết Lam bổ sung, bổ sung thêm chi tiết trong đó.
“Gặp phải kẻ mạnh của Biển Mai Quan?”
“Đại thành kim thân lại xuất hiện?”
“Xã hội hiện đại, chiến thần Việt Nam?”
“Đảo tiên Đại Tự, năm người Chân Thần?”
Sau khi nghe xong đầu đuôi câu chuyện nói ra từ Chu Bình Cảnh và Diêu Tuyết Lam, tròng mắt của Tả Thiệu Quân hơi co lại.
Dễ nhận thấy, tin tức của Chu Bình Cảnh và Diêu Tuyết Lam mang về, khiến ông ta cảm thấy được sự kinh ngạc chưa từng có.
Mà không chỉ là Tả Thiệu Quân.
Bao gồm một bên khác.
Từ sau khi Chu Bình Cảnh và Diêu Tuyết Lam đến đây, Phong Thiên Hà vẫn luôn không nói một lời, trong cặp mắt, cũng xuất hiện biến động cảm xúc cực lớn.
“Khó trách rồi!” Đôi mắt của Tả Thiệu Quân híp nhẹ, trong mắt nở rộ ánh sáng rực rỡ: “Tôi nói mà, hai mươi năm nay, tuy phong cách hành sự của Đại Tự không khác gì lúc trước, nhưng nghĩ kĩ lại, cũng có rất nhiều sự khác nhau, thi thoảng thì sẽ để một số hậu bối thiên kiêu ra ngoài dạo một vòng.”
“Tuy nhìn có vẻ không có vấn đề gì, nhưng bây giờ nghĩ lại, tần suất hậu bối thiên kiêu của Đại Tự xuất hiện, cũng đích thực càng nhiều lần hơn so với lúc trước.”
“Thì ra, là có một số kẻ mạnh bên ngoài khuấy động đảo tiên Đại Tự, không thể không thông qua thủ đoản này, cho dù không phải kẻ mạnh nhất vùng biển tiên đảo, cũng nhất định là một trong mạnh nhất.
Sẽ cho người của các đảo khác của vùng biển đảo tiên, tạo ra một cảm giác hậu bối của Đại Tự rất mạnh.
Và không những là hậu bối thiên kiêu, cho dù là Cao Càn Khôi của đảo tiên Đại Tự, cũng từng để lộ mặt qua một lần.
Tuy cũng chưa tiếp xúc với họ, chỉ là đi ngang từ xa, thậm chí cũng không có chào hỏi với họ, nhưng lúc đó lại cho Tả Thiệu Quân một cảm giác nguy hiểm.
Phía sau, đảo tiên Đại Tự lại có mấy người Chân Thần, giống như vô ý lộ mặt qua.
Với lại, còn không phải cùng một người.
Khiến đảo chủ của các đảo tiên lớn khác bao gồm Tả Thiệu Quân trong đó, đều cảm thấy, cho dù là người đó của năm xưa, cuối cùng đánh lên đảo tiên Đại Tự, có vẻ giết hại nhiều vị Chân Thần của đảo tiên Đại Tự rồi.
Nhưng, Đại Tự của hiện nay, số lượng Chân Thần vẫn không ít, thực lực của Đại Tự vẫn rất lớn mạnh.
Khiến mọi người khiếp sợ.
Nhưng bây giờ xem ra, đảo tiên Đại Tự thật sự đủ tự tin, thực sự có thể đủ để nghiền ép các thế lực lớn vùng biển đảo tiên, họ, sẽ như vậy chứ?
Không đâu!
Vì dù sao, Đại Tự của hai mươi năm trước, sẽ không như vậy.
“Đảo chủ, bây giờ Lâm Thiên Kế đi tới đảo tiên Đại Tự rồi, nhất định sẽ bùng phát xung đột.”
“Còn Chân Thần của đảo tiên Đại Tự, hiện nay không quá con số năm, xa vời không lớn mạnh thế kia như họ có ý vô ý biểu hiện ra.”
“Cái này, đối với chúng ta mà nói, là cơ hội chưa từng có trước giờ!”
Tức thì, Chu Bình Cảnh liền nói thêm nữa.
Ông ta vội vàng trở về, và cũng truyền tin trước, để Tả Thiệu Quân tìm Phong Thiên Hà trở về, nguyên nhân chính là đây.
Có lẽ, họ có thể kết hợp các đảo Viên Kiều, đảo trung, Doanh Châu, đi đến đảo tiên Đại Tự, nếu như có cơ hội, vậy thì một hơi nuốt xuống Đại Tự.
Nghe nói.
Trong đôi mắt của Tả Thiệu Quân, lướt qua một nét trầm tư.
Hai mươi năm trước, không những là đảo tiên Đại Tự, nhiều vị Chân Thần bị người đó chém giết.
Các đảo tiên khác bao gồm Bồng Lai của họ trong đó, thậm chí có một số trở thành Chân Thần, đảo chủ đảo nhỏ tự lập môn phái.
Lúc bấy giờ vì ham lợi ích, tham dự vào trong, trên căn bản đều có thiệt giảm.
Đảo Bồng Lai của họ, từng có hai vị Chân Thần.
Hai mươi năm trước, vì xúc phạm tới người đó, bị chém giết hết hai người.
Mười lăm năm trước, lại tọa hóa mất một người.
Nếu như không phải mười năm trước, Chu Bình Cảnh thăng cấp tới cảnh giới Chần Thần, có lẽ Đảo Bồng Lai bây giờ cũng chỉ có hai vị Chân Thần thôi.
Nhưng, cho dù có Chu Bình Cảnh vị Chân Thần mới thăng cấp này, hiện nay, toàn Đảo Bồng Lai, Chân Thần cũng chẳng qua chỉ có con số ba người họ mà thôi!
Đảo Bồng Lai trước mắt, chịu đựng không nổi hậu quả lại mất đi một vị, thậm chí nhiều vị Chân Thần nữa rồi.
“Thiên Hà, chuyện này, cậu thấy thế nào?”
Sau đó, ánh mắt của Tả Thiệu Quân, lại nhìn sang Phong Thiên Hà.
“Được đấy!”
Phong Thiên Hà lời không nhiều, chỉ là gật đầu, nói hai chữ.
“Nếu đã vậy, vậy thì thử xem kết hợp ba đảo tiên lớn đảo trung, Doanh Châu, Viên Kiều với nhau, đi một chuyến tới Đại Tự đi.”
“Nếu như chuyện có thể thành, vậy thì nhân cơ hội này, xâm chiếm Đại Tự.”
“Nếu như việc không thể thành, vậy thì coi như đơn thuần đi xem náo nhiệt được rồi!”
Tả Thiệu Quân ngước đôi mắt lên, ánh mắt nhìn xa, cuối cùng gật đầu, làm ra quyết định.
Vì dù sao, Lâm Thiên Kế đã dẫn trước họ một bước, đi tới đảo tiên Đại Tự rồi.
Tuy nhiên, cực kì kinh ngạc, Lâm Thiên Kế và một con chó bên cạnh anh ta, đều là đại thành kim thân.
Nhưng, cũng chính vì vậy, có Lâm Thiên Kế ở trước, vậy thì vừa đúng trở thành đá dò đường rồi.
Nếu như Đại Tự thật sự suy nhược, vậy thì đi lên chia một phần, nếu như Đại Tự vẫn rất mạnh, việc không thể thành, thì đơn thuần xem như đi coi phim hay Lâm Thiên Kế đánh lên đảo tiên Đại Tự thôi.
Đảo tiên Đại Tự, cùng lắm cũng là khó chịu mà thôi, cũng không thể nào có thể làm gì được họ.
Còn Lâm Thiên Kế đến từ xã hội hiện đại, những chuyện này, đặt dưới mắt, cũng không quan trọng bằng đảo tiên Đại Tự.
…
Đảo tiên Đại Tự.
Sau khi đại trưởng lão bị Lâm Bình một đấm đánh bay ra ngoài, trong không trung không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
So về căn nguyên, ông ta mạnh hơn Lâm Bình.
Nhưng, nếu so về mức độ mạnh mẽ của xác thịt, thì đại trưởng lão hoàn toàn không sánh bằng đại thành kim thân của Lâm Bình.
Lúc này, thật sự chịu phải một đấm toàn lực bùng phát của Lâm Bình, dù mạnh mẽ như đại trưởng lão, lúc này, trên ngực của ông ta, cũng hơi lõm vào trong.
Một cái hố hình dạng nắm đấm.
Một đấm kim thân, sức mạnh chấn động đến khí huyết ông ta quay cuồng.
Lục phủ ngũ tạng, cũng đều có chấn thương không cùng mức độ.
Nhưng.
Đại trưởng lão không những không có sắc mặt u ám, ngược lại giống như thở phào nhẹ nhõm vậy.
“Đi!”
Tức thì, cùng lúc đại trưởng lão bị một đấm của Lâm Bình đánh bay, cũng càng mượn lực trực tiếp lẩn trốn đi về phía xa.
Cùng lúc, cũng hét một tiếng với nhị trưởng lão.
Thậm chí ngay cả phản đồ Cao Hiển Hoàng, cũng không kịp tìm ông ta tính sổ rồi.
Tuy, đại trưởng lão mạnh hơn Lâm Bình.
Nhưng, Lâm Bình là đại thành kim thân.
Đối mặt với một vị thần cảnh đại thành kim thân, đại trưởng lão có tự tin, có thể giết chết đối phương.
Nhưng Lâm Bình là một vị Chân Thần đại thành kim thân, lúc này, cho dù ông ta không ràng buộc chân tay, mà là toàn lực ra tay, đại trưởng lão cũng tuyệt đối không có tự tin có thể chiến thắng Lâm Bình.
Còn việc có thể giết chết Lâm Bình, sau khi biết được Lâm Bình là đại thành kim thân, đại trưởng lão càng là nghĩ cũng không có nghĩ qua rồi.
Chân Thần sở hữu đại thành kim thân, có lẽ có thể thắng được đối phương, có thể đánh thương đối phương, nhưng muốn giết chết đối phương, rất khó.
Toàn đảo tiên Đại Tự, e rằng chỉ có Cao Càn Khôi đảo chủ già ra tay, mới có khả năng này rồi.
Vì vậy.
Đại trưởng lão hoàn toàn không muốn làm công vô ích ở đây.
Duy nhất một điều khiến đại trưởng lão cảm thấy vui mừng là, vị “Việt Năm, Lâm Thiên Kế” trước mắt này, không giống người đó của hai mươi năm trước, khủng khiếp thế kia…
Nếu không thì, đổi thành Lâm Triệt của hai mươi năm trước.
Dưới một đấm vừa nãy, cho dù ông ta không chết, cũng trực tiếp bị thương nặng.
“Muốn chạy?”
Khi nhìn thấy nhị trưởng lão Cao Ngự Hành, bỗng chốc hành động, cùng với đại trưởng lão, hóa thành một ánh sáng, chạy về phía xa, thì Lâm Bình hứ lạnh một tiếng.
Đại trưởng lão thật sự muốn chạy, vậy thì chạy thôi.
Đối với Lâm Bình mà nói, cũng chỉ là hơi rắc rồi mà thôi.
Nhưng, nhị trưởng lão Cao Ngự Hành, Lâm Bình tuyệt đối không thể nào mặc cho ông ta rời khỏi.
Nếu như, là ông ta đã cưỡng ép mang Chu Thanh về đảo tiên Đại Tự, Chu Thanh sao có thể xém chút bị xem thành thuốc hình người luyện hóa rồi?
Nếu như anh ta đến trễ hơn một ngày nữa, thậm chí đến trễ vài tiếng đồng hồ, e rằng, Chu Thanh đã gặp phải độc thủ rồi.
Nên là.
Nhị tưởng lão Cao Ngự Hành, giống như Cao Thiên Thần vậy.
Nhất định phải chết!
“Chết!”
Kèm theo một tiếng gào thét của Lâm Bình, cả người Lâm Bình, bỗng chốc giống như một viên pháo đạn, bắn ra ngoài rồi.
Thấy vậy.
Ba Đen lớn cũng “gâu” một tiếng.
“Cậu, ở đây chăm sóc tốt cho người tình của cậu trẻ đó, nếu như cô ấy xảy ra vấn đề gì, thì cậu cứ chờ bị tháo gỡ thành tám mảnh đi!”
Còn chưa hoàn toàn dứt lời.
Ba Đen cũng chuồn ra ngoài rồi.
Tốc độ trực tiếp bùng phát tới tốc âm gấp bảy lần.
Còn tu luyện thiên nhai chỉ xích thần thông của Lâm Bình, đã đạt đến tốc âm gấp tám lần.
Đơn thuần chỉ nói tốc độ, có thể nói là khủng khiếp.
Cho dù là đại trưởng lão, cũng hoàn toàn sánh không bằng Lâm Bình.
Vì vậy.
Cho dù đại trưởng lão và nhị trưởng lão chạy trước, nhưng không bao lâu, thì Lâm Bình đuổi kịp nhị trưởng lão Cao Ngự Hành rồi.
Nhìn thấy khoảng cách của Lâm Bình với mình càng lúc càng gần, thấy là sắp đuổi kịp mình rồi.
Cao Ngự Hành thay đổi sắc mặt.
Chỉ sợ Lâm Bình lại đến tấn công.
Vì dù sao, ngay cả đại trưởng lão cũng không phải đối thủ của Lâm Bình rồi, cộng thêm trước đây thì Lâm Bình đã đánh thương ông ta, khiến nhị trưởng lão hoàn toàn không có tâm tư với sức mạnh, đấu thêm một hiệp với Lâm Bình nữa.
“Chém!”
Ngay lúc nhị trưởng lão nghĩ như vậy, Lâm Bình đã một rìu chặt qua rồi.
Một đường ánh rìu kinh động, kèm theo hơi thở mang tính hủy diệt vô cùng bá đạo, bao trùm lại về phía ông ta.
Sắc mặt của nhị trưởng lão lại kinh ngạc biến sắc.
“Phá!”
Tức thì, nhị trưởng lão không dám có bất cứ do dự nào, trực tiếp toàn lực đánh ra một đấm.
Nhưng cũng không phải đi đối kháng với một rìu của Lâm Bình.
Mà là sử dụng sức mạnh căn nguyên, trực tiếp đánh vỡ không gian trước mắt.
Sau đó, nhảy vào.
Ông ta muốn thông qua đường kết cấu không gian, mau chóng thoát khỏi phạm vi tấn công của Lâm Bình.
Chỉ là.
Ngay thoáng chốc nhị trưởng lão nhảy vào đường không gian, khóe miệng của Lâm Bình, lại nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.
Giống như, sớm thì đoán được chiêu này vậy.
Và hầu như cũng là cùng lúc.
Sau lưng.
Bóng dáng của Ba Đen lớn, cũng theo qua đây, bỗng chốc nhảy lên từ mặt đất, giọng nói cũng truyền vào trong tai của Lâm Bình.
Rõ ràng.
Là tọa độ của một đường không gian.
Khoảnh khắc khi nghe được giọng của Ba Đen lớn, Lâm Bình hầu như không có chút nào khựng lại, tốc độ toàn lực bùng phát, hầu như là khi Lâm Bình tay cầm Rìu Khai Thiên Thần, cùng một thời gian lại một rìu chặt xuống.
Thân hình của nhị trưởng lão Cao Ngự Hành, cũng từ một nơi hư không, bỗng nhiên xuất hiện.
Chỉ là.
Đón tiếp nhị trưởng lão, lại là một rìu toàn lực của Lâm Bình.
“Chết!”
Trong tai của nhị trưởng lão Cao Ngự Hành, đồng thời cũng vang lên một giọng nói.
Cao Ngự Hành sợ hãi tuyệt vọng.
Thế nhưng.
Mọi thứ đều xong rồi.
Lúc sau.
Một đường vết máu, từ trên đầu của Cao Ngự Hành, kéo dài ra.
Đường vết máu đó, hầu như chia ông ta ra thành một nửa.
Tuy, trên thực tế, xác thịt của Cao Ngự Hành, chưa chia một thành hai, theo sự xuất hiện của vết máu, hơi thở sinh mạng của Cao Ngự Hành, bỗng nhiên trở nên suy nhược đi.
“Cậu… cậu…”
Tròng mắt của Cao Ngự Hành trừng to, khó mà tin được nhìn Lâm Bình, muốn nói gì đó, nhưng nửa ngày cũng nói không ra một chữ.
Còn thần sắc trong đôi mắt của Cao Ngự Hành, cũng dần dần biến mất.
Cảnh tượng trong mắt của ông ta, dần dần trở nên u ám.
Cuối cùng, toàn bộ đều hóa thành một mảng màu đen.
Ý thức của Cao Ngự Hành, hoàn toàn biến mất.
Đến chết, Cao Ngự Hành cũng chưa phản ứng lại được, Lâm Bình làm sao có thể đoán trước được vị trí ông ta xuất hiện!
Là, Lâm Bình thật sự có tài năng như vậy?
Hay là, anh ta mèo mù vớ được chuột chết, bản thân xui xẻo?
Nhưng, dễ nhận thấy, Cao Ngự Hành không thể nhận được đáp án rồi.
Vẻ mặt của ông ta, chỉ có sự khó hiểu, với lại không can tâm.
Cuối cùng.
Cả cơ thể, từ không trung rơi xuống, rớt thật mạnh trên mặt đất, bay lên một lớp cát bụi.
“Cậu trẻ, đuổi lão già đó trước, đừng để ông ta chạy mất!”
Và khi Lâm Bình toàn lực một rìu, giết chết Cao Ngự Hành vốn thì thương tích khá nặng, Ba Đen lớn sớm thì đã chuồn ra ngoài rồi.
Hoặc là nói, Ba Đen lớn chỉ là lúc đi ngang qua, nói cho Lâm Bình tọa độ của không gian, tốc độ hoàn toàn không có giảm xuống chút nào, thì tiếp tục đuổi theo đại trưởng lão rồi.
Lâm Bình biết.
Bây giờ Ba Đen lớn lại điên cuồng như vậy muốn đuổi theo đại trưởng lão, nguyên nhân e là vì nó muốn nhân cơ hội này, cướp sạch Đại Tự.
Nếu đã muốn cướp sạch Đại Tự, vậy thì nhất định không được để đại trưởng lão chạy mất.
Khoan không nói đại trưởng lão đó sẽ lại đến âm thầm giết họ hay không.
Mà là đại trưởng lão chạy rồi, đi tìm đảo chủ già của đảo tiên Đại Tự trở về, sẽ chặn lại họ ở lại Đại Tự khi vẫn đang cướp sạch kho báu Đại Tự, còn chưa rời khỏi.
Vậy thì rắc rối rồi!
Vì vậy.
Sau khi Lâm Bình nhìn rơi trên mặt đất, bộ dạng chết không nhắm mắt của nhị trưởng lão Cao Ngự Hành.
Liền lần nữa phát huy thiên nhai chỉ xích thần thông, hướng về phía Ba Đen lớn và đại trưởng lão rời khỏi, đuổi lên.
Và trên đường đang đuổi theo.
Có đệ tử Đại Tự, từng thử khống chế trận pháp trên Đại Tự, tấn công Lâm Bình, lại hoàn toàn bị Lâm Bình phớt lờ rồi.
Nếu như không phải Lâm Bình không muốn đại mở sát giới với những đệ tử thần cảnh đó, e rằng, toàn Đại Tự, sẽ máu chảy thành sông.
Lâm Bình vốn cho rằng, đối với đại trưởng lão, còn cần phải huyết chiến một trận.
Nhưng, khi Lâm Bình đuổi kịp Ba Đen lớn và đại trưởng lão, cảnh tượng nhìn thấy, lại khiến anh ta kinh ngạc.
Anh ta lại nhìn thấy, đại trưởng lão còn mạnh hơn anh ta, lúc này, bảy bộ phận trên mặt đang chảy máu, hơi thở yếu đuối nằm ở trước mặt Ba Đen lớn.
Có vẻ như, đã bị thương nặng.
Mất đi sức mạnh chiến thêm nữa!
Lúc Lâm Bình đuổi kịp, vừa đúng Ba Đen lớn đang cất lại một món đồ gì đó.
Lâm Bình còn chưa nhìn rõ như thế nào, đồ vật đó, thì rơi vào trong miệng của Ba Đen lớn rồi.
“Anh, sao làm được vậy?”
“Món đồ vừa rồi anh cất lên, là cái gì?”
Thân hình Lâm Bình lướt qua, hạ xuống bên cạnh Ba Đen lớn, hơi khó mà tin được.
Chiến lực của Ba Đen lớn, mạnh thế này à?”
Hay là nói, đồ vật vừa rồi bị nó cất lên lại, là báu vật tuyệt thế gì, đủ để Ba Đen lớn khiến kẻ mạnh Chân Thần như đại trưởng lão, đều hạ gục xuống rồi?
“Đừng hỏi, hỏi thì chính là bản đại gia thiên phú khác thường!”
Ba Đen lớn hơi đắc ý nói rằng.
Nhưng, Lâm Bình nhạy bén phát giác, Ba Đen lớn của lúc này, hình như trạng thái cũng không tốt lắm.
Xem ra, tuy không biết Ba Đen lớn làm sao khiến đại trưởng lão bị thương nặng.
Nhưng dễ nhận thấy, Ba Đen lớn cũng không phải thật sự dễ dàng thì làm được, ít ra cũng trả một cái giá nhất định.
Nhưng cho dù là vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!