Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Ôi mẹ ơi...”

Lúc này trạng thái của Cao Hiển Hoàng đã hoàn toàn suy sụp.

Ông ta cảm nhận được nỗi sợ hãi mà trước nay chưa từng có từ chiếc rìu của Lâm Bình.

“Phá… cho ta!”

Cao Hiển Hoàng hét lớn một tiếng, bàn tay run lên bỗng một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay ông ta.

Ông ta cầm lấy thanh kiếm rồi nhảy vọt lên, cùng lúc đó trong vòng mười mét xung quanh ông ta trực tiếp xuất hiện một biển cả kiếm khí với sức mạnh căn nguyên của nó.

Bùng nổ uy lực khủng khiếp.

Loại uy lực này ngay cả Cao Trần Tiêu đột ngột xông vào biển kiếm khí này, e rằng cũng sẽ bị giết chết trong nháy mắt.

Đủ để thấy uy lực của nó đáng sợ đến mức nào.

Sau đó biển kiếm khí này hóa thành hàng ngàn hàng vạn luồng kiếm khí, không ngừng lan tràn dưới sự chỉ huy của thanh trường kiếm trong tay Cao Hiển Hoàng, lao thẳng về phía ánh sáng toát ra từ chiếc rìu của Lâm Bình.

Đỡ lấy chiêu thức trên không.

Sau đó va chạm vào nhau.

Trông cảnh tượng này cực kỳ ngoạn mục.

“Bùm bùm bùm!”

Mà khoảnh khắc khi ánh sáng của chiếc rìu và hàng vạn luồng kiếm khí đụng vào nhau.

Không gian bỗng vỡ vụn long trời lở đất.

Sức mạnh căn nguyên lan tràn khiến cho năng lượng của trời đất trong phạm vi bán kính vài cây số đều hoàn toàn bị xáo trộn.

Các vị Thần Cảnh đều vô cùng kinh ngạc và hoảng sợ.

Dưới sự che chở của Chân Thần của mỗi gia tộc cũng vẫn phải lùi ra xa ba đến năm cây số, lúc này mới dừng lại được ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt.

“Vù!”

Mà trong mắt của mấy người Mai Tuyết Lam uy lực còn sót lại vẫn chưa tiêu tan, bóng dáng của Cao Hiển Hoàng lại bị hất văng một lần nữa.

Người vẫn chưa kịp tiếp đất đã lại phun ra mấy ngụm máu tươi.

Hà Hồng, Trần Sơn bao gồm cả các vị Thần Cảnh khác như Mai Tuyết Lam đã chứng kiến Lâm Bình lĩnh hội được ý thức căn nguyên của chiếc rìu, mặc dù họ có thể cảm nhận được sức mạnh kinh người của chiếc rìu đó, nhưng vẫn không có khái niệm cụ thể.

Tuy nhiên sáu vị Chân Thần khác như Chu Bình Cảnh thì trợn tròn mắt cực kỳ khó tin.

“Đây… rốt cuộc là ý thức của chiếc rìu gì vậy? Uy lực lại kinh khủng đến vậy?”

Những vị Chân Thần như họ có thể nhận ra một cách chính xác, trong nhát chém này của Lâm Bình ẩn chứa cảm giác khiến bọn họ phải hoảng sợ.

“Đây là...một chút ý thức căn nguyên được Côn Bằng Thần Vương lưu lại trong chiếc rìu...”

Lúc này Mai Tuyết Lam lại lên tiếng một lần nữa với vẻ mặt vô cùng rối rắm.

Cơ hội này đã được đặt trước mặt cô ta, nhưng đáng tiếc cuối cùng không có duyên, hay nói cách khác chính mình vẫn chưa đủ mạnh và không có tài năng trời sinh, nên chỉ đành vô duyên vô cớ bỏ lỡ cơ hội trong Thung lũng Axe.

Nhất là bây giờ sau khi nhìn thấy sức mạnh được phát ra khi Lâm Bình sử dụng ý thức căn nguyên của chiếc rìu này, trong lòng cô ta càng khó chịu hơn.

Điều này cũng giống như một người phụ nữ luôn cho rằng mình rất xinh đẹp chẳng thua kém ai, nhưng bỗng có một ngày lại gặp một người đẹp không tì vết như tiên nữ bước ra từ trong tranh khác, khiến cho bản thân phải cảm thấy hổ thẹn về dáng vẻ của mình, lúc này người phụ nữ đó mới nhận ra rằng mình hoàn toàn không đẹp như những gì đã tưởng tượng, từ đó nảy sinh một cảm giác hụt hẫng trước giờ chưa từng có.

Giờ phút này Mai Tuyết Lam cũng đang có tâm trạng như vậy.

“Thần Vương… truyền thừa...” Sắc mặt của Chu Bình Cảnh bỗng cứng đờ, sau đó mới yên tâm phần nào: “Chẳng trách...”

Tuy nhiên dù trong lòng đã trở nên thoải mái.

Mấy vị Chân Thần như ông ta nhìn Lâm Bình với ánh mắt đan xen một chút ngưỡng mộ.

Dù sao đó cũng là truyền thừa của Thần Vương đó!

Ai mà không động lòng cơ chứ?

Còn về phần ra tay giúp đỡ Cao Hiển Hoàng sao?

Trước đây có thể họ không nghĩ tới chuyện này, nhất là khi nghe thấy mọi người đồn đại Lâm Bình và Ba Đen lớn đã cướp sạch đồ đạc của bọn họ, trong lòng mọi người hầu như đều nổi giận...nhưng sau khi hai người Lâm Bình và Ba Đen lớn lần lượt ra tay, khiến cho mấy vị Chân Thần này đều bị kinh động.

Rốt cuộc đây là hai vị cường giả đã luyện thành kim thân đó!

Không ai dám tùy tiện đắc tội với hai vị cường giả này.

Huống chi một trong hai người đó đã có một vị Chân Thần có kim thân thực sự.

Chuyện của hai mươi năm trước, uy lực và tàn ảnh mà người đó để lại đến nay vẫn còn rõ ràng trước mắt.

Hơn nữa hôm nay sáu vị Chân Thần Chu Bình Cảnh đều đã biết được đảo Đại Tự thật sự chỉ có năm vị Chân Thần, mà một người trong số đó đã ở trước mắt, điều đó chẳng phải là trên đảo hiện giờ chỉ còn lại bốn vị thôi sao?

Điều này không khỏi khiến cho trong lòng Chu Bình Cảnh nảy sinh một vài ý tưởng.

Vậy thì càng không thể vội vàng ra tay giúp đỡ Cao Hiển Hoàng được.

Ngay khi Cao hiển Hoàng không chống đỡ nổi một nhát rìu này của Lâm Bình, thậm chí khoảnh khắc trước khi ông ta vẫn chưa bị hất văng ra thì Ba Đen lớn đã đột ngột nhảy vọt tới.

Đã dự đoán được phương hướng mà ông ta bị hất văng.

Thời điểm khi Cao Hiển Hoàng bị hất lộn nhào đó.

“Gâu, ta đánh...”

Ba Đen lại nhảy vọt lên mà lần này tốc độ của nó trực tiếp đột phá gấp bảy lần so với tốc độ của âm thanh.

Khi Cao Hiển Hoàng vẫn đang lộn nhào trên không, hoàn toàn chưa phản ứng kịp, đã bị một chiếc đuôi quét qua.

“Phụt!”

Vốn dĩ ông ta đã bị thương hai lần rồi nên lại bị tấn công một lần nữa lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Trực tiếp bị Ba Đen lớn kéo xuống đập trên mặt đất thành một hố sâu gần mười mét, nhìn từ xa dường như không thể trông thấy đáy.

“Dám kêu ông cút à? Tên nhãi ranh này quả thật là chán sống rồi… gâu… đánh chết mày...”

Sau khi kéo ông ta xuống mặt đất, lúc này Ba Đen lớn mở miệng chửi mắng với vẻ mặt không vui.

Rõ ràng lúc trước Cao Hiển Hoàng kêu nó “cút”, đã làm cho Ba Đen lớn ghi thù ông ta.

“Chà chú chó này thật ghi thù mà!”

Nghe thấy tiếng chửi bới của Ba Đen lớn, trong thoáng chốc tất cả mọi người đều có chút hóa đá.

Ba Đen lớn này đúng là… không những biết nói chuyện mà còn ghi hận như vậy?

Lý do của việc đánh lén Cao Hiển Hoàng cũng chỉ vì lúc nãy ông ta tùy tiện nói một chữ “cút” với nó sao?

Giây phút này.

Bất kể là các vị Thần Cảnh Thiên Kiêu đã hiểu rõ tính tình của Ba Đen lớn từ trước, hay là đám người Chu Bình Cảnh lần đầu tiên gặp nó, trong lòng đã hạ quyết tâm dù có thế nào đi chăng nữa, cũng đều phải tỏ ra khách sáo một chút với chú chó này.

Nếu không một vị kim thân thừa dịp mình không chú ý tặng cho một đòn, vậy thì sẽ rất phiền phức.

Khi mỗi người trong nhóm của Chu Bình Cảnh vẫn đang trầm tư suy nghĩ, thì ánh mắt của Lâm Bình cũng nhìn về phía Cao Hiển Hoàng người đã bị chiếc đuôi của Ba Đen lôi xuống mặt đất.

Xét cho cùng ông ta là một vị Chân Thần.

Cho dù có liên tiếp bị thương nặng nhưng cuối cùng vẫn chưa đến mức bỏ mạng.

Vì thế.

Sau khi Cao Hiển Hoàng phun ra mấy ngụm máu nữa ở trong hố, không lựa chọn nhảy ra khỏi đó, chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ Cao Trần Tiêu.

Giống như một con chuột đất tay cầm trường kiếm, dùng kiếm khí mở đường trực tiếp khoan sâu vào lòng đất, muốn xuyên thủng cả hòn đảo này tiến vào biển cả sâu thẳm để trốn thoát trở về đảo Đại Tự.

“Vẫn muốn trốn sao?”

Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.

Nhảy vọt vào trong hố.

Ngay sau đó mọi người đều cảm nhận được cả hòn đảo bắt đầu không ngừng rung chuyển, như thể một trận động đất cấp mười khiến cho rất nhiều người đứng không vững.

Mà ở chỗ sâu trong lòng đất dường như có hai con thần thú khổng lổ từ thời viễn cổ đang đánh nhau, không ngừng truyền đến từng tiếng nổ kinh thiên động địa, thỉnh thoảng còn nghe thấy những tiếng gào thét thảm thiết mơ hồ vang lên, khiến cho mấy người Mai Tuyết Lam có cảm giác hoảng hốt và kinh hoàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!