“Cô ấy ở đâu? Có phải ở trên đảo của các người không?”
Nghe được Cổ Trần Tiêu nói gặp qua, trong lòng Lâm Bình lập tức kích động.
“Phải!” Cổ Trần Tiêu lại gian nan gật đầu. Không dám có một chút giấu giếm.
Ngoài việc đó ra Cổ Trân Tiêu còn cảm thấy nữ nhân này dường như là một nhân vật quan trọng đối với Lâm Bình. Chỉ cần xác nhận nữ nhân này ở trên đảo, Lâm Bình chắc chắn không thể tùy ý giết hắn.
“Cô ấy vì sao lại ở trên đảo?” Lâm Bình lại hỏi.
“Cô ta... là bị một vị trưởng lão mang về. Nhìn trúng thiên phú của cô ta, nói muốn thu cô ta làm đệ tử, cô ta hiện tại ở trên đảo có lẽ sống rất tốt.” Cổ Trần Tiêu nhanh chóng nói.
“Thu làm đệ tử?” Lâm Bình khẽ cau mày, nhìn chằm chằm vào Cổ Trần Tiêu, xem hắn có phải đang nói dối hay không.
“Đúng, vị trưởng lão kia thật sự là vì thiên phú của cô ta xuất chúng, thành tâm muốn thu nàng làm đệ tử nên mới đem về trên đảo.” Cổ Trần Tiêu bị dọa trước cái nhìn của Lâm Bình, lại nhanh chóng khẳng định nói.
Về điểm này Cổ Trần Tiêu tuyệt đối không nói dối. Chỉ là hắn nói cũng không hoàn toàn là sự thật mà thôi. Dù sao Cổ Trần Tiêu cũng không lộ ra sai sót nào.
“Được.” Lâm Bình gật đầu.
Buông ra Cổ Trần Tiêu, trong lòng cũng hơi buông lỏng một chút. Như vậy xem ra Chu Thanh có lẽ đang an toàn. Chỉ cần xác nhận Chu Thanh an toàn, vậy Lâm Bình cũng không cần gấp gáp nữa.
Còn về việc thu làm đệ tử?
Lâm Bình vẫn không yên tâm việc Chu Thanh ở trên đảo. Dù sao Lê Tông và Cổ Trần Hải đều bị hắn giết. Một khi Đại đảo biết được việc này, vậy Chu Thanh nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Hắn nhất định phải đem Chu Thanh đi.
Chẳng qua muốn đem Chu Thanh từ Đại đảo đi sợ rằng không phải một việc dễ dàng.
Nếu không thể lặng lẽ tìm thấy Chu Thanh, vậy Lâm Bình phải cùng Đại đảo đàm phán. Đến lúc đó lấy Cổ Trần Tiêu để đổi lấy Chu Thanh.
Nhưng tiền đề là Lâm Bình phải có đầy đủ thực lực và sức mạnh để có thể đối mặt với Chân Thần của Đại đảo.
“Đại đảo hiện tại còn bao nhiêu Chân Thần?” Nói đến đây, ánh mắt của Lâm Bình lại dừng trên người Cổ Trần Tiêu.
Thần sắc Cổ Trần Tiêu đổi đổi. Đại đảo trước mắt có bao nhiêu Chân thần là điều tuyệt mật. Nhưng cảm nhận được ánh mắt của Lâm Bình, thân thể Cổ Trần Tiêu run lên từng hồi, do dự một khắc, Cổ Trần Tiêu mở miệng nói: “Vẫn còn... còn 10 vị...”
“10 người?” Lâm Bình hơi hơi nheo mắt, sau đó bất ngờ đá một cước vào ngực Cổ Trần Tiêu.
Cổ Trần Tiêu bị đá ngã trên mặt đất trực tiếp tạo thành một vệt dài chục mét trên mặt đất, sau đó đụng phải một cây cổ thụ làm thân cây hình thành một vết nứt, điên cuồng chấn động, lúc này mới dừng lại.
“Phốc!” Cổ Trần Tiêu phun ra một ngụm máu tươi.
“Lại cho cậu một cơ hội, thành thật nói cho tôi, Đại đảo còn bao nhiêu Chân Thần? Bằng không vẫn còn tên kia ở đây, cậu liền không còn giá trị gì nữa rồi!”
“Đáng chết!” Thân ảnh của Lâm Bình lóe lên xuất hiện bên cạnh Cổ Trần Tiêu. Đồng thời chỉ chỉ vào Cổ Trần Vận , sắc mặt lạnh lùng.
Cổ Trần Vận sắc mặt trắng bệch. Mà lục phủ ngũ tạng và kỳ kinh bát mạch của Cổ Trần Tiêu đều đã bị tổn thương, cả người rã rời. Nếu Lâm Bình lại đánh hắn một chưởng nữa, cho dù hắn không chết sợ rằng cũng sẽ trở thành một phế nhân.
“Còn... còn cộng thêm lão tổ, tổng cộng có 5 vị...” lần này Cổ Trần Tiêu không dám giấu giếm nữa, nhanh chóng nói ra số lượng Chân thần trên Đại Tự Tiên Đảo.
Vốn dĩ hắn muốn nói sai một số, nói có 10 vị, số lượng này có thể làm Lâm Bình khiếp sợ, để Lâm Bình biết được thực lực của Đại Tự Tiên Đảo, không dám tổn thương tính mạng hắn. Nhưng Cổ Trần Tiêu thật không ngờ tới, Lâm Bình căn bản là không tin.
Ánh mắt Lâm Bình lại rơi trên người Cổ Trần Tiêu, lại rơi lên người Cổ Trần Vận. Thấy ánh mắt của Lâm Bình quét qua, Cổ Trần Vận vô cùng kinh hãi, đặc biệt là khi nhìn thấy tình trạng thê thảm của Cổ Trần Tiêu ở trước mắt. Hơn nữa Cổ Trần Tiêu cũng đã bán đứng Đại đảo rồi, hắn nơi nào còn dám cứng miệng.
“Thật... thật sự là 5 vị...” Cổ Trần Vận cũng lên tiếng ngay lập tức, xác nhận lời Cổ Trần Tiêu nói.
Lần này Lâm Bình mới gật đầu. Năm vị Chân Thần, con số này cũng gần giống với hắn nghĩ.
Còn về 10 vị? Lâm Bình vừa nghe có 10 vị trong lòng đúng là có chút khiếp sợ. Nhưng ngay sau đó lại biến thành nghi ngờ. Từ tin tắc biết được trong miệng Cổ Trần Hải, Chân thần của Tiên Đảo Hải Vực đã bị Lâm Chiến tàn sát hơn phân nửa. Nếu trong tình huống đó mà vẫn còn 10 vị Chân Thần, vậy đó là một con số khủng bố cỡ nào?
Hơn nữa lại liên tưởng đến số lượng Chân Thần của Loạn Ma Hải Vực. Tuy Tiên Đảo hải vực và Loạn Ma Hải Vực tình huống không giống nhau, không giống Loạn Ma hải Vực lấy Thần Ma cung đứng đầu, thống lĩnh toàn bộ Loạn Ma Hải Vực. Mà lấy Ngũ Đại Tiên Đảo làm chủ, cường giả Chân thần phần lớn đều phân bố tại trên Ngũ Đại Tiên Đảo.
Nhưng Loạn Ma hải vực ngoại trừ Thần Ma Cung ra có rất ít thế lực có thể lấy ra 3 vị Chân Thần. Mà cho dù là Thần Ma Cung đều không có 4 vị đâu.
Vậy Đại Tự Tiên Đảo lẽ nào ban đầu từng có đến 20 vị, thậm chí lẽ nào còn vượt qua 20 vị?
Đương nhiên Lâm Bình cũng không hoàn toàn khẳng định suy đoán của mình. Chỉ là không ngờ Cổ Trần Tiêu nhanh như vậy nói ra sự thật. Mà sau khi Cổ Trần Tiêu nói ra Đại Tự Tiên Đảo có 5 vị Chân Thần, Cổ Trần Vận cũng thành thật. Bao gồm cả Diêu Tuyết Lam, Huyền Hồng, Tiêu San Đẳng hay một số thiếu chủ khác của Tứ Đại Tiên Đảo cùng với các Thần Cảnh của một số hòn đảo thường khác sắc mặt đều có chút biến hóa.
Đại Tự vậy mà chỉ có 5 vị Chân Thần?
Đại đảo rốt cuộc có bao nhiêu vị Chân Thần, có bao nhiêu Thần Cảnh, những con số này tại Tiên Đảo Hải Vực đều rất thần bí. Dù sao Đại Tự ở Tiên Đảo Hải Vực xem như là một tồn tại rất đặc biệt. Nó không ở cùng chỗ với nhưng tiên đảo khác như Bồng Lai, Phương Hồ, Doanh Châu và Vân Kiện mà nằm ở cực nam của tiên đảo hải vực, hơn nữa cũng ít khi đi lại cùng các tiên đảo khác.
Nhưng mỗi lần có người ở Đại đảo ra ngoài hành động đều là những người có cấp bậc vô cùng mạnh. Khiến những người từ các tiên đảo khác đối với Đại đảo luôn có một cảm giác vô cùng kính nể.
Bởi vì cường đại, bởi vì thần bí, từ đó kính nể.
Nhưng hiện tại nghe đến Đại đảo chỉ có 5 vị Chân Thần, Diêu Tuyết Lan những người khác đều cảm thấy kinh ngạc. Phảng phất cảm thấy tồn tại giống như mãnh hổ trong tim mình từ trước tới giờ thật ra chỉ giống một con mèo bình thường mà thôi.
“Xem ra 20 năm trước người đó đã giết quá nhiều Chân Thần của Đại đảo rồi. Hèn gì Đại đảo ngày càng thần bí xem ra là ngoài mạnh trong yếu. Đại đảo sớm đã không còn cường đại như ban đầu nữa!” Diêu Tuyết Lan cùng những người khác xem như hiểu rõ.
Đợi sau khi bọn họ trở lại tiên đảo, tin tức chỉ có 5 vị Chân Thần ở Đại đảo sẽ bị truyền ra. Có lẽ bố cục của Tiên Đảo Hải Vực sẽ xảy ra một chút thay đổi không nói trước được.
Cổ Trần Tiêu và Cổ Trần Vận cũng biết, hôm nay bọn họ đã tiết lộ bí mật quan trọng nhất. Cho dù bọn họ có sống mà quay trở về Đại đảo, đợi chờ bọn họ e rằng chính là sự trừng phạt nghiêm khắc nhất. Nhưng so với việc chết tại đây, quay về Đại Ngư Tiên Đảo cho dù phải nhận bất cứ hình phạt nào bọn họ đều có thể tiếp nhận.
Đặc biệt là Cổ Trần Tiêu, thân là thiếu chủ duy nhất của Đại đảo, có dòng máu chính thống nhất chắc chắn sẽ không phải nhận cái chết.
Sau khi có được thông tin mình muốn, Lâm Bình không để ý đến Cổ Trần Tiêu nữa
"Tiểu Hắc, tới Đại đảo mà cướp bóc thì sao? Căn cứ vào địa vị của những vị Chân Thần kia, Đại đảo có lẽ có vô số thứ tốt, nhất định tốt hơn nhiều so với bảo vật bọn họ giao ra cho chúng ta. Có thể vẫn còn cơ hội làm ra Ngọc Cốt... "
Lâm Bình một mình đi tìm Ba Đen lớn, dụ dỗ nói.
Chỉ là Lâm Bình còn chưa nói xong đã bị Ba Đen lớn phun cho từng ngụm nước miếng, thiếu chút nữa bị phun chết.
“Cậu đem bản đại gia là đồ ngốc giống cậu?”
“Còn đến Đại đảo cướp bóc?”
“Đừng nói 5 Chân Thần, cho dù là 3 Chân Thần đều không dễ đối phó. Đi cướp bóc đại bản doanh của 5 cái Chân Thần, muốn tìm chết hả?”
“Muốn đi thì tự đi đi, đừng có kéo theo bản đại gia!”
Ba Đen lớn nói đến nước miếng tung bay, khinh thường mà nhìn Lâm Bình. Tuy rằng nó không hiểu rõ về Đại đảo, nhưng vẫn biết một chút. Những Chân thần trên Đại đảo không phải thứ dễ đối phó như vậy. Huống hồ đó là đại bản doanh của người ta, nguy hiểm không chỉ là những Chân Thần đó, nói không chừng cấm chế và trận pháp ở đó cũng có thể lấy đi tính mạng cả cả hai bọn họ. Ba Đen lớn sẽ không làm những việc không có tính chắc chắn như vậy. Trong mắt nó, đó là một trận làm ăn thua lỗ.
Không làm!
“Nếu ở đó có thể hoàn thành Ngọc Cốt cậu cũng không đi?” Lâm Bình nhướng mày.
‘Không đi không đi!” Ba Đen lớn nhìn Lâm Bình giống như nhìn một tên ngốc.
“Cậu thật sự cho rằng bản đại gia dễ bị lay động như vậy sao? Nếu ở đó thật có cơ hội hoàn thành Ngọc Cốt thì sớm đã bị người ở Đại đảo đã dùng hết rồi, còn lưu lại cho cậu? Cậu nằm mơ đi!”
Lâm Bình một trận vô ngữ.
Xem ra không dụ dỗ được Ba Đen lớn rồi. Lâm Bình luôn cảm thấy Ba Đen không đơn giản như vẻ bề ngoài nó biểu hiện ra đại thành Kim thân, kháng thấu.
Ít nhất Ba Đen lớn hiểu rất nhiều thứ. Nếu Lâm Bình muốn đi Đại đảo, đem theo Ba Đen lớn sẽ tốt hơn đi một mình rất nhiều.
“Vậy cậu chỉ điểm tôi một chút, làm sao để đột phá lên Chân Thần? Tôi đảm bảo, tôi ở Đại đảo lấy được thứ gì đều sẽ cho cậu chọn. Cậu chọn xong còn lại là của tôi!” Sau đó Lâm Bình lại nói.
Đột phá Chân Thần.
Lâm Bình cảm thấy Ba Đen lớn này khẳng định biết nên làm thế nào.
“Tinh thần lực của cậu có bao nhiêu vân rồi?” Lần này Ba Đen lớn không có phun Lâm Bình nữa mà là liếc liếc Lâm Bình, nhàn nhạt hỏi.
“1038 vân không sai.” Lâm Bình nói.
Trước khi hắn rời khỏi Ma Linh Đảo có bế quan nửa tháng, tinh thần lực đã đột phá 1000 vân rồi. Sau đó không có nhiều thời gian để tu luyện tinh thần lực. Nhưng cứ từ từ chậm rãi cũng có thu hoạch. Qua đi một thời gian lâu như vậy, tinh thần lực của Lâm Bình đã tăng trưởng đến khoảng 1038 vân.
“Chỉ có như vậy mà muốn đột phá Chân Thần? Cậu không sợ sẽ trở thành một Chân thần giống như con gà yếu đuối sao!” Ba Đen lớn cười lạnh nói.
Trong lòng Lâm Bình hơi động. Xem ra Ba Đen này tuy không phải Chân Thần, nhưng hắn dường như biết làm sao để đột phá Chân Thần, hơn nữa còn hiểu rất rõ.
“Nói thế nào?” Lâm Bình nhanh chóng hỏi.
“Không có chỗ tốt! Không nói!” Ba Đen lớn nghiêng đầu sang một bên.
“Chỗ tốt? Đến lúc đó cậu cùng về thế giới của tôi, tôi giới thiệu cho cậu một bạn lữ như thế nào? Đa dạng khẩu vị cho cậu lựa chọn, Ngao Tây Tạng, Husky, Chow Chow, Shepherd, Akita, Hiromi, Poodle, Samoyed, Beagle,... nên có đều có...” Khóe miệng Lâm Bình treo một nụ cười.
“Gâu!” Lâm Bình vừa nói xong Ba Đen lớn liền há to miệng lao về hướng Lâm Bình cắn hắn.
“Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng người tốt!” Lâm Bình tránh ra, phẫn nộ nói.
“Cậu còn dám vũ nhục bản đại gia, bản đại gia liền cắn ngươi đến không còn chỗ nào lành lặn có tin không?” Ba Đen lớn nhe răng, trong mắt lóe lên tức giận mà nhìn chằm chằm Lâm Bình.
“Được rồi, vậy cả đời này cậu liền làm cẩu độc thân đi!” Lâm Bình cho Ba Đen lớn một cái liếc mắt.
“Cậu mới là cẩu độc thân, cả nhà cậu đều là cẩu độc thân!” Ba Đen nổi giận.
“Tôi mới không độc thân. Tôi có lão bà có hài tử, nhân sinh rất mỹ mãn hạnh phúc!” Lâm Bình lạnh nhạt nói.
“Cẩu sinh của bản đại gia cũng rất hạnh phúc. Cậu cút xa một chút, đừng chắn tầm nhìn của bản đại gia!” Ba Đen lớn hừ nhẹ một tiếng, giống như đang nhớ lại những ngày của quá khứ.
“Yo yo yo, xem ra cậu cũng là một con chó có chuyện xưa nhỉ?” Lâm Bình không có rời đi, ngược lại nước đến bên cạnh Ba Đen lớn.
“Cút cút cút!” Ba Đen lớn không muốn để ý đến Lâm Bình.
“Trừ khi cậu nói cho tôi làm sao đột phá Chân Thần!” Lâm Bình đơn giản nói.
“Đợi tinh thần lực của cậu đột phá 2000 vân lại nói đi.” Ba Đen lớn liếc liếc Lâm Bình rồi thản nhiên nói.
“2000 vân?” Lâm Bình khẽ chau mày. “Không phải nói chỉ cần tinh thần lực đạt đến 1000 vân thì có thể cảm ngộ bổn nguyên sao? Vậy theo ý cậu nói, tinh thần lực càng cao thì cảm ngộ bổn nguyên càng dễ dàng? Thậm chí đột phá đến Chân Thần cũng sẽ càng mạnh?”
Liên quan đến Chân Thần Lâm Bình thật sự là một mảnh đen tối, cái gì cũng không biết. Vốn dĩ muốn thỉnh giáo Nhan Thác, kết quả vì chuyện của Nhan Kha, hắn buộc phải rời khỏi Ma Linh Đảo, cùng Nhan Thác cũng coi như trở mặt rồi.
“Phí lời, chắc chắn là tinh thần lực càng cao cảm ngộ bổn nguyên càng dễ dàng hơn. Nhưng cảm ngộ bổn nguyên đột phá Chân Thần cũng không phải chỉ dựa vào tinh thần lực.”
“Nếu thật sự là như thế, cho dù là một con heo, được cung cấp đủ bảo vật để nâng cao tinh thần lực, vậy nó cũng có thể thành Chân Thần rồi?” Ba Đen lớn nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngu.
“Đương nhiên đột phá Chân Thần, tinh thần lực đạt 2000 trở lên chính là trạng thái tốt nhất. Nhưng cho dù tinh thần lực của cậu có đạt đến 5000 vân, so với 2000 vân cũng không có khác biệt quá lớn.”
“Được rồi, tôi nói nhiều với cậu như vậy làm gì? Hiện tại ở tình trạng khuyết thiếu thần cảnh này, muốn đem tinh thần lực đạt tới 5000 vân còn khó hơn trở thành thần vương.”
“Được rồi, nói nhiều như vậy rồi, đợi tinh thần lực đạt tới 2000 vân lại đến tìm tôi.”
“Đương nhiên nếu cậu muốn trở thành một Chân Thần như con gà yếu, hơn 1000 cũng không thành vấn đề.”
Nghe những lời Ba Đen lớn nói, Lâm Bình không do dự chút nào: “Vậy vẫn là đợi tinh thần lực của tôi đạt đến 2000 vân lại nói đi.”
Nếu đã muốn đột phá Chân Thần, vậy chắc chắn phải thành Chân Thần cường đại mới được. Nếu không trong cùng một cấp ai cũng có thể bắt nạt hắn vậy làm Chân Thần còn có tác dụng gì?
“Tiêu Hắc à...” Một lúc sau Lâm Bình nói.
Hai mắt Ba Đen lớn trừng lớn hai mắt như chuông đồng, sắc mặt không tốt: “Tiểu tử cậu gọi bản đại gia là gì?”
Lúc này hưng phấn trong lòng Ba Đen lớn đã lắng xuống, Lâm Bình lại gọi nó là Tiểu Hắc, điều này khiến nó vô cùng không vui.
“Hắc ca Hắc ca!” Trên mặt Lâm Bình lập tức nở một nụ cười lấy lòng.
Ba Đen lớn lúc này mới xem như hài lòng, miễn cưỡng mà gật gật đầu, thu hồi ánh mắt bất thiện.
Lâm Bình lại là vẻ mặt không sao cả. Có câu nói đại trượng phu có thể co cũng có thể duỗi. Vì để đột phá Chân Thần, ăn một chút thiệt thòi cũng không tính là gì.
Huống hồ cuộc nói chuyện giữa hắn và Ba Đen lớn cũng không có ai nghe thấy. Lâm Bình tự nhiên cũng không thèm để ý.
“Cậu xem những người này, một người cũng đừng để chạy.”
“Còn nữa, cái vị lúc trước bị cậu xem thành đệm thịt mà ngồi ấy, không có việc gì cũng có thể ngồi nhiều một chút.” Lâm Bình nói.
“Cậu thật sự mẹ nó không phải thứ gì tốt.” Ba Đen lớn khinh bỉ nói.
Lâm Bình: “...”
Xoay người rời đi.
Hắn biết Ba Đen lớn hiểu rõ nên làm thế nào.
Lâm Bình bước vào căn nhà tranh nói hắn đại thành Kim Thân trước đó, bế quan!
“Hiện tại quan trọng nhất là đột phá, những thiên tài địa bảo có ích đối với tinh thần lực này về sau lại thu thập đem về Hoa Quốc.”
Lâm Bình lấy ra 5 cánh thiên kim liên, 2 uyển mộng quả, 27 lạp thiên quỳ tử, 1 cây dưỡng hồn mộc vân vân có tác dụng tăng cường linh hồn lực.
Ngoại trừ dưỡng thần mộc để tại trên người có thể bồi bổ tinh thần lực hiệu quả hơn, những thứ khác muốn sử dụng thì phải luyện hóa. Lâm Bình không cảm thấy đau lòng chút nào, bắt đầu luyện hóa chúng.
Ăn một cánh thiên kim liên, Lâm Bình liền cảm thấy tinh thần lực tăng trưởng càng thêm tràn đầy, hơn nữa với tốc độ đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Cuối cùng một cánh thiên kim liên có thể gia tăng khoảng 27 vân tinh thần lực, Lâm Bình đại hỉ.
Khi Lâm Bình sử dụng hết thiên tài địa bảo thu thập được lần này, tinh thần lực của hắn tăng lên gần 500 vân. Tinh thần lực trực tiếp đạt tới 1509 vân. Lâm Bình sắc vui mừng.
“Vẫn là những thiên tài địa bảo này có hiệu quả tốt.” Lâm Bình trong đầu nảy lên một ý tưởng.
Thần khí rất trân quý, Nhưng cũng không thể bì được với việc hắn đang muốn đột phá Chân Thần vào lúc này.
Lâm Bình đi ra khỏi nhà tranh.
“Các người ai còn có bảo vật có hiệu quả đối với tinh thần lực, có thể lấy ra đổi lại thần khí đã giao ra. Đương nhiên cũng có thể từ chỗ ta đổi lấy thứ khác, có thể bí mật giao dịch.” Lâm Bình bước đến trước mặt chư vị của Tiên Đảo Hải Vực nói.
Ánh mắt mọi người đều xoát xoát mà nhìn về phía Lâm Bình.
Trong đó có hai người sắc mặt khẽ động. Bọn họ là những người đầu tiên giao ra bảo vật, đồ tốt trên người còn chưa hoàn toàn giao ra. Trên người bọn họ còn có đồ tốt có tác dụng với tinh thần lực.
Chỉ là hai người có chút do dự. Lâm Bình rất cần bảo vật có lợi đối với tinh thần lực. Đây đối với bọn họ cũng là một cơ hội.
Nhưng vạn nhất để lộ ra, Lâm Bình không những không trả lại mà còn bắt bọn họ phải giao ra. Đó không phải là trộm gà không thành còn mất nắm gạo?
Nhưng thông qua những hành vi lúc trước mà xem xét, người đầu tiên xếp hàng giao bảo vật ra là bọn họ, sau đó Lâm Bình cũng không ép bọn họ giao nộp thêm. Từ góc độ này, tuy Lâm Bình và Ba Đen tuy rằng đáng hận nhưng vẫn coi như giữ chữ tín.
Nếu không thử một chút?
Một thanh niên áo tím nghiến răng làm ra quyết định, đứng dậy nói với Lâm Bình: “Tôi ở đây có một thần tùng quả, nếu sử dụng có thể tăng 80 đến 100 vân tinh thần lực. Tôi muốn đổi một thanh thần khí, thế nào?” Lâm Bình trong lòng liền động. Nhưng hắn kiên quyết lắc đầu.
“Không được. Không đổi được thần khí, nhưng có thể để cậu lấy về một bán thần khí đồng thời có thể tùy ý chọn thêm một bán thần khí.” Lâm Bình truyền âm nói.
“Lựa chọn thêm 2 cái, thế nào?” Thanh niên nghiến răng mặc cả với Lâm Bình.
“Chỉ được 2 cái.” Lâm Bình lại lắc đầu.
Thanh niên mặc áo bào tím hơi đổi sắc mặt. “Thành giao”
Cuối cùng, thanh niên áo tím đáp ứng.
Bảo vật nâng cao tinh thần lực đều rất trân quý. Nhưng để luận giá trị mà nói, một cái thần tùng quả có thể đổi hai thanh bán thần khí tuy không lãi được bao nhiêu, nhưng tuyệt không thiệt thòi.
“Tôi có một Vân Tham có thể tăng trưởng khoảng 150 vân tinh thần lực, muốn đổi một thanh thần khí, thế nào?” Lần này đến lượt Diêu Tuyết Lam truyền âm cho Lâm Bình.
Lâm Bình có chút ngoài ý muốn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!