Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Lâm... Lâm Băc… Huynh... Đã một hai tháng rồi tôi đã không gặp anh, không ngờ bây giờ anh lại mạnh mẽ đến như vậy. Sức mạnh của anh thật sự khiến em cảm thấy xấu hổ...”

Khi Xuân Hồng kinh ngạc, cũng vội vàng chạy về phía Lâm Bình.

Cũng coi như là có chút may mắn, bản thân và Lâm Bình không có mối quan hệ thù địch.

“Anh còn ở dưới Chân Thần, chỉ rất là một vị Thần nhỏ bé, khoảng cách tới Chân Thần còn xa vô cùng.”

Lâm Bình thở dài nói.

Khuôn mặt của Xuân Hồng đanh lại.

Thì ra, đối tượng anh đưa ra so sánh đều là Chân Thần!

Trời ơi, thật là đáng xấu hổ!

“Một ngày nào đó, chúng ta cũng sẽ tu luyện thành Chân Thần.”

Sau đó, Xuân Hồng nói.

Đối với điều này, Xuân Hồng vẫn luôn rất tự tin mình sẽ đạt được Chân Thần.

Cho dù còn chưa thực hiện được mục tiêu đó, nhưng Xuân Hồng luôn có một niềm tin mình sẽ đạt được, vì anh luôn đặt ra mục tiêu rõ ràng cho bản thân.

“Không sai.”

Lâm Bình cười ha ha nói.

Đối với nhóm bốn người ở Tiên Đảo ban đầu, Lâm Bình có ấn tượng tốt nhất về vị tên Xuân Hồng này.

Lâm Bình thái độ đối với Xuân Hồng đương nhiên cũng rất tốt.

Nhân tiện tôi cũng muốn hỏi: “Anh Lâm này, tại sao anh... cũng ở đây...?”

Sau đó, Xuân Hồng hỏi những những điều nghi ngờ trong lòng mình từ ban nãy.

Lúc này, Lâm Bình cũng bước tới phiến đã phía trước chỗ điêu khắc trên đá, rút ​​ra gần cây thương đang chìm một trong bức khắc đá.

“Một phen bán Thần Binh!”

Lâm Bình lòng trần đầy niềm vui nói: “Quả nhiên không hổ danh là nơi ở của Côn Bằng Thần Vương.”

Vậy mà ở bên ngoài, anh ta lại phát hiện ra một phen bán Thần Binh.

Xem ra, lần này cung điện của Côn Bằng Thần Vương, nói không chừng có thể làm Thần Cảnh của Trung Hoa, thân thủ một phen bán Thần Binh

Thậm chí có thể tạo ra một vài Thần Binh có phép thuật đã được đưa ra, bố trí sẵn trong cung điện.

Lâm Bình không thể không mong đợi nó một lần nữa.

Sau khi cất ngọn thương có Thần Binh đi, Lâm Bình trả lời: “ Đương nhiên, đó là bí mật của Côn Bằng Thần Vương.”

“Chẳng qua, các ngươi năm hòn đảo thần tiên, tại sao không có một vị Chân Thần nào ở đây?”

Sau đó, Lâm Bình lòng đầy nghi ngờ hỏi.

Trước đó, Mai Tuyết Lam đã nói với anh rằng thiếu gia của Đảo Bắc, Cao Trần Tiêu, đã dẫn đội quân lính tiến vào nơi này.

Theo lời của Mai Tuyết Lam, Cao Trần Tiêu vẫn còn cách Chân Thần thật sự một khoảng cách không xa.

“Bởi vì nơi này là vùng đất của thần vương, Chân Thần có hạn chế, không có chủ nhân đồng ý, Chân Thần cũng không thể tới, muốn dùng vũ lực và sức mạnh đề vào được bên trong, e rằng cũng phải trả một cái giá rất lớn.”

Xuân Hồng không giấu diếm, trực tiếp nói hết cho Lâm Bình biết.

Nghe xong.

Lâm Bình cảm thấy trong lòng tràn đầy cảm giác thoải mái.

Vì nếu Chân Thần cũng không thể dễ dàng tiến vào nơi này, thì Chân Thần của Loạn Ma vùng biển cũng không thể tiếp cận được.

Vậy thì Lâm Bình cũng không có gì phải lo lắng.

“Cảm ơn vì đã cho tôi biết.”

Lâm Bình mỉm cười nói.

Nhưng đúng lúc này, Ba Đen lớn đang ngạo nghễ, cao ngạo bước tới chỗ của Lâm Bình.

“Đừng lề mề chậm chạp như vậy, hãy nhanh lên, cơ hội không chờ đợi một ai.”

Lần này, con Ba Đen lớn không truyền ra tiếng nhại lại nữa, mà trực tiếp phun ra những câu nói.

Nghe con Ba Đen lớn nói chuyện.

Xuân Hồng đã choáng váng ngay lập tức, sợ toát mồ hôi.

Nó... nó… tại sao biết nói...?

Xuân Hồng kinh hoàng, lắp ba lắp bắp hỏi để xem có phải mình đang nằm mơ hay không?.

“Đồ quê mùa không có kiến thức.”

Con Ba Đen lớn liếc nhìn Xuân Hồng với vẻ khinh thường.

Xuân Hồng: “...”

“Tôi thực sự đã bị một con chó biết nói xem thường, con chó biết nói dám xem thường tôi!”

Xuân Hồng trong nội tâm than thở.

Tuy nhiên, Xuân Hồng không dàm nói gì.

Một là vì con Ba Đen lớn là bạn đồng hành cùng với Lâm Bình.

Thứ hai, Xuân Hồng đã có phán đoán của riêng mình, con Ba Đen lớn to lớn kia rõ ràng đã chạy thoát trước đó, nhưng lại đột nhiên lao ra cắn đứt nửa bàn tay của tên Lý Ngọc Lâu đó, bị như thể là vì hắn dám khinh thường con Ba Đen lớn to lớn này ...

Dù không chắc Xuân Hồng có phải vì chuyện này hay không, nhưng rõ ràng Xuân Hồng không muốn nhận một cái chết, hay một sự đau đớn nào.

Bây giờ con Ba Đen lớn to lớn đã có thể cắn đứt tay của Lý Ngọc Lâu.

Tuy rằng Xuân Huyền đang trên đường luyện hóa thân thể, rèn luyện Kim Thân, thể chất mạnh hơn Lý Ngọc Lâu đó rất nhiều, nhưng anh lo lắng mình có thể không chịu được cú cắn của một con Ba Đen to lớn, nhìn vết cắn thôi đã thấy ớn lạnh, cô không muốn trên bàn tay của mình có dấu răng của nó.

Lâm Bình nhìn Xuân Hồng một cách thức thời, anh như hiểu ra những suy nghĩ trong lòng côc.

“Thật may mắn thay là anh có đủ thông minh. Nếu không, anh chắc chắn đã bị nó cắn rồi.”

Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Bình, Xuân Hồng càng chắc chắn rằng vừa rồi suy nghĩ của cô không phải là đoán bừa mà đó là một lựa chọn chính xác.

Tên tiểu tử thối này, đi thôi, nếu cậu không đi, ông nội đây sẽ không đợi cậu đâu!

Lúc này, con Ba Đen lớn dường như có chút nóng nảy, vội vã.

Nó đi thẳng về phía Cung điện Côn Bằng Thần Vương.

Lâm Bình biết con Ba Đen lớn đến đây để săn tìm kho báu bí mật trong nơi ở của Côn Bằng Thần Vương, bây giờ nó đang nóng nảy như vậy, Lâm Bình cũng có chút sợ, tự nhiên anh không có ý định lưu lại ở bên ngoài cung điện.

“Xuân Huyền này, nếu còn có cơ hội thì một ngày nào đó sẽ gặp lại, chúng tôi phải rời đi trước đây, xin cáo từ trước.”

Lâm Bình ôm nhẹ lấy cơ thể khỏe mạnh của Xuân Hồng, nói tạm biệt.

Mau chóng chạy theo hướng của Ba Đen lớn, anh chạy thật nhanh để có thể đuổi kịp nó.

Khi nhìn thấy điều này, mặc dù Xuân Hồng muốn đi hết con đường với Lâm Bình, nhưng sau này Xuân Hồng hiểu rằng nếu anh ta thực sự muốn đi hết con đường với Lâm Bình.

Thì sợ rằng anh ta sẽ chẳng thu được gì. Và trong lòng anh tự cảm thấy mình soa với Lâm Bình thực sự kém cỏi.

Vì vậy.

Xuân Hồng lạnh lùng nhìn đám người Lý Ngọc Lâu rời đi, rồi đi về hướng khác của cung điện của Côn Bằng Thần Vương.

Anh không chọn hướng đi giống như Lâm Bình hay là những người khác,.

Tiểu Hắc Cẩu này, dường như có một làn sóng đang đánh nhau ở đằng kia, ngươi có muốn nắm lấy cơ hội này không?

Sau khi tiến vào cung điện của Côn Bằng Thần Vương, Lâm Bình cảm giác được hướng Đông có năng lượng giao thủ trong chiến đấu, nghĩ lại, chắc chắn là người của năm hòn đảo Tiên, vậy ở đó có báu vật gì khiến bọn họ phải tranh giành.

Lâm Bình muốn xông về phía trước để tranh giành báu vật với họ, chộp lấy cơ hội.

Nói không chừng đó là một phen bán Thần binh, hoặc một bảo vật có giá trị không kém Thần Binh.

“Muốn đi thì ngươi hãy đi một mình, ta không rảnh.”

Lúc này, con Ba Đen to lớn có vẻ phấn khích và càng lo lắng hơn, nó không có suy nghĩ gì về bảo vật đang bị tranh giành ở đằng kia, mà suy nghĩ của nó đăm chiêu.

Ngay cả khi Lâm Bình gọi nó là Ba Đen con, con Ba Đen lớn này cũng không quan tâm đến câu nói của Lâm Bình.

Trong lòng Ba Đen lớn luôn muốn đi đến tận sâu bên trong của Cung điện Côn Bằng Thần Vương.

Thế nhưng.

Xét về thực tế rằng Lâm Bình đã phá vỡ mấy trận Pháp trước đó, nên con Ba Đen lớn luôn coi Lâm Bình như một bậc thầy trong việc hóa giải trận pháp.

Dường như nó đang lo lắng Lâm Bình thật sự sẽ vì báu vật nhỏ nhoi đó mà bỏ nó đi, nếu gặp phải trận pháp phức tạp thì phải mất thời gian rất lâu nó mới có thể hóa giải được.

Vì vậy, Ba Đen lớn lại nói thêm một câu, để có thể thuyết phục Lâm Bình: “Muốn có cơ hội lớn thực sự, tốt hơn là hãy đi theo ta, trước tiên đừng có bị mắc bẫy.”

Con ngươi của Lâm Bình hơi co lại, có chút cau mày suy nghĩ, trong lòng đầy sự tò mò.

Trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái.

Nhưng Lâm Bình thật sự có chút tham lam, bị những vỏ bọc bên ngoài làm mờ mắt.

Rõ ràng, những điều tốt đẹp thực sự không ở dìa ngoài, mà nó sẽ nằm sâu bên trong, để thử thách lòng kiên chì của con người.

Tuy nhiên, theo quan điểm của Lâm Bình, Thần Binh vốn đã là bảo vật quý hiếm, đây là điều khiến Lâm Bình có chút không nỡ buông tay, không muốn bỏ qua cơ hội tốt như thế này.

Thời điểm này.

Lâm Bình đột nhiên cảm thấy có chút kém cỏi, tự ti:

“Tôi thực sự là một người chưa bao giờ trải qua sự đời, thấy xa lạ với thế giới bên ngoài.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!