Sau năm phút sủa điên cuồng liên tục, Ba Đen lớn cũng không có ý định ngừng sủa.
Lâm Bình mới xua tay nói: “Chửi đủ chưa vậy?”
“Chưa xong.” Ba Đen lớn to lớn chửi mắng dữ dội đáp lại, nó lại tiếp tục chửi đi.
“Vậy ngươi tiếp tục đi, ngươi cứ sủa đi.” Lâm Bình không có lựa chọn nào khác ngoài đưa ra một yêu cầu đó.
Kết quả lại trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của anh, trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Bình và Mai Tuyết Lam, con Ba Đen lớn to lớn đó hóa ra không hề khó giải quyết như vậy, nó vừa nhổ nước bọt vừa chửi rủa năm phút liền liền nhưng chỉ với câu nói của Lâm Bình dừng lại.
Hơn nữa, bây giờ giống như chửi lâu quá nên hết hơi không nói ra lời, càng giống như đang khát nước!
“Những gì ta đã nói với ngươi đủ để tăng tốc độ của ngươi lên nhiều bấc, sức mạnh cũng tăng gấp bọi và ngươi sẽ không bị ảnh hưởng gì, nếu tôi có được cả bộ Thiên Nhai Chỉ Xích, nhất định ta sẽ truyền lại toàn bộ cho ngươi.”
Lúc này, Lâm Bình mới mở miệng an ủi nó.
“Tiểu tử thối này, ta sẽ nhớ ngươi, từ giờ chở đi ngươi đừng nghĩ đến việc nhận được bất kỳ lợi ích nào từ chỗ ta.”
Con Ba Đen hùng hổ đi tới.
Rồi chìa chân ra, nói như ra lệnh: “Ông nội đây khát rồi, rượu đâu!”
Lâm Bình biết mình đối với Ba Đen lớn cũng không đúng cho lắm, liền lấy ra một vò rượu dâu tằm đỏ chín đưa cho con Ba Đen lớn.
Con Ba Đen lớn ục ục uống cạn cả hũ rượu dâu đỏ trong một hơi, có vẻ tâm trạng tốt hơn nhiều rồi nhưng trông vẻ mặt vẫn rất bực bội.
“Lần này, ông nội đây tạm thời không so đo với ngươi.”
Con chó đen lớn khịt mũi lạnh lùng.
Tiến về phía trước và đi ra khỏi địa phận Phủ Cốc, bước qua ranh giới.
Thực ra.
Trong tâm của Ba Đen lớn, cũng không thực sựu tốt đẹp.
Nó thậm chí không mong đợi lấy được bản sao của hoàn chỉnh của bộ Thiên Nhai Chỉ Xích từ Lâm Bình. Làm sao có thể dễ dàng có được một kỹ thuật sức mạnh phép thuật tuyệt vời như vậy? Có thể có một bản sao còn sót lại sẽ tăng tốc độ của nó lên nhiều lần. Đã khiến cho Ba Đen lớn không phải là một con chó tốt.
Rốt cuộc, nó không được nhận lại gì cả
Tất nhiên, con Ba Đen lớn nhất định sẽ không thể hiện điều đó ra ngoài.
...
Sau khi rời khỏi Phủ Cốc.
Ánh mắt của Lâm Bình hướng tới Mai Tuyết Lam: Cô Lam này, trước đây khi tôi ở Trung Quốc, cô gái tên Chu Thanh mà tôi hỏi cô, sau khi cô trở về Tiên Đảo, cô có nghe nói về cô ấy không?
“Không.”
Mai Tuyết Lam lắc đầu.
Sau khi trở lại Bồng Lai Tiên Đảo, cô biết Chu Thanh là người mà Lâm Bình quan tâm, vì một số mục đích, cô đã sử dụng năng lượng của mình để tìm Chu Thanh, nhưng cô không bao giờ tìm được bất kì tung tích nào của Chu Thanh.
“Tôi thật sự không biết Chu Thanh đang ở đâu!”
“Ừm.” Lâm Bình gật đầu, anh biết rất khó để tìm ra nên cũng không quá thất vọng.
Rốt cuộc, kết quả đó cũng nằm trong dự đoán của anh.
“Tuy nhiên, Tôi và Huyền Hồng cũng thông qua một số tin tức, trên tứ đại Tiên đảo của chúng tôi đều không tìm thấy dấu vết của Chu Thanh, nêu theo như lời nói Chu Thanh thực sự đang ở khu hải vực trên Tiên Đảo của chúng tôi, cũng có thể đang ở trên một đảo nhỏ nào đó. Không thì là đảo Bắc...”
Mai Tuyết Lam nói lại những suy nghĩ và phỏng đoán của mình, nhưng đến đây cô chớt dừng lại.
Nghe vậy.
Lâm Bình cau mày ngay lập tức.
Đảo Bắc! ! !
Nếu Chu Thanh ở đảo Bắc, chắc chắn cô ấy sẽ gặp rắc rối!
Tuy nhiên, dù Chu Thanh ở đâu thì anh cũng phải đưa Chu Thanh trở về an toàn.
Không ai có thể ngăn cản điều đó.
“Cô Mai Tuyết Lam này, nếu cô đồng hành với tôi, nếu gặp bất kỳ cơ hội nào, ví dụ như gặp bảo vật thiên địa, ma pháp nào, cô căn bản sẽ bị tôi gianh được lấy đi cơ hội của cô, và cô cũng không thu được gì, chi bằng, chúng ta hãy cáo biệt tại đây! Đường ai lấy đi, cco sẽ có nhiều cơ hội.”
Một lúc sau, Lâm Bình không cần suy nghĩ nhiều, mà giơ tay lên thề.
“Tôi và Mai Tuyết Lam rốt cuộc không phải là người cùng chung đường.”
Sau đó, Lâm Bình sẽ đi đến khu vực chính của căn nhà bí mật của Côn bằng Thần vương, đó là ngôi nhà nằm sâu trong hang động nơi Côn Bằng Thần Vương ở. Nó rõ ràng đây không phỉa là con đường thích hợp lắm để đi đồng hành với Mai Tuyết Lam.
Như Lâm Bình đã nói, bất cứ thứ gì mà Lâm Bị gặp phải, dù là có ích cho mình hay cho quốc gia Trung Quốc, nói tóm lại, chỉ cần có ích với người học võ, Lâm Bình đều có thể lấy đi bằng mọi giá.
Và những gì Lâm Bình không thích, Thì Mai Tuyết Lam cũng không thể có nó.
Vì vậy, nhiều khả năng Mai Tuyết Lam sẽ chẳng đạt được gì nếu tiếp tục đòng hành cùng Lâm Bình.
Đối với việc tặng một số vật một cách hào phóng cho Mai Tuyết Lam? Lâm Bình cũng không tồn tại trong suy nghĩ của anh, dù sao thì quan hệ của anh và Mai Tuyết Lam cũng không thân thiết như vậy.
Nói cách khác, nhìn vào năm hòn đảo bất tử và vùng biển hỗn loạn, thứ duy nhất có thể khiến Lâm Bình từ bỏ cơ hội và nhường nó cho người khác chỉ có thể là Nhan Khanh, người mà Lâm Bình đã mắc nợ.
Vả lại, ngoài ra, có một điểm quan trọng khác.
Đó là... Vì vùng biển Tiên Đảo, ngoài anh và Mai Tuyết Lam đã vào đây đã có tới hàng chục người, khả năng xảy ra xung đột giữa Lâm Bình và những người đó vì bí mật của Côn Bằng Thần Vương gần như là sẽ xảy ra 100%.
Khi đó, vẫn tiếp tục đi cùng Mai Tuyết Lam, thì Lâm Bình hiểu sẽ có chuyện gì xảy ra?
Không phải chỉ đối với Mai Tuyết Lam, mà cũng đối với chính bản thân mình, đó có thể không phải là một điều tốt.
Ít nhất, Lâm Bình không muốn nhìn thấy những người bạn đi cùng mình, cuối cùng, lại có thể quay lại và đứng ở phía đối diện với anh, và làm kẻ thù của anh, anh khó có thể chấp nhận điều này.
Mai Tuyết Lam cũng cực kỳ thông minh, và đương nhiên cô ấy có thể hiểu được ý nghĩa của trong lời nói của Lâm Bình.
Mai Tuyết Lam suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói: “Nếu là như vậy, anh Lâm này, hẹn ngày gặp lại!”
“Chẳng qua, lần này, người đứng đầu năm hòn đảo bất tử của chúng ta tiến vào nơi này là một thiếu gia của đảo Bắc, tên là Cao Trần Tiêu, hẳn là không yếu hơn Lý Thành Nhân, người trên đảo Bắc cũng đã biết. Cao Trần Tiêu và Lý Thành Nhân rơi vào xã hội hiện đại.”
Lúc chia tay, Mai Tuyết Lam lại nói thêm một câu.
Lâm Bình hơi nhíu mày.
“Đảo Bắc đã phái người đến xã hội hiện đại chưa?”
Lâm Bình trầm giọng hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!