Mặc dù Tề Đức Lâm rất nghi ngờ, vì Lâm Bắc là người ở vùng biển Loạn Ma, làm sao có thể không biết danh sách Thiên Kiêu của vùng biển Loạn Ma?
Nhưng nghi ngờ vẫn chỉ là nghi ngờ.
Tề Đức Lâm vội vàng truyền tin cho Lâm Bắc. Danh sách Thiên Kiêu lần này là do Thần Ma Cung xếp hạng và công bố. Chỉ có những người dưới ba mươi tuổi đạt đến cấp độ võ giả thần cảnh, mới có thể vào danh sách Thiên Kiêu!
Vì những lợi ích đạt được khi có tên trong danh sách Thiên Kiêu lần này, nhiều cường giả trẻ tuổi thường xuyên có xích mích, chỉ vì tranh giành một vị trí trong danh sách đó!
“Tất nhiên, có mặt trong danh sách Thiên Kiêu này cũng là một cơ hội vô cùng tốt để những người cường giả trẻ tuổi trở nên nổi danh. Người đứng thứ bảy trong danh sách Thiên Kiêu lần này tên là Trương Vô Hư, năm đó gã chỉ là một chiến binh bình thường không tên không tuổi. Thế mà vào phút cuối, gã ta đã trực tiếp đề tên vào danh sách Thiên Kiêu, ngồi ở vị trí thứ bảy trong danh sách, lúc này tên tuổi của gã lập tức liền vang danh ở toàn bộ vùng biển Loạn Ma!”
Mà Tần Vô Song, người đứng số một trong danh sách đáng tự hào ngày hôm nay, lại càng khủng bố hơn. Nghe nói anh ta là con trai út của Thiên Ma đại nhân và Lạc Thần đại nhân. Không xuất hiện thì thôi, vừa xuất hiện lập tức nổi tiếng. Lần đầu anh ta xuất hiện với Thần Ma cung cách đây 5 năm, lúc đó anh ta đã thăng cấp đến bậc thứ tám, thậm chí còn suýt chút nữa có cơ hội thăng lên bậc thứ chín. Với thực lực vô cùng cường đại, người này sau khi có tên trên danh sách Thiên Kiêu liền vững vàng chiếm giữ vị trí đầu tiên của danh sách Thiên Kiêu, từ đó đến nay không ai lay chuyển nổi!
“Chủ nhân, nếu người cũng thể hiện thực lực ở Đại hội Vân Đài, suy cho cùng thì người nhất định có thể ghi tên ở vị trí 10 người đứng đầu, thậm chí là vị trí 5 người đứng đầu của danh sách Thiên Kiều, càng nghĩ càng thấy có khả năng.”
Tề Đức Lâm quay sang nói với Lâm Bắc.
Nhưng mà.
Mặc dù Tề Đức Lâm rất tin tưởng vào thực lực của Lâm Bắc, nhưng nửa đầu câu cuối của Tề Đức Lâm là sự thật, anh ta nghĩ rằng khả năng Lâm Bắc lọt vào vị trí mười người đứng đầu danh sách Thiên Kiêu rất cao, nhưng nửa sau, thì dành lời khen cho Lâm Bắc nhiều hơn.
Người đứng ở năm vị trí đầu trong danh sách Thiên Kiêu, tuy rằng không đồng nghĩa với việc là họ có thể được xếp vào vị trí năm vị thần trong vùng biển Loạn Ma.
Nhưng năm người đứng đầu trong danh sách Thiên Kiêu, đều là hậu duệ của các vị thần chân chính, vừa có thiên phú cường đại, vừa có tài nguyên dồi dào không ai bì lại, những người này hầu như đều đạt tới cực hạn trong thần cảnh.
Người ta nói rằng Tần Vô Song, người đang đứng ở vị trí số một trong danh sách Thiên Kiêu, đã hiểu rõ nguồn gốc của mình trong những năm gần đây, nếu anh ta không đột phá đến thần cảnh như trong lời đồn.
Giờ phút này, bên trong Thần Cảnh, anh nghĩ có thể nó đã áp đảo rất nhiều cường giả Thần Cảnh lâu đời hơn, đủ để xếp vào hàng ba Thần Cảnh đứng hàng đầu trong toàn bộ vùng biển Loạn Ma.
Lâm Bắc không quan tâm đến việc Tần Vô Song nói rằng anh ta có thể lọt vào mười vị trí đầu hoặc thậm chí năm vị trí đầu của danh sách Thiên Kiêu.
Nhưng mà.
Tần Vô Song!
Thiếu chủ của Thần Ma cung!
Thần Ma cung đứng đầu ở toàn bộ vùng biển Loạn ma, con trai út của Thiên Ma và Lạc Thần chính là người cai quản toàn bộ vùng biển Loạn Ma!
Lâm Bắc có chút hứng thú với người này.
Nhưng mà ngay lúc này.
Đông Phương Vũ Phàm và Thương Vực Thiên, những người đang được mọi người thấp giọng thảo luận với nhau vừa nãy, đang đi tới.
“Thương huynh, hay là chúng ta so tài với nhau một lần, xem xem người nào có thể tiến cấp đến bậc thứ bảy nhanh hơn?”
Người thanh niên với gương mặt góc cạnh và đôi môi mỏng nhìn về phía một thanh niên khác đang đứng bên cạnh, cười hỏi.
Anh đến đây lần này là để tiến cấp. Anh đang nhắm vào cấp bậc thứ bảy!
“Không thành vấn đề, ta không biết Đông Phương sư huynh muốn đánh cược cái gì?”
Thương Vực Thiên không hề có sự lúng túng.
Lần này, anh tự tin rằng mình có thể lên đến bậc thứ bảy.
“Một bán thần binh, được không?”
Đông Phương Vũ Phàm lãnh đạm nói.
Mặc dù bọn họ đều có bán thần binh, nhưng nếu có được thêm, thì bọn họ đều không ngại mình có nhiều hơn.
Chưa kể.
Ngay cả khi bản thân không cần dùng đến, họ cũng có thể chia cho tâm phúc của mình để mua chuộc lòng người, hoặc sau này cũng có thể lấy ra để đổi lấy những thứ khác cần thiết hơn với họ.
“Không thành vấn đề!” Thương Vực Thiên cười lãnh đạm nói, “Nếu như ta may mắn chiến thắng, Đông Phương huynh có thể bỏ xuống thứ mình yêu thích không, như là Phương Thiên Sơn đại đao chẳng hạn?”
Nghe đến đây.
Đồng tử của Đông Phương Vũ Phàm hơi hơi co lại.
Nhưng mà.
Ngay lập tức.
Đông Phương Vũ Phàm liền nở nụ cười: “Thương huynh khẩu vị thật lớn, huynh không biết Phương Thiên Sơn đại đao là đồ vật đệ yêu thích nhất sao?”
“Chỉ có như vậy, thì mới đủ kích thích chứ!”
Thương Vực Thiên mỉm cười nói.
Tại Đại hội Vân Đài lần này, anh muốn thể hiện thực lực của mình, và muốn có thêm một vài vị trí trong danh sách Thiên Kiêu, mà Đông Phương Vũ Phàm đương nhiên nằm trong phạm vi mục tiêu nhắm đến của anh.
“Nếu Thương huynh đã sảng khoái như thế, tôi đây cũng không còn gì để nói. Nếu Thương huynh thua, tôi muốn thanh kiếm Sấm Sét của Thương huynh, huynh thấy thế nào?”
Đông Phương Vũ Phàm cũng nhàn nhạt cười nói.
Thanh kiếm Sấm Sét là vũ khí đặc trưng của Thương Vực Thiên!
“Đông Phương huynh khẩu vị cũng lớn không kém!” Thương Vực Thiên nhìn Đông Phương Vũ Phàm, mỉm cười lãnh đạm, sau đó gật gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Hai người đã đạt được thỏa thuận!
Và cuộc đánh cược giữa hai người ngay lập tức khơi dậy sự quan tâm của nhiều võ giả xung quanh.
Họ muốn nhìn xem, hai người Đông Phương Vũ Phàm và Thương Vực Thiên này, người nào có thể leo lên cấp bậc thứ bảy nhanh hơn!
Dù sao, một người thì đứng ở vị trí thứ mười lăm trong danh sách Thiên Kiêu, người còn lại xếp thứ mười bảy trong danh sách Thiên Kiêu. Cả hai đều là những cường giả trẻ tuổi tiếng tâm lừng lẫy.
Thứ hạng chỉ chênh lệch có hai số, có thể thấy khoảng cách sức mạnh cũng không quá lớn.
Kiểu đặt cược này rất đáng để xem!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!