Phủ đệ nhất chiến tướng.
Lúc này Lâm Bắc đang định đến phòng tu luyện để luyện tập, bất kể như thế nào thì tăng cường thực lực của chính mình mới là nhiệm vụ quan trọng nhất.
Chỉ có tự làm chính mình mạnh hơn, mới không phải sợ bất kì thứ gì.
Thế nhưng, trong lúc Lâm Bắc đi tới phòng tu luyện, thì đột nhiên anh ta kinh ngạc, xoay người, nhìn về hướng Cung Mai Linh.
Khi Lâm Bắc xoay người lại, gần như trong nháy mắt, một bóng người liền xuất hiện trước mặt anh ta.
Đồng tử Lâm Bắc khẽ co rút.
“Đảo chủ đại nhân!” Lâm Bắc lập tức đưa tay lên hành lễ với Nhan Thích.
Mặc dù không cảm nhận được sát ý từ trên người Nhan Thích, nhưng Lâm Bắc vẫn chuẩn bị hết tất cả, điều chỉnh trạng thái cơ thể tới mức cao nhất.
Một khi có gì đó không thích hợp, Lâm Bắc sẽ lập tức ném ra siêu vũ khí. Sau đó, thi triển thiên nhai chỉ xích, trốn đi thật xa.
“Tiểu tử, cậu chắc đã biết ta vì sao tới đây?” Nhan Thích lên tiếng.
Lâm Bắc trầm giọng đáp: “Thuộc hạ không biết.”
“Hay cho một câu thuộc hạ không biết!” Nhan Thích hừ lạnh một tiếng, nói: “Sự thuần khiết của con gái ta, tất cả đều hủy ở trên người của cậu, vậy mà cậu lại bảo ta rằng cậu không biết?”
“Đảo chủ đại nhân, không biết vì sao ngài lại nói vậy?” Lâm Bắc sửng sốt.
“Vì sao?” Nhan Thích lại hừ lạnh một tiếng.
“Đầu tiên, cậu đã nhìn lén con gái của ta tắm rửa…” Nhan Thích lạnh giọng nói.
Lâm Bắc: “…”
“Tôi không có cố ý...” Lâm Bắc lập tức giải thích.
“Đừng ăn không nói có, ta hỏi cậu, có phải cậu đã nhìn thấy con gái ta tắm rửa không?” Ánh mắt Nhan Thích chiếu thẳng vào Lâm Bắc, lạnh giọng hỏi.
“Tôi...” Lâm Bắc không còn gì để nói, việc này thật đúng là không có biện pháp giải thích, anh thật sự đã nhìn thấy, cho dù là vô tình hay là cố ý thì chung quy là thấy rồi. Điều này, không chối được.
Cuối cùng, dưới ánh mắt lạnh lẽo chăm chú của Nhan Thích, Lâm Bắc đành phải gật đầu nói: “Đã thấy!”
Sắc mặt Nhan Thích tuy vẫn có chút lạnh lùng như cũ, nhưng cũng đã dịu đi một chút: “Cậu thừa nhận là tốt.”
Mà lúc này, thanh âm của Nhan Khanh cũng truyền tới: “Lâm Bắc, không phải lúc đó anh nói là anh không thấy cái gì sao?”
Cùng với âm thanh truyền đến, bóng dáng xinh đẹp của Nhan Khanh xẹt qua không trung đáp xuống cạnh Nhan Thích, cô nhìn Lâm Bắc với ánh mắt không vui, khẽ nói.
Lâm Bắc dứt khoát đã đập bình thì đập cho vỡ, bình tĩnh đáp: “Công chúa, nếu tôi nói tôi không thấy gì, người có tin không?”
Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh cũng không được. Nhưng Lâm Bắc thật ra cũng muốn xem xem, cha con họ đêm nay rốt cuộc muốn làm gì.
“Anh...” Nhan Khanh khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, bỗng nhiên nhớ đến câu nói lúc đó của Lâm Bắc ‘là màu đen’.
Nhất thời, gò má Nhan Khanh chợt đỏ ửng, trừng mắt nhìn Lâm Bắc, cuối cùng, hừ nhẹ một tiếng: “Anh, không có liêm sỉ.”
Sau đó, Nhan Khanh lại nhìn về phía Nhan Thích, bộ dạng nức nở chực khóc, trông vô cùng đáng thương, uất ức không thôi:
“Cha, trong trắng của con đã bị cái tên vô sỉ này hủy hoại chỉ trong chốc lát, cha phải làm chủ cho con.”
Chứng kiến Nhan Khanh lật mặt trong nháy mắt, không lấy một kẽ hở, trong Lâm Bắc ầm ầm tựa như có hàng nghìn con lạc đà cừu chạy qua vậy, chỉ thiếu chút nữa thốt ra câu ‘**’!
Người phụ nữ này, thật sự là diễn viên chuyên nghiệp. Điều này, Lâm Bắc sớm đã được thấy, nhưng khi chứng kiến lần nữa, vẫn không kiềm được mà buồn nôn.
“Con gái, con yên tâm, cha nhất định sẽ làm chủ cho con.” Nhan Thích nghiêm mặt nói.
Sau đó, Nhan Thích lần nữa quét mắt xuống Lâm Bắc: “Tiểu tử, ta hỏi lại cậu, có phải cậu đã cùng con gái của ta gần gũi thân mật rồi?”
Lâm Bắc đang muốn mở miệng: “Tôi...”
Nhưng ánh mắt Nhan Thích phút chốc liền lạnh đi: “Cậu dám nói không có?”
Cuối cùng, Lâm Bắc đổi giọng, bất đắc dĩ nói: “Xem như là... có đi...”
“Cái gì mà xem như là? Anh ôm cũng ôm rồi, bế cũng bế rồi, hôn cũng hôn rồi, anh còn không muốn thừa nhận?”
Nhan Khanh liếc mắt về phía Lâm Bắc, trong mắt, thậm chí có chút nước mắt trực trào.
Lâm Bắc: “...”
‘Xong rồi.’
Có lí lẽ gì thì cũng không giải thích rõ được!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!