Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Nhan Khanh cười nhạt, nói: "Không phải anh nói công chúa ta đang nghịch lửa hay sao? Sao? Bây giờ không dám rồi à?"

Sau đó thậm chí còn thổi nhẹ vào tai Lâm Bắc. Lâm Bắc lập tức cảm thấy có một luồng khí ấm nóng phả vào tai, đặc biệt là cảm giác mềm mại khi Nhan Khanh áp sát vào cơ thể mình, trong lòng anh ta nổi lên từng đợt kích thích

Lâm Bắc cười nhẹ một tiếng: "Có gì mà không dám?"

Nói xong liền muốn quay ra hôn cô.

Thấy Lâm Bắc thật sự muốn hôn mình, hai con ngươi mê người của Nhan Khanh loé qua tia hoảng loạn, bỏ đi mong muốn ban đầu, không còn chọc ghẹo Lâm Bắc nữa.

Nhưng, dường như ngay sau đó Nhan Khanh nhớ ra một chuyện gì đó, cô nhanh chóng mở miệng, nói: "Lâm Phàm, nếu như anh ức hiếp ta, ta buộc phải giết anh, cha ta cũng sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”

Khóe miệng mang theo ý cười, Lâm Bắc triệt để bại trận rút lui. Không còn giả vờ muốn hôn Nhan Khanh nữa mà bỏ cô ra, đành chịu, nói: “Công chúa, người có việc gì thì mau nói đi, thần thật sự không thể chịu nổi sự dày vò của người.”

Trên mặt của Nhan Khanh lại lộ ra nụ cười dễ thương: “Này hộ pháp Lâm, có câu nói này không biết anh đã nghe qua chưa?”

Lâm Bắc có chút cảnh giác nhìn Nhan Khanh: “Câu nói gì?”

Sự xinh đẹp trên khuôn mặt Nhan Khanh biến thành sự xảo quyệt: “Đàn ông không được nói ‘không’.” Vừa nói, hai cánh tay ngọc của Nhan Khanh thu lại từ trên cổ Lâm Bắc.

Chỉ là câu nói này của Nhan Khanh lại làm cho mặt Lâm Bắc đen sầm lại.

Nhan Khanh lại cười, nói: "Ngươi xem, nếu như hộ pháp Lâm, một người ở cảnh giới Thần Thánh không ai có thể đánh bại này, lại ở trong phòng ngủ cùng với một người con gái ‘lăn qua lăn lại’, nếu chuyện này bị truyền ra bên ngoài thì...”

Nói đến đây, phảng phất nghĩ đến nếu như chuyện này thật sự xảy ra thì sẽ thế nào.

Biểu cảm trên gương mặt Nhan Khanh rất xuất sắc.

Lâm Bắc cứng họng chẳng biết nói gì: “...”

Nhưng rất nhanh Lâm Bắc lại dùng giọng nói thâm sâu đáp lại: “Về việc danh tiếng của ta ra sao đều không đáng lo ngại, nhưng nếu như thật sự chuyện đêm nay bị truyền ra ngoài, đường đường là một công chúa mà đến một vị cảnh giới thần thánh cũng nhịn không nổi e rằng hình tượng thanh cao thuần khiết của người sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.”

Nhan Khanh cười cười trong lòng không chút để ý, nói: “Bị truyền ra ngoài thì đã sao, để xem ai dám nói xấu ta.”

Nhan Khanh nhìn thẳng vào mắt Lâm Bắc, nụ cười mang ý tứ thâm sâu: “Càng huống hồ, sao hộ pháp Lâm lại biết ta không muốn để chuyện tối nay lộ ra ngoài chứ?”

Lâm Bắc quan sát Nhan Khanh, mở miệng đáp: “Cho dù người khác không dám bàn luận nhưng trong lòng mỗi người đều có cách nhìn khác nhau, lẽ nào công chúa không sợ tổn hại danh tiếng.”

Con ngươi xinh đẹp của Nhan Khanh chớp chớp, đẹp như tiên nữ, rung động lòng người: 

“Hôm nay ở trên võ đài, việc ta khoác tay anh đã sớm truyền ra đảo Mai Linh rồi. Bây giờ cả cái đảo Mai Linh có ai không biết ta thích anh cơ chứ?”

“Nếu như chuyện tối nay ta cùng anh gặp mặt nhau trong phòng ngủ bị người khác biết được vừa vặn càng chứng minh về tình cảm của chúng ta thế chẳng phải sẽ tạo thành một câu chuyện thú vị hay sao?”

“Anh cho rằng đến lúc đó anh còn có thể từ chối ta hay sao?”

Trên mặt Lâm Bắc thu lại nét cười: “Vậy cho nên công chúa là cố ý làm chuyện này phải không?”

Chuyện hôm nay ở trên võ đài là do cô cố ý làm vậy để chọc Nhan Vân.

Nhưng chuyện tối hôm nay Nhan Khanh xuất hiện ở tẩm cung của anh nếu như không giải thích rõ ràng thì chẳng phải muốn chứng minh quan hệ của hai người rồi sao.

Đến lúc đó, nếu như Nhan Thích cũng cho rằng con gái của ông ta và anh đã có tiếp xúc da thịt e rằng sẽ rất khó để một mình rời khỏi đảo Mai Linh.

Nhan Khanh liếc Lâm Bắc một cái rồi cười nhẹ, nói: “Cố ý thì sao mà sơ ý thì sao? Cho dù như nào thì ta vẫn là người được hời.”

Lâm Bắc muốn dùng cách lạnh nhạt để đối phó,nhưng không biết làm thế nào khi Nhan Khanh cười, cái loại phong tình đó làm Lâm Bắc biết nếu tiếp tục sợ rằng sẽ không phải đối thủ của công chúa, vẫn nên sớm rút lui thì tốt hơn. Anh nói: “Công chúa, nếu người muốn ở đây thì cứ ở, thần phải đi tu luyện, sáng sớm ngày mai lại đến thỉnh an công chúa.”

Nói xong, Lâm Bắc lập tức rút lui.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!