“Đứt tay?”
Cao Trần Hải phản ứng lại ngay lập tức, trước đó đã xuất hiện một vị Thần Cảnh bị cụt tay.
Chẳng lẽ Lâm Hải Nam không định giữ thứ quý giá này cho mình mà lại để cho người khác sử dụng sao?
“Không có cách nào mọc lại cánh tay bị đứt được, chưa thần kỳ được như vậy đâu, nhưng chỉ cần cánh tay bị đứt kia vẫn còn thì cho dù đã bị hoại tử, cũng có thể khôi phục được.”
Cao Trần Hải nói tiếp.
Đôi mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào lọ tinh hoa sinh mệnh.
Tất cả những thứ ở đây, cái mà hắn ta muốn nhất bây giờ chắc chắn chính là lọ tinh hoa sinh mệnh này, ngay cả quả tinh thần cũng chỉ đứng thứ hai thôi.
Bởi vì hắn ta trước đó đã bị Lâm Bình chặt đứt một tay.
Nếu hắn ta có thể lấy được tinh hoa sinh mệnh này, hắn ta sẽ lấy lại cánh tay cụt ở biển về , sau đó hắn ta có thể phục hồi được rồi.
“Anh Lâm...”
Ngay lập tức, Cao Trần Hải nhìn về phía Lâm Bình.
Tuy nhiên, ngay khi Cao Trần Hải vừa định mở miệng, Lâm Bình đã hừ lạnh: “Cánh tay của anh đã rơi xuống biển Đông rồi, cho dù cánh tay của anh là cánh tay của Thần Cảnh, những con cá bình thường cũng không thể ăn được. Nhưng biển Đông không phải là ao hồ gì, đã qua lâu như vậy rồi, bây giờ muốn tìm lại cũng không thể.”
Ngay khi Lâm Bình nói câu này, sắc mặt của Cao Trần Hải tái nhợt.
“Anh Lâm, nếu anh có thể tìm lại được cánh tay kia của tôi và để tôi dùng lọ tinh hoa sinh mệnh này, tôi có thể dùng thứ khác để đổi cho anh!”
Cao Trần Hải vẫn không bỏ cuộc, nhanh chóng nói.
Dù sao thì đã giữ được mạng sống, Cao Trần Hải sẽ phải nghĩ đến tương lai.
Việc cụt tay này ảnh hưởng rất nhiều đến tương lai của hắn ta.
“Anh không nói thì tôi quên mất đấy!”
Nhưng mà, khóe miệng Lâm Bình lại hiện ra vẻ giễu cợt.
Nghe vậy, vẻ mặt của Cao Trần Hải thay đổi.
Hắn ta biết mình đã nói sai.
Cao Trần Hải ngay lập tức cảm thấy có hàng nghìn con ngựa đang dày xéo trong trái tim mình.
“Đưa ra đây!”
Sau đó, Lâm Bình lạnh nhạt nói.
“Cái…cái gì cơ?”
Cao Trần Hải giả vờ như không biết.
“Tôi không muốn nói lần thứ hai đâu!”
Ánh mắt Lâm Bình lập tức trầm xuống.
“Anh...” Cao Trần Hải nghiến răng nghiến lợi.
Hắn ta thề rằng khi Lâm Hải Nam cùng mình trở lại Đảo Tiên, hắn ta sẽ khiến Lâm Hải Nam chết không có chỗ chôn.
Nhưng bây giờ, không thể không cúi đầu.
Cao Trần Hải đành phải lấy bảo vật bên trong không gian bản nguyên của cường giả Chân Thần ra.
“Nước thần sinh mệnh, một lít!”
“Dịch năng lượng, hai lít!”
“Đá năng nguyên, hai mươi viên!”
“Rượu Cửu Khúc Linh Tham, ba bình!”
“Tất cả đây!” Cao Trần Hải nói như muốn khóc.
“Rượu Cửu Khúc Linh Tham là cái gì?”
Lâm Bình hỏi.
“Rượu Cửu Khúc Linh Tham chứa nhiều năng lượng, nhưng đối với Thần Cảnh cũng không có nhiều tác dụng, chủ yếu là để tôi uống nên mới chuẩn bị một ít.”
Cao Trần Hải nghiến răng giải thích.
Lâm Bình đưa tay ra, một bình rượu Cửu Khúc Linh Tham rơi vào tay anh.
Lâm Bình mở nắp ra, một mùi rượu thơm nồng truyền đến, cực kỳ sảng khoái.
Điều quan trọng là nó cũng chứa rất nhiều năng lượng.
Những năng lượng này không có tác dụng nhiều đối với Thần Cảnh, nhưng lại có ích với Tông Sư Hóa Cảnh.
Năng lượng này lại cực kỳ tốt đối với Nội Kình Võ Giả, bởi vì bọn họ sẽ không sợ bị năng lượng quá nhiều mà bùng nổ.
Như vậy thì cực kỳ có lợi đối với việc tập võ của bọn họ.
Trong lòng Lâm Bình vui mừng.
Nhưng thân thể của anh toát ra một cỗ khí thế mạnh mẽ.
Vẻ mặt Lâm Bình cũng trở nên cực kỳ lạnh lùng.
Đôi mắt âm trầm.
Nhìn Cao Trần Hải.
“Cao Trần Hải, tôi đã hứa sẽ không giết anh, nhưng anh dám giở trò trước mặt tôi thì có tin là tôi chặt đứt hai chân của anh không?”
Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.
Ngay lập tức, toàn thân Cao Trần Hải run lên cầm cập.
“Mang tất cả ra đây!” Lâm Bình lại lạnh lùng nói.
Cao Trần Hải kinh hãi.
Đành phải lấy tất cả ra.
Một lít nước thần sinh mệnh!
Một lít dịch năng lượng!
Hơn mười viên đá năng nguyên!
“Tất cả đây rồi, không còn cái gì nữa!” Cao Trần Hải nghiến răng nghiến lợi nói.
Thật sự là hết sạch.
Cha mình đã chết, không còn cường giả Chân Thần làm chỗ dựa, hắn ta trực tiếp từ dòng chính biến thành dòng nhánh, vậy nên tài sản cũng không còn nhiều, quý giá nhất chính là rìu thần Khai Thiên kia, nhưng mà rìu thần Khai Thiên đã bị Lâm Bình cướp đi từ lâu rồi.
Nhing thấy Cao Trần Hải lại lấy ra được một ít đồ vật.
Vẻ mặt của Lâm Bình vẫn không thay đổi.
Nhưng trong lòng lại vui mừng.
Anh cũng không chắc Cao Trần Hải trước đó đã lấy ra hết chưa.
Chỉ dựa vào phán đoán mà Lâm Bình nghi ngờ, có lẽ Cao Trần Hải vẫn chưa lấy ra hết, sau đó giả vờ với Cao Trần Hải một chút, nhưng không ngờ Cao Trần Hải lại lấy ra được nhiều như vậy.
“Những thứ này không chỉ có tác dụng đối với tôi, mà còn có thể tạo nên một số người mạnh cho Việt Nam!”