Quả nhiên.
Sau khi Lâm Bình nói, đám người Mai Tuyết Lam đã một lần nữa nổi lòng tham.
Đúng vậy.
Những gì mà Lâm Hải Nam nói rất có lý!
Chỉ cần giết chết Lê Tông, chỉ còn một mình Cao Trần Hải, nếu như tính mạng của hắn ta bị đe dọa, thì có khả năng rất lớn Cao Trần Hải sẽ bằng lòng mang công lực tu luyện tinh thần lực ra để đổi lấy cơ hội được sống.
Mà tới lúc đó, nếu như tiếp tục giết chết Cố Trần Hải, vậy thì ai sẽ biết đến cái chết của Lê Tông và Cố Trần Hải có liên quan tới bốn người chúng ta?
Nếu thật sự hỏi tra ra, trách nhiệm lớn như này, toàn bộ cứ đẩy hết cho Lâm Hải Nam không phải là được rồi sao ?
Chỉ cần bốn người bọn họ không ai hé răng nửa lời, chẳng ai sẽ biết bọn họ đã đạt được công lực tu luyện tinh thần lực, năm hòn đảo tiên lớn cũng sẽ không một ai biết được họ đã xuất hiện ở đây hôm nay.
Cũng sẽ không có ai biết bọn họ có liên quan đến cái chết của Lê Tông và Cao Trần Hải !
Điều này khiến cho đám người của Mai Tuyết Lam không thể không nổi lên tham vọng.
Ngay cả Phùng Thu Trúc cũng không thể không nổi tham vọng.
Lâm Hải Nam, có thể giữ lại rồi mới giết sau.
Nhưng cơ hội đạt được công pháp tinh thần lực có lẽ chỉ có duy nhất lần này!
Sau khi Lâm Bình nói, càng là không thể quản đám người Mai Tuyết Lam nữa.
Mặc dù Lâm Bình không thể nắm chắc phần thắng hoàn toàn, nhưng Lâm Bình có thể khẳng định, đám người Mai Tuyết Lam tuyệt đối sẽ nổi lòng tham.
Mà Lâm Bình lần này, cũng không phải đi đuổi giết Lê Tông nữa.
Suy cho cùng thì cho dù ông Hà mặc dù không phải là đối thủ của Lê Tông nhưng ông Hà cơ bản chỉ cần đi bất ngờ giả vờ tấn công Cao Trần Hải, chủ yếu là để phân tán sự chú ý của Lê Tông.
Bây giờ đương nhiên đã đạt được mục đích rồi, đương nhiên ông Hà sẽ tự động rút lui chứ không lựa chọn đối đầu với Lê Tông.
Vậy Lê Tông vừa phải để tâm đến Cao Trần Hải vừa phải tìm cách giết chết ông Hà, hiển nhiên cũng sẽ không có quá nhiều khả năng.
“Đi!”
Có điều, ngoài với dự liệu của Lâm Bình, Lê Tông sau khi một phát đánh lui được Hà Nguy Nhiên, ông ta lại không muốn lập tức giết chết Hà Nguy Nhiên như những gì đã nói.
Mà thân mình phát sáng, lập tức xuất hiện bên cạnh Cao Trần Hải, trực tiếp đưa Cố Trấn Hải hướng về phía xa bỏ trốn.
Thấy Lê Tông muốn mang Cố Trấn Hải đang bị trọng thương mà bỏ chạy, Lâm Bình lập tức hiểu ra mà qua đó.
Xem ra Cao Trần Hải này trong lòng Lê Tông còn quan trọng hơn nhiều so với những gì mà Lâm Bình tưởng tượng.
Quan trọng tới mức khiến Lê Tông thậm chí từ bỏ cơ hội phục thù của ông ta mà đưa hắn ta vef Đảo Bắc, từ bỏ cơ hội giành lại được chiếc rìu thần Khai Thiên, trực tiếp muốn mang Cao Trần Hải bỏ chạy.
Hiển nhiên, hành động này của Lê Tông là vì không muốn để Cao Trần Hải lại một lần nữa rơi vào ranh giới của sự nguy hiểm.
Mà trận đánh nhau lúc trước, nếu như không phải là vì để tâm đến Cao Trần Hải, Lê Tông có thể có đủ thực lực bùng phát, tuyệt đối vẫn còn mạnh hơn.
“Muốn đi? Tôi đã cho phép ông đi chưa?”
Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.
Tay cầm chiếc rìu thần Khai Thiên, dốc hết toàn bộ tốc độ, chính là muốn ngăn chặn Lê Tông.
Ngày hôm đó, anh đã thề sẽ giết chết hai người bọn họ.
Hà Nguy Nhiên cũng bước vào, phối hợp giúp đỡ từ bên cạnh, một đấm vào khoảng trống, sức mạnh của nắm đấm mãnh liệt sục sôi, chặn hướng Lê Tông bỏ chạy.
“Mai Tuyết Lam, nếu như mật tin cô nói là thật, tôi cũng rất hoài nghi liệu Cao Trần Hải có phải là con của Lê Tông hay không!”
Lúc này, Hà Hồng buột miệng nói ra.
Nếu dựa theo những gì mà Mai Tuyết Lam nói, con đường chân thần của Lê Tông bị cắt đứt, không tu luyện được chính là do cha ruột của Cao Trần Hải đã nhúng tay vào.
Cái gọi là cắt đứt con đường nhân lực và tài lực của người khác như thể giết cha mẹ của họ.
Mà cắt đứt con đường luyện võ của người luyện võ, đặc biệt còn là con đường chân thần của Lê Tông, cộng thêm việc giết chết cả nhà Lê Tông, có gì khác biệt với việc đào bới mộ ông bà tổ tông mười tám đời nhà Lê Tông.
Thậm chí tuyệt đối với phần lớn những người luyện võ mà nói, còn thêm phần nghiêm trọng.
Vậy mà Lê Tông lại yêu mẹ ruột của Cao Trần Hải là Nguyễn Cầm Tâm, vậy nên mới không thể xuống tay giết chết đứa con của kẻ thù là Cao Trần Hải.
Có thể gọi hắn một tiếng cậu chủ mà đi theo, điều này đã khiến cho Hà Hồng cảm thấy khó tin,
Nhưng bây giờ, Lê Tông lại có thái độ để tâm đến Cao Trần Hải như này, một mực lưu tâm, việc này khiến Hà Hồng không thể không nghĩ nhiều hơn.
Lời này của Hà Hồng vừa nói ra.
Mai Tuyết Lam: “… ”
Phùng Thu Trúc: “…”
Trần Sơn: “...”
“Có lẽ thật sự có khả năng này!” Trần Sơn theo sau bổ sung thêm một câu.
Mai Tuyết Lam liếc Trần Sơn và Hà Hồng một cái, không muốn tiếp tục nói về chủ đề này nữa.
Mà thay vào đó là trầm giọng hỏi: “Mọi người thấy sao, chúng ta có nên ra tay không?”
Trần Sơn nghiêm mặt, đương nhiên bọn họ đều hiểu, bây giờ ý nghĩa của việc ra tay này không phải là đứng trên lợi ích của năm đảo tiên mà là đi đối phó với Lâm Hải Nam rồi.
Mà chính là giúp Lâm Hải Nam ra tay đối phó với Lê Tông, từ đó mà lấy đi công pháp tu luyện tinh thần lực.
“Cơ hội chỉ đến trong tích khắc, đợi đến khi Lê Tông chạy rồi, cơ hội cũng sẽ không còn nữa!” Hà Hồng nhanh chóng nói.
“Mặc dù không thể nắm chắc phần thắng, nhưng có thể nắm chắc hơn nửa phần, thật ra cũng có thể cược một ván, chắc hẳn, đó là công pháp tu luyện tinh thần lực, mặc dù tôi có tự tin sẽ có hi vọng rất lớn trong tương lai có thể phá vỡ chân thần, nhưng làm gì có ai dám nói bản thân có thể nắm chắc hoàn toàn, càng huống hồ gì, nếu tính thật sự có ngày đó, lại phải mất thêm bao nhiêu năm sau nữa? Có được công pháp tu luyện tinh thần lực rồi, có lẽ ngày này sẽ không còn xa nữa!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!