Chương 61: Rồng có vảy ngược của rồng, chạm vào thì phải chết
Lâm Nhã hoàn toàn sững sờ, cô ta không nghĩ đến, thái độ của Lý Nguyên Tùng thế mà lại có thể thay đổi nhanh như vậy.
Lâm Nhã lại càng không nghĩ đến, Lý Nguyên Tùng lại có thể nói ra những lời như thế.
Giờ phút này đây, đầu óc mơ hồ của Lâm Nhã lại càng thêm tỉnh táo hơn.
Cho dù trên gương mặt và cổ vẫn còn đỏ ửng do tác dụng của rượu mang đến, nhưng suy nghĩ của Lâm Nhã dần dần trở nên rõ ràng. “Đây mới thật sự là suy nghĩ trong lòng của anh sao?” Giọng nói của Lâm Nhã lạnh lùng, có tức giận.
Nhưng lại không có loại cảm xúc bị thương và đau khổ như trong những gì cô ta tưởng tượng. “Đúng thế, cô là cái thá gì chứ, cô cũng không nhìn lại xuất thân của mình xem, nếu không phải do dáng dấp của cô xinh đẹp, lấy bối cảnh gia đình của cô, ông đây có thể coi trọng cô à?” “Cô còn thật sự cho rằng, tôi ở bên cạnh cô lâu như thế, vẫn luôn nghe lời cô, cái gì mà muốn giữ lại đến đêm tân hôn chứ? Lâm Nhã à, tôi nói cho cô biết, ở sau lưng cô, tôi đã sớm chơi vô số phụ nữ. “Bây giờ cô còn ở đây giả bộ thanh thuần với tôi cái gì? Cô đi theo tôi, chẳng phải cũng chỉ vì tiền của tôi à, tối hôm nay, cô tốt nhất làm cho tôi vui vẻ, cô muốn bao nhiêu, tôi cho cô bấy nhiêu, sao nào?”
Nụ cười trên mặt của Lý Nguyên Tùng càng trở nên dữ ton.
Anh ta đã không muốn tốn thêm thời gian trên người Lâm Nhã nữa.
Tạ Minh Thành chết rồi, trước mắt mặc dù nhà họ Tạ chưa tìm Lâm Bình gây phiền phức, thế nhưng dù cho cái chết của Tạ Minh Thành có liên quan đến Lâm Bình hay không.
Nhưng việc Tạ Minh Thành bị Lâm Bình đánh trọng thương, phải nằm viện, đây là sự thật 100%.
Mà Lâm Nhã chính là người nhà của Lâm Bình.
Lý Nguyên Tùng anh không thể có bất kỳ gút mắc nào với người nhà họ Lâm.
Anh ta chỉ muốn nhanh chóng thu lời lại trên người Lâm Nhã.
Chơi đùa một trận cho thỏa thích, sau đó đá văng đi. Tiếp theo ngồi chờ xem kết cục thê thảm của Lâm Bình. “Anh... Anh khốn nạn”
Lâm Nhã nổi giận đùng đùng. “Tôi khốn nạn ư? Hôm nay, tôi sẽ khốn nạn cho cô xem, cô là đồ gái điểm thổi tha thích giả bộ đơn thuần.
Sau khi nói xong, Lý Nguyên Tùng muốn dùng sức mạnh ôm Lâm Nhã vào trong ngực, sau đó đưa cô ta về nhà.
Buổi tối hôm nay, cho dù như thế nào, anh ta đều phải chơi Lâm Nhã.
Sức lực của Lâm Nhã đầu có lớn như Lý Nguyên Tùng. Sau khi cô ta bị Lý Nguyên Tùng giữ hai tay, Lâm Nhã căn bản không phản kháng được.
Trên mặt bắt đầu hoảng hốt.
Dưới tình thế cấp bách, Lâm Nhã bỗng nhiên nhất chân, dùng đầu gối, hung hăng huých về phía đũng quần của Lý Nguyên Tùng. "Á!"
Trong lúc nhất thời, Lý Nguyên Tùng không đề phòng, anh ta hét thảm một tiếng.
Sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch, đâu còn có sức lực bắt Lâm Nhã nữa.
Lâm Nhã nhìn thấy thế, đâu còn dám trì hoãn thêm một giây nào, cô ta tránh thoát khỏi khống chế của Lý Nguyên Tùng, vội vã xoay người chạy.
Lúc này cơn say của cô ta đã sớm biến mất, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ, vội vàng bắt một chiếc xe taxi: “Bác tài, cho đến chung cư Hạnh Phúc.
Chung cư Hạnh Phúc chính là khu chung cư cũ mà người một nhà Lâm Nhã đã ở hơn hai mươi năm.
Ngay sau khi Lâm Nhã lên xe, bên kia, Lý Nguyên Tùng cũng vượt qua cảm giác đau đớn lúc đầu, sắc mặt anh ta dữ tợn, lấy điện thoại di động ra, tranh thủ gọi một cú điện thoại ra ngoài: “Đến chung cư Hạnh Phúc, giúp tôi bắt một người phụ nữ, bảy trăm triệu!” “Hiện tại, ngay lập tức, ngay bây giờ!”
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, vẻ mặt của Lý Nguyên Tùng càng thêm dữ tợn, hoàn toàn không còn dáng vẻ phong độ, ga lăng, dịu dàng như ngày thường.
Từ đầu đến cuối, Lâm Nhã và Lý Nguyên Tùng, thậm chỉ là ngay cả người đi ngang qua đường đều không ai phát hiện ra, có một bóng người màu đen đối với bọn họ như bóng với hình. Mãi cho đến khi Lâm Nhã rời đi, bóng đen kia mới biến mất.
Sau khi Lâm Bình rời khỏi chỗ của Đường Thanh Tâm, anh đi ra ngoài đầu đường thành phố Hải Châu, chẳng có mục đích gì, bắt đầu đi dạo.
Gió thu thổi đến, đêm khuya ở đầu đường, nhiều hơn một phần hơi lạnh.
Trên đường đông nghịt, con đường bên cạnh người đến người đi.
Hoặc là vẻ mặt vội vàng, hoặc là ung dung thản nhiên.
Đối với một số người mà nói, tăng ca đến đêm khuya, rốt cuộc cũng được giải thoát, vội vàng chạy về nhà nghỉ ngơi.
Một số người khác, lúc này mới chính là lúc đi ra ngoài, bắt đầu cuộc sống về đêm. Lâm Bình một đường vừa đi vừa nghỉ, cảm nhận từng chút một của thành phố Hải Châu.
Trong lúc vô thức, Lâm Bình phát hiện, bản thân mình thế mà đi đến chỗ ở của mình trước kia, nơi mà anh đã sinh sống khoảng mười năm.
Cha mẹ nuôi và Lâm Nhã vẫn còn ở chung cư Hạnh Phúc.
Nhìn thấy cổng chung cư, trong trí nhớ, vốn dĩ là bốn chữ “Chung cư Hạnh Phúc” vô cùng chói lọi, lúc này đây, cho dù dưới ánh đèn đường chiếu xuống cũng có vẻ hơi ảm đạm.
Lâm Bình không khỏi cảm thán, thời gian thật đúng là có thể thay đổi rất nhiều thứ.
Nhưng vào lúc này, âm bảo điện thoại di động của Lâm Bình lại vang lên.
Lâm Bình lấy ra nhìn, chỉ thấy một tin nhắn do Chu
Thanh gửi đến. “Lý Nguyên Tùng muốn dùng sức mạnh để cưỡng ép Lâm Nhã, Lâm Nhã đã chạy thoát được, vì vậy thành viên tổ chức Ám Dạ âm thầm bảo vệ Lâm Nhã không ra tay, nhưng hiện tại Lý Nguyên Tùng lại phải người đến chung cư Hạnh Phúc muốn bắt cóc Lâm Nhã.
Sau khi đọc xong tin nhắn, gương mặt vẫn luôn duy trì được vẻ bình tĩnh thong dong của Lâm Bình, cuối cùng cũng dao động.
Trong nháy mắt, trên người Lâm Bình tỏa ra khí thế nghiêm nghị.
Tuy anh biết có thành viên tổ chức Ám Dạ ở đó, Lâm Nhã sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng rồng có vảy ngược của rồng, chạm vào thì phải chết!
Lý Nguyên Tùng cậu đây là đang tự tìm đường chết đấy.
Làm sao tôi có thể không đáp ứng mong muốn của cậu chứ?
Trên mặt Lâm Bình hiện lên lạnh lùng, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, có lẽ từ nơi sâu thẳm, chính là có ý trời.
Lâm Bình không có mục đích gì, cứ thế đi lại trên đường phố Hải Châu, tùy ý tản bộ, lại đi đến chung cư Hạnh Phúc.
Mà chung cư Hạnh Phúc này, tuy chỉ là một khu chung cư cũ nhưng quy mô lại không nhỏ. Tất cả có hai cửa, cửa Nam và cửa Bắc để ra vào.
Lúc này, Lâm Bình đang đứng ở chỗ cửa Bắc.
Ngay sau khi Lâm Bình nhận được tin nhắn của Chu Cập nhậ*t nhanh nhất trên Tamlinh247.vn
Thanh, rất nhanh trong tầm mắt của Lâm Bình xuất hiện một bóng dáng xinh đẹp đang rất cuống cuồng đi về chỗ cổng chung cư Hạnh Phúc. Tuy đã tỉnh rượu, nhưng có thể thấy được, bước chân của người phụ nữ hơi lảo đảo, sắc mặt ửng đỏ, người hơi nghiêng ngả.
Cô gái này không phải là ai khác, chính là Lâm Nhã vừa mới xuống xe, đang muốn chạy vào nhà.
Lâm Bình đứng ở chỗ tối, cũng không dự định chạm mặt Lâm Nhã vào lúc này.
Thế nhưng một chiếc xe con bỗng nhiên lao đến chỗ Lâm Nhã. “Tôi tự mình đến
Lâm Bình cảm nhận được hơi thở thành viên tổ chức Ám Dạ, lúc này anh khẽ nói một câu.
Tuy giọng nói của Lâm Bình rất nhỏ, rất trầm thấp, nhưng trong tại của thành viên tổ chức Ám Dạ phụ trách bảo vệ Lâm Nhã lại nghe được một cách rõ ràng.
Lúc này anh ta thu lại động tác của mình.
Hướng về phía cửa Bắc, vị trí mà Lâm Bình đang đứng, ở trong bóng tối, làm một kiểu chào theo quân đội.
Dường như Lâm Bình có thể cảm nhận được động tác của anh ta, Lâm Bình hơi gật đầu.
Trong lúc nhất thời khiến cho thành viên tổ chức Ám
Dạ này kích động không thôi. “Móa nó chứ, người phụ nữ xinh đẹp như thế này, đáng tiếc không có phần của chúng ta “Cho dù phụ nữ có xinh đẹp như thế nào đi chăng nữa, chẳng lẽ còn có thể hấp dẫn hơn tiền à? Trói cô ta lại, dẫn đến cho anh Lý, cầm bảy trăm triệu trong tay, đến lúc đó mấy anh em chúng ta có thể đi đập phá một trận vui vẻ, cái gì mà công chúa quán bar, bên ngoài còn có nhiều cô em xinh đẹp lắm, chỉ cần có tiền, các em gái xinh đẹp kia, chẳng phải là để mặc cho chúng ta chọn “Ha ha anh Trương nói rất đúng, chẳng qua cô gái này, anh Lý chơi xong rồi, nếu như anh ta bảo chúng ta xử lý người phụ nữ này, chúng ta có thể bán ra ngoài kiếm một món tiền, không những thế, một khi người phụ nữ này rơi vào trong tay chúng ta. Chúng ta cũng có thể... “Ha ha ha, hy vọng là thế.
Trên xe có tất cả bốn người đàn ông cao to vạm vỡ.
Bọn họ vừa lái xe lao về phía Lâm Nhã với tốc độ rất nhanh, chuẩn bị bắt Lâm Nhã lên xe, vừa trao đổi suy nghĩ của nhau, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười bỉ ổi.
Rất nhanh, chiếc xe kia đã đến gần chỗ Lâm Nhã, sau đó là thắng gấp.
Lâm Nhã bị dọa cho giật nảy mình, vội vàng muốn né tránh.
Chỉ là lúc này, từ trên xe lại đột nhiên có hai người đàn ông cao to vạm vỡ đi xuống.
Một người trong đó bỗng nhiên khống chế Lâm Nhã, một người khác, trong tay anh ta cầm khăn lông, che kín miệng và mũi của Lâm Nhã.
Đồng tử của Lâm Nhã co rụt lại, cô ta không ngừng giãy dụa.
Nhưng rất nhanh, biên độ động tác của Lâm Nhã càng lúc càng nhỏ, sau cùng cô ta hôn mê bất tỉnh.
Hai người đàn ông to cao vạm vỡ kia lập tức muốn đưa Lâm Nhã lên xe.
Động tác của mấy người này tương đối thành thạo, nhìn là biết không phải lần đầu tiên làm chuyện này.
Ngay tại lúc hai người muốn đưa Lâm Nhã lên xe, một giọng nói lạnh như băng mang theo sát khí đột nhiên vang lên. “Các người muốn chết như thế nào?”
Theo giọng nói này vang lên, một bóng đen vụt qua, ngay sau đó trước mắt bọn họ xuất hiện một bóng dáng cao gầy, nhưng lại rất mạnh mẽ rắn rỏi.