“Vừa hay, tránh cho chúng ta lại phải đi tìm bọn chúng nữa.”
Lâm Bình khẽ cười.
“Đuổi giết thủ lĩnh của đám thây ma thì có lẽ sẽ có cơ hội khống chế cả đám thây ma.” Mà lúc này, giọng nói của Ba Đen cũng đã truyền vào trong tai Lâm Bình.
Sắc mặt Lâm Bình hơi biến đổi.
“Tất cả mọi người, ở nguyên vị trí đợi lệnh.”
Lâm Bình hạ lệnh.
Đương nhiên, đây cũng đã bao gồm những linh hồn oán giận cấp Thần Vương đều đang chờ đợi ở nơi này.
Lập tức, Lâm Bình liền cùng Ba Đen rời đi.
Một người một chó không còn cẩn thận từng chút thăm dò đi về phía trước nữa. Cơ thể giống như luồng điện, nháy mắt một cái lập tức đã cách xa hơn nghìn mét. Sau thêm mấy lần hít thở, Lâm Bình và Ba Đen đã gặp đám thây ma.
“Tổng cộng mười sáu con.”
Trong mắt Lâm Bình lóe lên một tia sáng.
Lần này không chỉ là muốn đuổi giết thây ma vì Ba Đen, cướp về những viên trân châu ngưng kết ở trong não của đám thây ma, mà còn là vì Lâm Bình muốn khống chế giống như những linh hồn oán giận cấp Thần Vương đó để xem thử liệu có thể khống chế những thây ma này hay không.
Nếu như thật sự giống như Ba Đen nói, có thể tìm được thủ lĩnh trong đám thây ma, sau đó giết chết nó là có thể nắm được đám thây ma này trong tay anh. Vậy thì sau này, Lâm Bình ngoài đã nắm giữ ba mươi linh hồn oán giận cấp Thần Vương ra thì còn cộng thêm hơn mười con thây ma nữa.
Linh hồn oán giận cấp Thần Vương là tấn công chủ yếu vào năng lượng.
Thây ma là tấn công chủ yếu vào cơ thể.
Hơn nữa, nếu như không có cách thức đặc biệt thì hai loại này đều là kiểu không có cách nào để xử lý dễ dàng.
Nắm giữ quân đoàn đặc biệt thế này thì đúng là đánh đâu thắng đó, thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật. Với cấp bậc Thần Vương, Nguyên Đan cảnh đổ xuống rồi.
Nghĩ đến điều này, Lâm Bình lại càng trở nên hưng phấn.
“Gầm.”
Sau khi những thây ma đó nhìn thấy Lâm Bình và Ba Đen thì lập tức lao về phía Lâm Bình và Ba Đen. Nhìn biểu cảm của chúng thì xem ra là vô cùng tức giận.
“Con mẹ nó, Ba Đen, cậu đã làm gì chúng nó vậy?”
Lâm Bình phát hiện phần lớn các thây ma đều xông về phía Ba Đen, dáng vẻ hận không thể xé nát Ba Đen.
“Con mẹ nó…” Ba Đen tức giận mắng: “Ông đây đúng là không nên đi cùng cậu đến đây mà. Con mẹ nó, thằng nhãi, mau đến đây giúp tôi.”
Ba Đen nhìn thấy đám thây ma đó cùng xông về phía nó, kêu lên một tiếng kì lạ rồi lập tức xông về phía Lâm Bình.
Lâm Bình: “…”
“Thần khí của cậu đâu?” Lâm Bình nói bằng giọng không mấy vui vẻ.
Ba Đen nhiều thần khí như vậy, cộng thêm nó còn có Đại Thành Kim Thân, đối diện với thây ma thì dù thế nào cũng không đến mức thảm hại như vậy mới đúng.
“Cậu không thấy những tên này nhìn thấy tôi thì giống như phát điên sao? Nếu ông đây mà giết chết chúng, đến lúc đó, ai còn nghe theo cậu nữa.”
Ba Đen nói liến thoắng.
Lâm Bình: “…”
Sao anh lại không đáng tin như vậy được chứ?
Lâm Bình phát hiện lúc Ba Đen ở cùng với anh, ngoại trừ động tay với anh ra thì hình như rất ít khi cùng anh kề vai tác chiến, liên thủ đánh địch.
Có chuyện gì cần ra tay thì luôn để Lâm Bình tự mình xông lên.
“Nhanh lên, mở Không gian Giáp Huyền Vũ ra, ông đây phải trốn vào trong đó.” Ba Đen lách một vòng, né đòn tấn công của đám thây ma đó, xông đến trước mặt Lâm Bình, nói.
Lâm Bình: “…”
Nhìn bộ dáng tức giận của đám thây ma đó với Ba Đen giống như hận không thể phanh thây chó đen ra để ăn vậy. Lâm Bình thật sự lo những thây ma này chọc giận Ba Đen. Đến lúc đó, Ba Đen không cẩn thận giết chết mấy tên, vậy thì đối với Lâm Bình mà nói là thiệt quá rồi.
Lâm Bình nhanh chóng mở Không gian Giáp Huyền Vũ ra để cho Ba Đen đi vào.
“Nhưng mà, tốt xấu gì cậu cũng phải nói cho tôi biết con nào là thủ lĩnh của đám thây ma đó chứ.”
Đồng thời, Lâm Bình tức giận nói.
“Con nào mạnh nhất thì chính là nó.”
Cuối cùng đã truyền đến giọng của Ba Đen.
Lâm Bình thu lại Không gian Giáp Huyền Vũ.
Ba Đen đã biến mất bên cạnh Lâm Bình. Như vậy, những con thây ma đó đương nhiên là nhắm đến Lâm Bình, bắt đầu điên cuồng lao về phía Lâm Bình.
“Vừa hay dùng chúng mày để thử tay.”
Lúc này, ý chí chiến đấu trong mắt Lâm Bình tăng vọt. Đối diện với những thây ma đang lao đến tấn công, Lâm Bình giơ nắm đấm lên, tấn công về phía chúng.
“Uỳnh.”
Lập tức, một con thây ma bị một đấm của Lâm Bình đánh trúng ngực tạo thành một vết lõm, làm cả người bay ngược ra ngoài.
Lâm Bình vui mừng.
Quả nhiên, lúc này không nói đến miễn dịch năng lượng, mà chính là sức mạnh và cường độ cơ thể của anh đều tăng lên không ít so với Đại Thành Kim Thân đơn thuần.
“Long Hổ Chi Lực!”
Thân hình Lâm Bình lóe sáng. Anh đã thi triển Kim Thân Chi Lực, cộng thêm Long Hổ Chi Lực. Kết hợp chúng lại, sức mạnh giới hạn của Lâm Bình vào lúc nào có thể bùng phát, vậy mà đã đạt được đến mức gấp đôi Đại Thành Kim Thân đơn thuần rồi.
Lâm Bình lập tức tung thêm một đấm, đánh thẳng vào não của một thây ma trong đó, khiến nó nổ tung.
Một viên trân châu màu trắng rơi vào trong tay Lâm Bình.
Đương nhiên, bởi vì đồng thời có gần mười thây ma cùng lúc lao đến tấn công Lâm Bình, chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh cơ thể mà liều mạng, hai nắm đấm Lâm Bình cũng khó có thể đấu lại bốn tay. Cho dù anh đã tránh được gần như tất cả các đòn tấn công nhưng cũng vẫn còn hai thây ma đã có thể dùng móng tấn công được lên người Lâm Bình, làm cho áo Lâm Bình bị rách ra một miếng. Cũng may Lâm Bình đang thi triển Đại Thành Kim Thân nên chỉ để lại một vài vết tích trên Kim Thân mà thôi, chứ không hề khiến Lâm Bình bị thương.
Nhưng Lâm Bình lại cũng đã bị đánh bay ra xa mấy chục mét, lúc này mới có thể ổn định lại cơ thể.
“Thây ma mạnh nhất?”