“Tiểu tử kia, ngươi đang suy nghĩ gì đó? Tại sao lông mày ngươi lúc thì cau lại, lúc thì giãn ra, khi thì không cười, lát sau lại cười?” Ba Đen nhìn chằm chằm vào Lâm Bình mà hỏi.
“Ngươi sẽ không cho rằng cô ta bị điên chứ...công chúa Yêu Yêu rốt cục đang nghĩ gì nhỉ?”
Ba Đen nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt kỳ quái.
“Ta có một lão bà.” Lâm Bình từ tốn nói.
Hắn đối với Yêu Yêu, chỉ là cảm thấy nàng quá tốt đẹp hoàn hảo nên trong lòng dần sinh ra sự sùng bái và cảm kích. Cũng vì vậy cho nên Lâm Bình quyết định chỉ để Yêu Yêu tồn tại trong lòng mình để hình tượng hoàn hảo của nàng được duy trì mãi.
“Như vậy là tốt nhất, bằng không, cẩn thận tương lai sau này nàng sẽ đánh gãy cái chân thứ ba của ngươi.” Ba Đen bĩu môi nói.
“Nhớ năm đó, ta đã từng đánh cược với người khác rằng ta sẽ đi nhìn trộm con mụ điên kia tắm, kết quả không nhìn thấy gì cả, còn suýt chút nữa bị nàng ta đánh chết.”
Hồi tưởng lại chuyện cũ, Ba Đen ngay lập tức khẽ run, đến bây giờ vẫn còn thấy ám ảnh.
Thật đáng sợ!
“Lão Hắc này, ta thấy những người như Yêu Yêu, Thần hoặc Khung nếu có thể sống đến vạn năm cũng không lạ gì, bởi vì họ dù sao cũng có người thực lực cường đại hơn người khác, nhưng còn ngươi, tại sao có thể sống được đến tận bây giờ?” Lâm Bình hiếu kì hỏi lại lần nữa.
Lâm Bình biết rằng, bất luận là Yêu Yêu, Thần, Khung hoặc thậm chí là những kẻ bị Yêu Yêu trấn áp, tình trạng của bọn họ đều là không thích hợp. Lâm Bình chí ít cũng nhận ra rằng những người này đều sống không bình thường, chẳng giống như hắn bây giờ đang đi chu du khắp thiên hạ. Nhưng hết lần này tới lần khác, con Ba Đen đến từ vạn năm trước này vẫn còn sống khỏe re, lại còn ở bên ngoài nhảy nhót khắp nơi.
“Bởi vì ta vốn là kẻ bất tử bất diệt.” Ba Đen ngạo nghễ nói.
Lâm Bình im lặng.
“Nếu như ngươi đã bất tử bất diệt, vậy thì ngươi đi hãy đi giết một Đế cấp cho ta xem? Dù sao thì ngươi cũng không chết được mà.” Lâm Bình chế nhạo nói.
Ba Đen quát lên: “Cút đi!”
“À, ngươi vẫn thuộc Trái Đất này sao?” Lâm Bình lại hỏi, trong lòng có vô số nghi hoặc.
“Cũng xem như là vậy.” Ba Đen trả lời.
“Tại sao lại nói là xem như?” Lâm Bình nghi hoặc hỏi.
“Chúng ta bây giờ ở tại Thất Lạc đại lục, nơi đây đã từng là một góc của Thương Huyền đại lục, thuộc về Giới thứ hai. Địa ngục khuyển, nơi có Huyết tộc, chính là Giới thứ ba - giới sinh vật, còn ngươi ở trên Trái Đất, chính là Giới thứ nhất. Chỉ có điều, Giới thứ nhất vốn đã bị hủy diệt rồi. Các ngươi nói rằng mình sống trên Trái Đất, nhưng thực tế, thứ mà các ngươi gọi là Trái Đất cũng không phải là Trái Đất thật sự, hoặc có thể nói rằng, ngươi chỉ thấy được một phần của nó thôi. Thậm chí ngay cả lịch sử mà ngươi biết, thật ra cũng không phải là lịch sử chân chính.” Ba Đen giải thích.
“Khó trách!” Hai mắt Lâm Bình nhìn về phía xa xăm.
“Điều này cũng giải thích tại sao lại có những thời đại đã từng tồn tại từ hàng vạn năm trước, nhưng trong lịch sử lại không tìm thấy bất kỳ ghi chép nào. Mà ngoài Giới thứ nhất, thứ hai và thứ ba ra thì còn có Giới thứ tư và thứ năm, thậm chí còn có khả năng xuất hiện Giới thứ sáu nữa.”
Ba Đen hôm nay cũng thật là hiếm thấy. Nó tâm sự với Lâm Bình rất nhiều chuyện.
“Vậy những Giới thứ tư năm sáu kia rốt cuộc là gì?”
Lâm Bình thầm chấn động, dần dần phát hiện ra, mình rốt cục đã bắt đầu hiểu được một chút chuyện bí ẩn.
“Ngươi hỏi gì lắm thế, chờ đến khi nào ngươi đạt đến cấp bậc kia thì tự nhiên ngươi sẽ hiểu thôi.” Ba Đen tức giận nói, không thèm giải thích thêm với Lâm Bình.
“Sợ là không phải như vậy, ta nghĩ rằng đến chính ngươi cũng không biết nên mới không có cách nào trả lời lại ta chứ gì?” Lâm Bình ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Ba Đen, muốn kích thích nó nói thêm một chút nữa.
“Trên đời này còn có chuyện gì mà ta không biết chứ?” Ba Đen trừng mắt.
Bất chợt, Ba Đen liền cười lạnh nói: “Tên tiểu tử kia, nếu như ngươi nghĩ rằng mình có thể dùng mưu tính kế trước mặt ta, vậy thì ngươi vẫn còn non lắm. Ngươi muốn khích tướng sao? Đối với ta không dùng chiêu này được đâu.”
“Lần này xem như khích tướng cũng vô dụng rồi!”
“Có một số việc, chính bản thân ta còn không hiểu rõ, có nói cho ngươi thì ngươi cũng rối chết thôi!”
Lâm Bình ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Ba Đen.
“Làm sao để có thể trở lại Trái Đất?” Lâm Bình biết rằng khó mà hỏi thêm được điều gì khác từ Ba Đen, nên quyết định hỏi luôn vấn đề cuối cùng.
“Có đôi khi ta thấy nhà ngươi rất thông minh, nhưng đôi khi lại thấy ngươi đần như heo vậy.” Ba Đen thẳng thừng nói.
Lâm Bình chẳng biết nói gì thêm!
Ngay lập tức, trong đầu Lâm Bình chợt lóe lên một tia sáng.
“Nếu là vậy, chẳng phải ngươi trở về đây từ Giới thứ ba sao?” Lâm Bình cả kinh hỏi.
“Cuối cùng cũng xem như ngươi không phải là quá ngu.”
Ba Đen dùng ánh mắt vui mừng nhìn Lâm Bình, thật giống như trưởng bối đang nhìn vãn bối vậy.
Lâm Bình không để ý đến ánh mắt của Ba Đen. Lần này, anh là cảm thấy đúng là mình đã không để ý đến một chuyện.
Giới thứ ba giới có con đường liên thông với Trái Đất.
Ví dụ như là Côn Luân!
Mà đối với Giới thứ ba, có thể xuất hiện ở trên Thất Lạc đại lục, vậy thì điều này có thể chứng minh rằng, ở Giới thứ ba cũng có một con đường nối liền với Thất Lạc đại lục. Nói rõ hơn, Lâm Bình có thể thông qua Thất Lạc đại lục để tiến vào Giới thứ ba, lại cũng có thể từ Giới từ thứ ba giới trở về Trái Đất.
Nhưng ở trong đó, mức độ nguy hiểm khẳng định rất cao.
Bất quá, nếu biết được cách làm sao để trở về Trái Đất, như vậy thì nhất định sẽ có biện pháp để về, Lâm Bình trong lòng cũng thấy nhẹ nhàng hơn một chút.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, Lâm Bình liền cảm thấy vô cùng sợ hãi, nếu như mình không có cách nào để trở về Trái Đất thì đây sẽ là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
“Tiểu tử, ngươi mau kể tỉ mỉ chuyện ngươi luyện Huyết Bồ Đề cho ta nghe đi!” Ba Đen lại nói.
Con chó này sở dĩ lại chạy tới hẻm núi Tử Vong, chính là vì Huyết Bồ Đề, vì năng lượng miễn dịch mà thứ này mang lại.
Ban đầu, nó cũng không nắm chắc được thành công, chỉ muốn thử xem rốt cuộc thứ này hiệu nghiệm đến mức nào. Nhưng bây giờ đã có Lâm Bình mở đường, hơn nữa lại còn miễn cưỡng thành công, Ba Đen tự nhiên cũng muốn như được cùng đi thỉnh kinh, để cho bản thân có thêm chút kinh nghiệm, cũng đảm bảo là mình sẽ thành công trong một lần duy nhất. Bởi vì, nếu để lãng phí Huyết Bồ Đề, đi tìm lại cũng thật phiền toái.
Lâm Bình không hề giấu diếm, đem chuyện mình luyện Huyết Bồ Đề kể chi tiết với Ba Đen, kể cả chuyện về cây Huyết Hồn ở rừng Bắc.
“Cây Huyết Hồn sao?” Ba Đen ngẩn người.
Ngay lập tức, Ba Đen mở to hai mắt, giống như sực nhớ ra điều gì: “Ngươi nói là, ngươi có cây Huyết Hồn sao?”
“Đúng vậy, đến lúc đó, ta có thể để cây Huyết Hồn giúp ngươi.” Lâm Bình gật đầu nói.
“Tiểu tử, mau đem nó ra cho ta xem đi.” Ba Đen kích động không thôi.
“Ngươi cũng đừng giở ý đồ với nó.” Lâm Bình nói.
“Yên tâm đi, ta là một con chó như thế sao?” Ba Đen tức giận nói.
“Đúng vậy.”
Lâm Bình không để cho Ba Đen có chút mặt mũi nào, gật đầu nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!