"Ngươi, thật sự thành công rồi!"
Bùi Nguyệt Trang mở miệng, âm thanh mang theo một tia run rẩy.
Giờ phút này, Bùi Nguyệt Trang đã hối hận.
Thật sự đã hối hận!
Nàng cảm thấy, chính mình có lẽ không nên đem bí mật về huyết Bồ Đề nói cho Xích Khôn, bởi vì nàng cảm thấy Xích Khôn không có khả năng thành công, và vì sự an toàn của bản thân mới đem bí mật về huyết Bồ Đề nói cho Xích Khôn.
Nhưng bây giờ, Xích Khôn thật sự đã thành công rồi và đó là hai khái niệm khác nhau.
Huyết tộc đã sinh ra một thiên tài xưa nay chưa từng có, tuy không thể nói là do một tay nàng tạo nên, nhưng ít ra nó cùng nàng có quan hệ rất lớn.
Trong lòng Bùi Nguyệt Trang tự trách bản thân, vô cùng hối hận.
Nếu như tên này là nhân tộc, thậm chí là phản đồ của đại lục, trong lòng nàng sẽ dễ chịu chút ít, nhưng bây giờ, trong lòng Bùi Nguyệt Trang cảm thấy rất khó chịu.
"Loan phu nhân, ngươi ra tay lại thử xem!"
Ánh mắt Lâm Bình lần nữa hướng về phía Bùi Nguyệt Trang.
"Được."
Bùi Nguyệt Trang trong lúc khiếp sợ liền tỉnh táo lại.
Lần nữa ra tay.
Nàng cũng muốn xác nhận một phen, người này, có phải thật sự đã đạt được năng lực làm miễn dịch năng lượng hay không, nếu thật sự là như thế..., không thể giữ lại Xích Khôn, nhất định phải nghĩ biện pháp, đem tin tức này truyền ra ngoài, để cho bọn người cường giả của đại lục, diệt trừ Xích Khôn.
"Oanh!"
Bùi Nguyệt Trang lại một chưởng đánh ra.
Lúc này, sắc mặt Lâm Bình lập tức biến đổi.
Kim Thân lập tức được thi triển.
Khóe miệng Lâm Bình phun ra máu.
Bị thương rồi!
Lúc này, không chỉ không thể miễn dịch đối với năng lượng công kích của Bùi Nguyệt Trang, thậm chí còn không có suy yếu năng lượng công kích của Bùi Nguyệt Trang, đã làm cho Lâm Bình trúng một đòn của Bùi Nguyệt Trang.
Thấy thế, trong lòng Bùi Nguyệt Trang thoáng thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng may, cho dù hắn thật sự có thể miễn dịch đối với năng lượng công kích, thì cũng là có giới hạn đấy."
Bùi Nguyệt Trang trong lòng thầm nghĩ.
Nhưng đối với Lâm Bình, thì đó vẫn là điều cực kì kiêng kị.
Lâm Bình lau đi vết máu trên khóe miệng.
"Xem ra, vẫn còn có khuyết điểm, miễn dịch năng lượng không có thành công, làm suy yếu năng lượng cũng chỉ sử dụng được có một lần. Cũng không biết là, chỉ có thể suy yếu được một lần, hay là có thời gian hạn chế. Trong thời gian nhất định chỉ có thể suy yếu đối với năng lượng một lần, hay là thời gian suy yếu năng lượng có hạn, chỉ có thể thực hiện trong một giây, ba giây, hay là lâu hơn? Trong khoảng thời gian này, có thể tiến hành miễn dịch đối với năng lượng không?"
Giờ phút này, trong đầu Lâm Bình, xuất hiện vô số câu hỏi.
" Hay là ăn huyết Bồ Đề không đủ?"
Lâm Bình quyết tâm lấy một bộ phận khác của huyết Bồ Đề dùng thử xem sao.
Sau đó, Lâm Bình một lần nữa rời đi.
Đến một chỗ tối tăm, Lâm Bình lại lấy ra hai mươi hạt huyết Bồ Đề, lần nữa ăn xuống, nhưng mà, lúc này ăn huyết Bồ Đề lại làm cho Lâm Bình đau đớn gấp đôi, nhưng Lâm Bình lại có thể cảm nhận được, một sức mạnh thần bí mà huyết Bồ Đề sinh ra đối với thân thể mình không có hiệu quả lớn.
" Hay là do ăn huyết Bồ Đề còn chưa đủ?"
Lâm Bình khẽ cắn môi, lại lấy ra 30 hạt Bồ Đề Huyết, đồng thời nuốt vào cùng một lần.
Nhưng, kết quả vẫn là như vậy.
Lâm Bình vẫn cảm giác như cũ, không có hiệu quả quá lớn.
Lâm Bình nghĩ rằng, hoặc là huyết Bồ Đề thật sự không thích hợp với cơ thể con người, hiệu quả tối đa chỉ có thể là như vậy, chỉ có thể suy yếu năm sáu phần năng lượng công kích mà thôi.
Hoặc là có một phân đoạn nào đó bị phạm sai lầm, cho nên không thể đạt tới hiệu quả như mong đợi.
Không lâu sau, Lâm Bình một lần nữa xuất hiện trước mặt Bùi Nguyệt Trang.
Lúc này, Bùi Nguyệt Trang vẫn như cũ không có rời đi.
Lâm Bình lần nữa mời Bùi Nguyệt Trang ra tay đối với mình, nhìn xem năng lực suy yếu đối với năng lượng công kích, còn có thể xuất hiện lại hay không.
Không chỉ có Lâm Bình muốn biết đáp án, Bùi Nguyệt Trang cũng rất muốn tìm hiểu xem rốt cuộc là đã chuyện gì xảy ra với khả năng làm suy yếu năng lượng công kích của Lâm Bình.
Bởi vậy, lúc này Bùi Nguyệt Trang mới ở nguyên chỗ này chờ đợi.
Bùi Nguyệt Trang cực kỳ phối hợp đối với chuyện Lâm Bình mời nàng ra tay.
Lúc này, dáng người mềm mại của Bùi Nguyệt Trang trực tiếp lóe lên xuất hiện gần Lâm Bình, đánh ra một chưởng hướng về phía lồng ngực Lâm Bình.
" Đối với năng lượng công kích nó một lần nữa có tác dụng làm suy yếu!"
Lâm Bình phát hiện, một chưởng này của Bùi Nguyệt Trang được công kích trên người mình, sức lực vậy mà bị giảm đến năm sáu phần, lúc đến gần chỉ có thể phát huy chưa tới một nửa sức mạnh để khiến cho Lâm Bình bị thương mà thôi
"Lại đến!"
Lâm Bình nhanh chóng nói ra.
Lúc này, Lâm Bình muốn xác định rốt cuộc là chỉ có thể làm giảm, suy yếu đi năng lượng công kích trong một lần, hay là suy yếu trong một đoạn thời gian ngắn ngủi.
"Được!"
Bùi Nguyệt Trang vô cùng phối hợp.
Lập tức ra tay lần nữa.
"Ba giây!"
Cuối cùng, Lâm Bình bị một chưởng của Bùi Nguyệt Trang đánh bay ra ngoài, trong miệng ho ra máu, nhưng khóe miệng Lâm Bình lại gợi lên nụ cười vui vẻ.
Lâm Bình rốt cục cũng xác định, thực sự không phải chỉ có thể suy yếu năng lượng công kích có một lần, mà là ở trong thời gian ba giây, năng lực làm suy yếu năng lượng công kích có thể phát huy hiệu quả.
Điều đó chứng tỏ rằng, trong quá trình đối mặt với kẻ địch, Lâm Bình có thể chống lại năng lượng công kích trong vòng ba giây và gây ra tác dụng suy yếu ít nhất một nửa.
Mà trong thời gian ba giây cũng đủ để phân định sống chết rồi!
Mặc dù cảm thấy đáng tiếc vì không cách nào đạt được khả năng miễn dịch năng lượng công kích thật sự, nhưng có thể có tác dụng làm suy yếu đi năm sáu phần, cũng đã làm cho Lâm Bình cảm thấy vô cùng cao hứng rồi.
Dù sao, lòng người chưa đủ to để nuốt một con voi, khi đến đường cùng lại chỉ bắt được con ve.
Làm người tham lam quá, cũng không phải là một chuyện tốt!
... ...
... ...
Trong lúc Lâm Bình để cho Bùi Nguyệt Trang tấn công chính mình, để kiểm tra xem có phải chính mình đã lấy được khả năng miễn dịch năng lượng công kích hay không, thì bốn người Huyết Thương, cũng đang ở trong hẻm núi Chết, tìm kiếm tung tích của Lâm Bình.