Cùng lúc đó, năm người Dụ Phong của thành Xích Tiêu đang chuyển động ở bên trong hẻm núi tử vong để tìm kiếm Bùi Nguyệt Trang.
“Tên nhóc đã cứu Bùi Nguyệt Trang kia hình như trông rất quen thuộc với địa hình hẻm núi tử vong này, chúng ta cùng nhau tìm!”
Một vị thần vương trong đám người thành Xích Tiêu mở miệng nói.
“Chỉ cần Bùi Nguyệt Trang ở bên trong hẻm núi tử vong, nhất định sẽ có thể tìm được nàng.”
Dụ Phong nói với sắc mặt âm trầm.
Bởi vì lúc trước Lâm Bình dùng một đao chặt đứt cánh tay Dụ Phong, nhưng cũng may bả vai vẫn chưa bị phá huỷ, vậy nên, lúc này, cánh tay Dụ Phong đã hồi phục.
Nhưng tinh thần lực lại bị thương vô cùng nghiêm trọng.
Cả người thoạt nhìn còn có chút thống khổ.
Bất quá, theo giọng nói Dụ Phong hạ xuống, trong tay Dụ Phong cũng có một vài giọt máu hiện lên, đây là thời điểm lúc trước đánh cho Bùi Nguyệt Trang bị thương mà thu thập máu.
“Khí huyết truy tung!”
Dụ Phong thi triển một bí pháp tương đối hiếm thấy, bí thuật này chính là thông qua máu để phán đoán vị trí của một người.
Tuy rằng bí pháp này không thể xác định vị trí cụ thể của Bùi Nguyệt Trang, nhưng lại có thể đại khái phán đoán ra phương hướng nơi Bùi Nguyệt Trang đang ở.
“Bùi Nguyệt Trang hẳn là ở phương hướng này, không phải là phương hướng ra vào hẻm núi, tức là nàng ta vẫn còn ở bên trong hẻm núi tử vong này.”
“Đi!”
Sau khi Dụ Phong cảm ứng một phen lập tức nói.
Một hàng năm người thành Xích Tiêu lập tức hướng tới phương hướng Dụ Phong chỉ.
Nhưng, không bao lâu.
“Sao thế này?”
Thân hình Dụ Phong bỗng nhiên ngừng lại.
“Còn có sinh linh khác.” Dụ Phong mở miệng, cực kỳ cảnh giác mà nói.
Mà lúc này, những người thành Xích Tiêu khác, cũng đều đã cảm nhận được sự có mặt của sinh vật khác.
“Là chó địa ngục!”
Hai hàng lông mày Dụ Phong hơi nhíu lại.
Bởi vì, bọn họ thấy được những sinh vật đó xuất hiện ở bên trong tầm mắt bọn họ.
Tuy rằng, vị dẫn đầu kia, lớn lên hình như có chút không giống nhất tộc chó địa ngục lắm, nhưng bốn con còn lại, quả thật chính xác là bộ dáng chó địa ngục.
“Hành động!”
Mà Ba đen to lớn sau khi mang theo chó địa ngục màu bạc chờ bốn con chó địa ngục xuất hiện đã không hề làm ra bất kì hành động vô nghĩa gì mà cứ thế hạ lệnh.
“Chó địa ngục nhất tộc, chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Vì sao lại động thủ?”
Dụ Phong hừ lạnh một tiếng rồi nói.
“Nước sông không phạm nước giếng cái gì cơ chứ, mau đem Huyết Bồ Đề giao ra đây cho ta.” Ba đen to lớn nổi giận gầm lên một tiếng.
Dụ Phong là tên mạnh nhất.
Ba đen to lớn muốn đem tên mạnh nhất này hạ gục đầu tiên.
“Tìm chết!” Dụ Phong cũng nổi giận gầm lên một tiếng.
Ông đây lại không hề đắc tội với các ngươi, mà các ngươi đã động thủ, thật sự xem người thành Xích Tiêu chúng tôi là đống bùn hay sao?
Đại chiến bùng nổ chỉ trong nháy mắt.
Mà Dụ Phong trước tiên, cũng theo dõi chó địa ngục nhất tộc, dẫn đầu là con Ba đen to lớn kia.
Nhưng mà, chính vào một khắc Dụ Phong động thủ kia, Dụ Phong lại phát hiện, một viên hạt châu nháy mắt đánh úp lại, tầm nhìn Dụ Phong tuy thế nhưng chỉ có thể nhìn được phạm vi mấy mét, cho dù là khởi động thần lực cũng không có bất cứ tác dụng gì.
“Ta đánh!”
Mà vào giờ khắc này, mới vừa rồi rõ ràng vẫn là một con chó màu đen, thế nhưng lại biến thành màu kim, bỗng nhiên đánh úp lại.
Đồng thời, không trung còn có một dấu tay lớn, rơi xuống hướng về phía Dụ Phong, không khỏi làm cho tim Dụ Phong đập nhanh.
Dụ Phong nâng quyền, một quyền hướng lên trời cao, đối kháng với dấu tay lớn kia, một tay cầm rìu, bổ về phía đó đánh úp lại, nhưng mà, cũng ngay lúc này, Dụ Phong lại bỗng nhiên phát hiện, lại có một thanh kiếm ngắn đột ngột xuất hiện, cắt về phía cánh tay hắn.
Dụ Phong thấy thế, trong lòng liền thấy kinh hãi.
Vội vàng tránh ra.
Nhưng mà, việc này cũng chưa xong, điều làm cho Dụ Phong không nghĩ tới chính là, ở phía sau thanh kiếm này này lại có một cây đao lớn bỗng nhiên bổ tới.
Đều là lực lượng thuộc tính phụ gia bùng nổ.
“Làm sao mà lại có nhiều Thần Khí đến như vậy?”
Dụ Phong kinh hãi mà thốt lên một câu.
Mà lúc này, thân ảnh con chó to đã hóa thành màu kim, nó đã đi vào phụ cận, một móng vuốt đánh lại đây.
Lúc này Dụ Phong đang lâm vào nguy cơ.
Sau ba hiệp, Dụ Phong đã dần xuất hiện trạng thái chống đỡ không nổi nữa, lúc trước bị Lâm Bình dùng một đao chém đứt tay, mới hồi phục cánh tay, thế nhưng lại một lần bị chặt đứt.
...
Lâm Bình ngồi xếp bằng ẩn trong một góc bên kia, lúc này, trên trán Lâm Bình xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng dày đặc, mồ hôi lăn xuống từ trên thái dương, sắc mặt thống khổ đến vặn vẹo, đau đớn đến một cách mãnh liệt khiến cho thân hình Lâm Bình đều không khỏi run rẩy lên.
Thống khổ nỗi bực này, thậm chí so với thời điểm Lâm Bình ở bên trong Cổ thành sử dụng đan lô luyện ngọc cốt có vẻ còn đau hơn nhiều.
Nếu không phải Lâm Bình đã là từng ở bên trong Cổ thành, ở trong đan lô luyện ngọc cốt kia, chịu sự tra tấn đến thống khổ, chính nhờ thế đã rèn luyện ý chí Lâm Bình càng thêm kiên định, nên lúc này Lâm Bình mới có thể thừa nhận nỗi thống khổ bực này.
“Ầm ầm!”
Mà lúc này, bên trong thân thể Lâm Bình lại đang không ngừng phát ra tiếng nổ.
Thân thể Lâm Bình, phát ra ánh sáng màu hồng, mỗi một tấc da thịt, đều giống như lóng lánh màu máu, mà máu bên trong cơ thể Lâm Bình cũng giống như là bị nấu lên vậy, chúng như nước bị đun sôi, đang không ngừng cuồn cuộn sôi trào, cả người đều như muốn bốc cháy đến nơi.
“Còn kém một ít.”
Lâm Bình dùng ý chí phi thường so với người bình thường, chịu đựng thống khổ bực này, mở hai mắt sớm đã đỏ bừng vì thống khổ đến nỗi tràn đầy tơ máu, cầm lấy Huyết Bồ Đề bày biện người trước, lại lần nữa điên cuồng nhét vào trong miệng.
Đến tận bây giờ.
Lâm Bình đã ăn vượt qua ba trăm viên Huyết Bồ Đề.
Sớm đã có thành tích siêu việt nhất trong lịch sử về cực hạn số lượng Huyết Bồ Đề ăn vào.
“Răng rắc!”
Theo hành động Lâm Bình lại lần nữa chỉ trong một lần ăn vào ước chừng hai mươi viên Huyết Bồ Đề, thân thể Lâm Bình vì thế mà đã bắt đầu xuất hiện một ít vết rách, như muốn nứt toạc.
Mặc dù là Lâm Bình có đại thành kim thân nhưng cũng đã bắt đầu có chút không chịu nổi lực lượng bí ẩn bá đạo này rồi.
“Kim thân, trấn áp nó cho ta!”
Lâm Bình quát nhẹ một tiếng, lúc này, đại thành kim thân của Lâm Bình đã thi triển ra hoàn toàn, mạnh mẽ khống chế thân thể của mình, làm thân thể của mình sẽ không bị lực lượng bí ẩn bá đạo kia làm nứt toạc.
Nhưng mà, mặc dù là như thế.
Thân thể Lâm Bình vẫn cứ liên tiếp xuất hiện vài vết rách.
“Ê a, ngươi như vậy mãi cũng không được, để ta tới giúp ngươi!”
Mà lúc này, cây Huyết Hồn sớm đã ở bên cạnh chờ đợi Lâm Bình đang cực kỳ lo lắng, lá màu máu nhanh chóng đong đưa, rồi sau đó, cây Huyết Hồn từ phía trên mặt đất trước người Lâm Bình, nhảy dựng lên, huyền phù bay tới phía trên đỉnh đầu Lâm Bình.
Nháy mắt, đã có hơn một ngàn huyết khí buông xuống bao vây Lâm Bình.
“Vẫn không đủ!”
“Lại đến!”
Có cây Huyết Hồn trợ giúp, làm Lâm Bình lại càng có thêm một ít tự tin, Lâm Bình cắn răng một cái, một lần nữa ăn vào ước chừng khoảng 30 viên Huyết Bồ Đề.
Giờ khắc này, trong cơ thể Lâm Bình, tiếng nổ vang lại càng lớn hơn.
Thân thể không ngừng nứt toạc, sau đó nứt đến mức xuất hiện máu chảy ra ngoài.
Bất quá, cây Huyết Hồn lại nhanh chóng chữa trị đại thành kim thân của Lâm Bình, rồi lại chữa trị thương thế thân thể Lâm Bình, để cho Lâm Bình có thể khôi phục.
Trợ giúp Lâm Bình vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất!
Sau một nén nhang.
Tiếng động nổ vang trong cơ thể Lâm Bình cũng dần dần biến mất, máu sôi trào đã bắt đầu khôi phục được bình tĩnh, ánh sáng màu hồng bên ngoài cơ thể Lâm Bình cũng đã bắt đầu trừ khử và vô hình.
Lâm Bình đổ mồ hôi đầm đìa.
Mà giờ phút này, Lâm Bình cũng mở hai mắt ra, trong ánh mắt lại là lập loè ánh sáng cực kỳ hưng phấn, khóe miệng cầm lòng không đậu mà lộ ra một nụ cười tươi.
“Thành công rồi sao?”
Lâm Bình tự nói, sau đó có cảm giác hình như bản thân đã thành công!
Ít nhất, thân thể này so với lúc trước lại càng mạnh hơn không ít.
“Người phụ nữ kia còn chưa đi?” Mà lúc này, Lâm Bình thông qua oán linh cũng đã biết, Bùi Nguyệt Trang thế nhưng vẫn chưa rời đi.
“Nếu không đi, thế cũng vừa lúc, để cho nàng ta công kích ta thử xem, ta có thể miễn dịch với năng lượng công kích hay không cũng tốt!”
Lâm Bình rót rồi uống vào mấy mồm to thần tuyền sinh mệnh, sau khi để cho bản thân khôi phục lại một bộ phận tinh lực rồi lẩm bẩm.
“Ngữ bãi.”
Sau đó thân hình Lâm Bình bỗng dưng chợt lóe, rồi biến mất tại chỗ.
...
Sau khi Lâm Bình rời khỏi, Bùi Nguyệt Trang vẫn ở tại chỗ không có rời đi, mà nàng ta đã tàng hình rồi.
Bởi vì, sau khi Lâm Bình rời khỏi, nàng ta bỗng nhiên có cảm giác không thích hợp, nàng ta cho rằng Lâm Bình tự phát nổ tinh thần lực chính là kẻ điên, nhưng hình như, Lâm Bình tự phát nổ tinh thần lực đối với hắn mà nói việc đó cũng không có ảnh hưởng gì.
Nàng ta cho rằng Lâm Bình điên cuồng ăn Huyết Bồ Đề, cũng là kẻ điên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!