“Cho dù là thời cổ, có người ăn rất nhiều hạt Huyết Bồ Đề mà chưa chết, nhưng họ đều là tách ra mà ăn. Ngươi như vậy, sẽ xảy ra vấn đề!”
Cuối cùng, Bùi Nguyệt Trang sau khi trải qua sự giãy giụa trong nội tâm, cuối cùng vẫn cất tiếng nhắc nhở một câu.
Dù sao, mình nhắc nhở.
Đây chính là lòng tốt của mình.
Còn việc có nghe hay không, đó chính là chuyện của hắn.
Nếu như không nghe, vậy hắn chết đi cũng xứng đáng!
“Không sao!”
Lâm Bình chịu đựng thống khổ, nói một câu.
Bất quá, đối với việc Bùi Nguyệt Trang lên tiếng nhắc nhở, Lâm Bình cũng cảm thấy rất là ngoài ý muốn, theo Lâm Bình thấy, Bùi Nguyệt Trang phỏng chừng chỉ hận không thể để mình chết mới đúng.
Không ngờ nàng ta lại nhắc nhở một câu này, cũng xem như không uổng công mình đã cứu nàng ta một mạng.
“Lại đến!”
Lâm Bình cắn răng nói.
Sau đó hắn lại lấy ra mười viên Huyết Bồ Đề, lại một lần nữa ăn rồi nuốt xuống.
Thấy một màn như vậy diễn ra.
“Kẻ điên!”
Bên trong đầu óc Bùi Nguyệt Trang chỉ có thể hiện ra một câu như vậy.
Điên cuồng tự phát nổ tinh thần lực, theo Bùi Nguyệt Trang thấy thì hành động đó cũng như là người điên, hiện tại, lại điên cuồng ăn Huyết Bồ Đề như thế, quả là điên lại càng thêm điên.
Kẻ điên nhất xưa nay chưa từng có!
Bùi Nguyệt Trang tuy rằng rất muốn giết chết Lâm Bình, có thể thấy được lời mình nhắc nhở Lâm Bình, hắn không chỉ không nghe, ngược lại còn ăn vào thêm mười hạt Huyết Bồ Đề, hành động này cũng làm cho Bùi Nguyệt Trang cảm thấy lòng tốt của mình lại trở thành lòng lang dạ thú, trong lòng nàng ta không khỏi cảm thấy tức giận.
Cảm thấy Lâm Bình tốt nhất nên chết đi.
Dù sao, tên này cũng là Huyết tộc, nếu như có cơ hội, mình cũng muốn giết chết tên này, hơn nữa lúc trước tên này còn làm nhục mình, cũng đã để cho mình thề, nhất định phải giết chết.
“Không được, đi tìm một nơi an toàn để luyện hóa Huyết Bồ Đề này cho tốt mới được.”
Lâm Bình vì thống khổ mà tim cũng không khỏi đau nhói theo.
Loại trạng thái này không thể tiếp diễn được.
Hơn nữa, Lâm Bình đối với Bùi Nguyệt Trang cũng không phải quá yên tâm, có Bùi Nguyệt Trang ở bên cạnh làm cho Lâm Bình lo lắng, những người thành Xích Tiêu có lẽ còn có thể tìm được nàng ta. Đến lúc đó, nếu như bản thân đang ở trong thời khắc mấu chốt nhất mà gặp phải những người thành Xích Tiêu đó, việc này đối với Lâm Bình mà nói, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt gì.
“Giao dịch giữa chúng ta nếu như đã hoàn thành thì hiện tại, ngươi cũng nên rời đi đi.”
Lâm Bình quay đầu nói với Bùi Nguyệt Trang.
Sau khi nói xong cũng mặc kệ Bùi Nguyệt Trang sẽ làm như thế nào, Lâm Bình cắn răng chịu đựng thống khổ, thân hình chợt lóe, rồi hóa thành một ánh sáng hồng biến mất ở bên trong sương mù cuồn cuộn âm u.
Đương nhiên, Lâm Bình cũng không có rời đi quá xa.
Mà là tìm một nơi bí ẩn gần đây, tàng hình rồi ngồi xuống, hơn nữa còn có những oán linh đó ở xung quanh làm thành cảnh giới bảo hộ bản thân mình, đồng thời, Lâm Bình cũng một lần nữa lấy ra không ít Huyết Bồ Đề, sau đó bắt đầu ăn dần.
...
Mà thời điểm Lâm Bình luyện hóa Huyết Bồ Đề, con Ba đen to lớn bị chó địa ngục bảo vệ xung quanh, cũng mang theo bốn con chó địa ngục từ hang ổ thi ma rời đi.
Không có biện pháp nào cả.
Một đám thi ma bị nó vây khốn kia thoát vây mà về.
Vốn dĩ con Ba đen to lớn ấy tính toán thừa dịp lúc vây khốn đám thi ma kia nhanh chóng đem số Huyết Bồ Đề còn dư lại kia ngắt lấy toàn bộ.
Kết quả, nó lại không hề dự đoán được, số Huyết Bồ Đề kia thế nhưng đã biến mất không còn sót lại chút gì.
Quả đào bị người khác hái đi mất rồi!
“Vương, hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Bên trong bốn con chó địa ngục, có duy nhất một con chó địa ngục cả thân lông tóc hiện ra màu bạc nhìn về phía con Ba đen to lớn kia và mở miệng hỏi.
“Đương nhiên là cần phải tìm được tên đã hái được Huyết Bồ Đề, tên đó mà cũng dám đoạt đồ của ta, thật là ông đây muốn đem tên đó bầm thây thành vạn đoạn, băm ra để ăn thịt mà!”
“Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là phải tìm ra Huyết Bồ Đề về.”
Con Ba đen to lớn nhe răng trợn mắt, phẫn nộ đến cực điểm mà nói.
Lúc trước nó đã hái được một bộ phận Huyết Bồ Đề, còn không đủ, nó cần phải đi tìm Huyết Bồ Đề về mới được.
“Nhưng hẻm núi tử vong này, nói lớn nhưng không lớn, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, tầm nhìn rất thấp, phát động tinh thần lực cũng không được tác dụng quá lớn, chúng ta căn bản không thể nào tìm ra, chỉ có thể dựa vào vận khí ở bên trong này, nhìn xem có thể gặp được kẻ đó hay không. Bất quá, thuộc hạ có một kiến nghị, chúng ta có thể nhanh chóng rời đi, đi đến trước lối vào hẻm núi, âm thầm ẩn núp, nếu như có sinh vật khác từ bên trong hẻm núi rời đi, chúng ta nhanh chóng đem bắt kẻ đó, như thế có lẽ có thể tìm được Huyết Bồ Đề.”
Con chó địa ngục màu bạc mở miệng nói.
Nó cho rằng phương pháp này hẳn là tương đối ổn thỏa, nói cách khác, nếu cứ ở bên trong hẻm núi tử vong tìm mãi, như vậy thật sự chỉ có thể dựa vào vận khí.
Nghe thế ba con chó địa ngục khác cũng gật đầu phụ họa.
Nghe vậy, con Ba đen to lớn liếc xéo nhìn chúng nó một cái, “Không cần lấy tầm mắt các ngươi, tới nghiền ngẫm năng lực bổn vương.”