Lâm Bình duỗi tay, rút Hàn Nguyệt trường kiếm ra.
Có thể nói tuy tạo hình rất là kỳ lạ, rõ ràng là cho phụ nữ dùng, bất quá, dù sao cũng là Thần Khí, Lâm Bình cũng không chê bai gì.
“Tính ra cũng không có gì phải hối hận, ít nhất vẫn là lời một thanh kiếm Thần Khí!” Lâm Bình tự nói.
Đối với phụ nữ, cuối cùng anh vẫn luôn mềm lòng!
Hoặc là nói, anh không phải đối với phụ nữ mềm lòng, mà là đối với ánh mắt quyết tuyệt, cùng với hai hàng nước mắt kia nên mềm lòng.
“Xem ra, muốn làm rõ ràng bí mật năng lượng miễn dịch của thi ma, vẫn là nên đi tìm thi ma mới được.”
Lâm Bình thầm nghĩ trong lòng.
Thi ma ra đời cũng có linh trí, chẳng qua là linh trí thấp, trí tuệ không cao mà thôi, nếu có thể bắt được một thi ma tồn tại, có lẽ có thể sẽ phát hiện ra điều gì đó.
Nhưng lúc này, Lâm Bình lại không có vội vã đi tìm thi ma.
Mà là lựa chọn thay đổi một nơi khác, lại lần nữa dừng lại.
Lâm Bình muốn cho cây Huyết Hồn thăng cấp trước.
“Tiểu Huyết, ba vị Thần Vương kia đều đã bị ngươi hấp thu, hiện tại ngươi cảm giác như thế nào?”
Lâm Bình triệu hồi ra cây Huyết Hồn, làm nó rơi xuống bên trong bàn tay mình, nhìn cây Huyết Hồn, Lâm Bình lại mở miệng hỏi.
Lúc trước, cây Huyết Hồn đã nói qua, nếu như lại có thể lại hấp thụ năm ba tên Thần Vương, nó không hẳn sẽ có thể trưởng thành một phen, trưởng thành đến một độ cao mới.
Mà ở bên trong hẻm núi tử vong này, ba vị Thần Vương trường thành Thiên Kiếm xui xẻo kia chính là chất dinh dưỡng thành tốt nhất cho cây Huyết Hồn.
Lâm Bình vô cùng chờ mong cây Huyết Hồn trưởng thành!
“Ê a, còn cần một ít!” Cây Huyết Hồn đáp lại.
“Thế hiện tại, ngươi ở bên trong hẻm núi tử vong, hấp thu một ít chất dinh dưỡng đi, nhìn xem có thể trưởng thành đến một trình tự mới được hay không?”
Lâm Bình nói.
Trước đó, tuy rằng Lâm Bình thả cây Huyết Hồn ra, nhưng lại là không có để cho cây Huyết Hồn hấp thu máu tươi bên trong hẻm núi tử vong cùng với những hạt tinh thần hỗn loạn kia.
Chủ yếu là do Lâm Bình lo lắng, cây Huyết Hồn nếu mở rộng bụng mà hấp thu, có thể dẫn đến một ít biến hóa cho hẻm núi tử vong này.
Nhưng hiện tại, Lâm Bình lại quyết định sẽ để cho cây Huyết Hồn hấp thu một ít.
Thử nhìn xem, có thể trưởng thành hay không.
Nếu cây Huyết Hồn có thể trưởng thành đến một loại cao mới thật, như vậy đối với Lâm Bình mà nói, tuyệt đối sẽ là một việc vô cùng tốt, nói như vậy, Lâm Bình lại càng có tự tin đi tìm thi ma, có thể tìm tòi nghiên cứu bí mật thi ma miễn dịch năng lượng.
“Được nha, được nha!”
Cây Huyết Hồn đong đưa, dường như là đang gật đầu.
“Tinh thần lực ta, chỉ sợ ngươi cần phải dưỡng thần hồn lực lượng mới được!” Lâm Bình lại mở miệng nói.
“Y nha y nha.”
Cây Huyết Hồn lại lần nữa gật đầu.
Ngay sau đó.
Cây Huyết Hồn từ bên trong bàn tay Lâm Bình nhảy xuống, trốn vào ngầm!
Mà Lâm Bình còn đang ngồi xếp bằng ngồi trên mặt đất, lúc này, Lâm Bình lại cảm giác được một cổ lực lượng tinh thần cực kỳ nhu hòa, bắt đầu hướng tới thế giới tinh thần mình vọt tới.
Đây không phải là phản hồi tinh thần lúc trước cây Huyết Hồn trợ giúp Lâm Bình tăng lên tinh thần lực, mà cây Huyết Hồn đang tản mát ra lực lượng thần hồn của nó, trợ giúp Lâm Bình nuôi dưỡng tinh thần lực, tu bổ Lâm Bình bởi vì tự bạo tinh thần lực mà tạo thành tai hoạ ngầm.
Đây là việc Lâm Bình phải làm gấp.
Nói cách khác, kế tiếp, Lâm Bình thật sự sẽ không dám lại đi tự bạo tinh thần lực của mình như thế nữa.
Rốt cuộc, tuy rằng anh tự bạo tinh thần lực, nháy mắt sẽ được cây Huyết Hồn đem những hao tổn do tự bạo tinh thần lực bổ sung lại, nhưng thương tổn đối với Lâm Bình thì lại rất lớn.
Việc giống như ở trên người dùng dao nhỏ rạch một đường, sau khi miệng vết thương khép lại, vẫn ngay miệng vết thương, lại lần nữa rạch xuống một đường, sau khi miệng vết thương lại lần nữa khép lại, tiếp tục rạch tiếp đường, không ngừng lặp đi lặp lại lên vết thương vừa khép lại, cứ thế diễn ra quá trình bị thương rồi lại khép lại. Cho dù là mỗi lần miệng vết thương đều có thể khép lại, nhưng với số lần nhiều như vậy, cuối cùng không phải vẫn là không có biện pháp khôi phục như lúc ban đầu, có ảnh hưởng không nhỏ.
Lâm Bình cần phải kịp thời giải quyết tai hoạ ngầm đó để tránh hậu quả về sau.
............
Sau khi Bùi Nguyệt Trang rời đi thì một đường chạy đi lối vào hẻm núi tử vong, bất quá, Bùi Nguyệt Trang cũng không có rời đi hẻm núi tử vong trước.
Mà là ở nơi cách lối vào hẻm núi tử vong không xa, tìm được một góc bí ẩn, sau đó nàng ta ẩn thân vào.
Tiếp đến, Bùi Nguyệt Trang lấy ra không ít bảo vật dùng để chữa thương, bắt đầu khôi phục thương thế của mình.
Tuy rằng Xích Khôn đã buông tha cho nàng ta, nhưng Hàn Nguyệt kiếm của nàng ta lại bị Lâm Bình cầm đi, việc này sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới chiến lực của nàng, hơn nữa nàng ta nếu cứ trọng thương như thế mà rời khỏi hẻm núi tử vong, trên đường trở về trường thành Thiên Kiếm, rất có khả năng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm.
Bùi Nguyệt Trang liên tiếp ăn vào vô số viên bảo đan, uống không ít tinh hoa sinh mệnh, cuối cùng, Bùi Nguyệt Trang lại lấy ra một bình ngọc nhỏ, bên trong bình ngọc nhỏ có tích ba giọt chất lỏng màu trắng ngà, Bùi Nguyệt Trang nhỏ ra một giọt rồi đem nó ăn vào.
Thực nhanh, phía trên thân hình Bùi Nguyệt Trang, đó là một loại ánh sáng lưu động, da thịt cũng vì thế mà phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Ước chừng thời gian trôi qua nửa ngày, Bùi Nguyệt Trang lúc này mới mở hai tròng mắt.
“Đại địa linh nhũ, hiệu quả quả thật đáng sợ mà, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa ngày thôi mà đã có thể để thương thế của mình khôi phục hơn phân nửa.”
Bùi Nguyệt Trang tự mình lẩm bẩm.
Bất quá, trên mặt Bùi Nguyệt Trang cũng lộ ra một vẻ tiếc nuối, nàng ta chỉ cảm thấy ruột đau như cắt, đại địa linh nhũ là thứ cực kỳ trân quý, có nó thật không dễ, nhưng ở bên trong hẻm núi tử vong này lại bị nàng ta tiêu hao hai giọt.
Nếu như nàng muốn khôi phục thương thế hoàn toàn, ăn cả ba giọt vào, không đến thời gian nửa ngày, có lẽ là có thể phục hồi lại hoàn toàn như cũ.
Nhưng Bùi Nguyệt Trang không thể làm như thế được.
Khôi phục thương thế hơn phân nửa, để cho bản thân có đủ năng lực để bảo mệnh, Bùi Nguyệt Trang không thể tiêu hao một giọt đại địa linh nhũ cuối cùng kia được.
Tạm gác lại việc đó, có lẽ ở thời khắc mấu chốt, nó sẽ có thể bảo toàn được tính mạng.
“Xích Khôn, ngươi sẽ vì hành động ngày hôm nay của mình mà trả giá lớn!”
Nhớ tới Xích Khôn, sắc mặt Bùi Nguyệt Trang lại đột nhiên trở nên lạnh băng, hai tròng mắt cũng tràn đầy sự giết chóc, bất quá, Bùi Nguyệt Trang vẫn tự hiểu lấy, nếu muốn trả thù Xích Khôn, thế cũng không thể hành động ở bên trong hẻm núi tử vong này được.
Ở bên trong hẻm núi tử vong, có những Thần Vương để oán linh trợ giúp Xích Khôn, nàng ta tuyệt đối sẽ không có khả năng đi báo thù.
Nhưng dù không nói đến việc trả thù xích Khôn, Hàn Nguyệt kiếm của nàng ta nhất định phải lấy về.
Bùi Nguyệt Trang đứng dậy.
Nàng ta cất bước ra ngoài để tới hẻm núi tử vong.
Nàng ta sẽ không lập tức rời đi.
Bùi Nguyệt Trang tính toán ở bên ngoài hẻm núi tử vong sẽ ôm cây đợi thỏ, chờ đến khi Xích Khôn từ bên trong hẻm núi tử vong đi ra, nàng ta muốn có cơ hội đoạt lại Hàn Nguyệt trường kiếm của mình, thậm chí là Huyết Bồ Đề hay không.
Nhưng mà.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!