"Đừng nằm mơ giữa ban ngày!"
Bùi Nguyệt Trang lạnh lùng quát lớn, phá vòng vây rời đi. Chẳng qua lúc này có 14 vị thần vương cấp oán linh như hổ rình mồi, còn có Lâm Bình đã sớm đề phòng Bùi Nguyệt Trang sẽ trốn thoát. Chú ý đến ý định của Bùi Nguyệt Trang, Lâm Bình cùng 14 vị thần vương nhất loạt ra tay, ngăn ả bỏ trốn.
"Ra tay đi!"
"Bắt lấy cô ta!"
Lâm Bình hạ lệnh. Sau đó cùng 14 vị thần vương ra tay. Bùi Nguyệt Trang điên cuồng đáp trả. Dĩ nhiên ả ta có thể dễ dàng kết liễu thần vương cấp oán linh, khiến họ thân thể hóa thành oán khí, tan vào hư vô, không có cách nào trở lại thành hình. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lâm Bình không khỏi đau lòng.
Lúc này đối với Lâm Bình, thần vương cấp oán linh được xem như tài sản quý giá của anh. Chỉ cần có cây huyết hồn, anh có thể chỉ huy những thần vương cấp oán linh này. Lâm Bình định sau khi rời đi sẽ đem 14 vị thần vương này cất vào áo giáp Huyền Vũ, biến họ thành đội quân thần vương cấp oán linh.
Từ đấy về sau, Nguyên Cảnh thần vương và Vô Lộ thần vương đánh đâu thắng đó, không gì cản được, bất khả chiến bại. Kết quả ngày hôm nay chính là minh chứng rõ ràng nhất. Cho dù là đối mặt với Nguyên Đan Cảnh thần vương, nếu nhất loạt thần vương cấp oán linh xông lên, thì cũng không phải không có khả năng thắng. Nhưng hiện tại lại bị Bùi Nguyệt Trang hủy diệt, Lâm Bình không khỏi đau lòng. Tất nhiên, trả giá cho việc tiêu diệt thần vương thì Bùi Nguyệt Trang cũng bị trọng thương, bị Lâm Bình bắt giữ.
"Xích Khôn, có giỏi thì giết ta đi!"
Bùi Nguyệt Trang nghiến răng giận dữ, cho dù bị Lâm Bình bắt giữ nhưng sát khí vẫn tràn ngập trong đôi mắt của ả. Hiển nhiên khi có cơ hội sẽ không do dự mà giết chết Lâm Bình.
"Giết cô! Không, ta bây giờ sẽ không giết cô!"
Lâm Bình lắc đầu: "Cô phải nên vui mừng vì bây giờ cô đối với ta còn hữu dụng."
Vừa nói ánh mắt của Lâm Bình hướng về Bùi Nguyệt Trang.
"Ngươi muốn làm gì?" Ánh mắt Bùi Nguyệt Trang trở nên cảnh giác.
"Ta muốn làm gì à?" Lâm Bình cực kỳ khó chịu nói. "Cô hủy đi của ta một thần vương, làm cho đội quân thần vương của ta thiếu đi một vị, ta rất không vui. Cô vì thế phải trả giá."
Đã xong. Lâm Bình trực tiếp xoay người Bùi Nguyệt Trang, vung tay một cái xuống ả.
'Bốp!'
Một tiếng giòn giã vang lên, Lâm Bình mạnh mẽ vung tay.
'Ối!'
Bùi Nguyệt Trang kêu lên đau đớn.
'Đau quá!'
Lâm Bình dù đã khống chế sức mạnh nhưng cũng đủ cho Bùi Nguyệt Trang cảm nhận được nỗi đau rất rõ. Nhưng thân thể đau đớn đối với cô mà nói chỉ là thứ yếu. Quan trọng nhất với cương vị một thần vương cấp cao như cô, ở ngoài thành Thiên Kiếm vẫn là bà lớn, vậy mà lại bị một tên nhãi ranh hung hăng đánh. Không ngờ lại rơi vào hoàn cảnh này.
'Muốn trừng phạt cô?'
Cho dù trong hồ nước lạnh, bị Lâm Bình nhìn thấy thân thể, Bùi Nguyệt Trang vẫn rất bình tĩnh, không giống như những cô gái bình thường, thẹn quá hóa giận, đỏ mặt xấu hổ. Nhưng lúc này đây, Bùi Nguyệt Trang cơ bản vì bị trọng thương, trên mặt không còn một giọt máu, nháy mắt hai má đã trở nên đỏ bừng.
"Xích Khôn, ta nhất định phải giết ngươi!"
Bùi Nguyệt Trang quát lớn, ra sức giãy giụa. Nhưng vì vết thương, sao cô có thể là đối thủ của Lâm Bình.
"Là tù binh thì sẽ có giác ngộ. Vậy mà còn dám uy hiếp ta?" Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.
'Bốp!'
'Bốp!'
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!