Suy cho cùng, thân thể kiếp trước của Huyết Ma tu vi đang ở tiêu dao cảnh Thần Vương, mà Vạn Linh Huyết Châu hắn chuẩn bị từ lâu là để giúp hắn tiến quân vào Thánh Sơn, đột phá cảnh giới Chí Tôn.
Tuy nhiên, Huyết Ma trăm cay ngàn đắng, nỗ lực vận dụng ký ức kiếp trước lưu lại đi truy tìm Vạn Linh Huyết Châu vậy mà để cho Lâm Bình thừa cơ hội cướp lấy, sự việc này khiến cho Huyết Ma hận Lâm Bình đến thấu xương.
Hắn nhất định bằng mọi cách phải đoại lại được Vạn Linh Huyết Châu !
Rốt cuộc thì Hồng Loan của năm đó thực lực không mạnh bằng thân thể kiếp trước của hắn, chính là thân thể Huyết Thương kia.
Nhưng ngày hôm nay, Hồng Loan đã ở trên Thánh Sơn, đứng đầu một phương, hắn cũng không thể yếu thế hơn so với Hồng Loan.
Nếu không đợi thời gian dần trôi Hồng Loan có thể sẽ phát hiện ra hắn tuy hiện tại là thân thể của Huyết Thương nhưng không phải là chân chính Huyết Thương !
Đây cũng là nhờ hắn thông qua những ký ức còn sót lại, nhớ tới một số chuyện cũ, thông qua một vài phương pháp bí mật nhờ đến sự giúp đỡ của Hồng Loan, nhưng khi đám ngưòi Ngân Vũ đến cứu viện thì hắn không tình nguyện đến núi Thánh Sơn.
Trước mắt, Hồng Loan không có khả năng xuống núi, điều này vô tình lại hợp ý với Huyết Ma.
Hắn muốn ở lại Đại Lục, khôi phục thực lực của mình !
“Các ngươi đã nghe rõ mệnh lệnh của Huyết Thương đại nhân chưa ?”
“Đã rõ !”
“Đi !”
Ngân Vũ nói.
“Ước định giữa bên ta và các ngươi vẫn còn hiệu lực, Lâm Bình, hắn sẽ không sống lâu đâu, còn hứa hẹn khác trước mắt bọn ta sẽ tôn trọng mà giữ lời !”
Ngân Vũ dùng linh lực để lại truyền âm cho Vương Thanh sau đó lão liền dẫn Huyết Ma nhanh chóng rời khỏi Thanh Phong Quan.
...
...
Trước khi đến Thanh Phong Quan, Lâm Bình cũng đã dự đoán đến tình hình xấu nhất có thể xảy ra, anh cũng nghĩ đến việc mình có thể sẽ chịu sự truy sát của Thần Vương.
Nhưng, ngàn tính vạn tính Lâm Bình cũng không ngờ đến, vừa mới đến Thânh Phong Quan chỉ trong vòng một ngày mà đã liên tục xuất hiện mấy kẻ Thần Vương đến đuổi giết hắn.
Lâm Bình cũng không nghĩ rằng vừa tới Thanh Phong Quan mà anh đã liên tiếp giải quyết ba tên Thần Vương, trong đó còn có một tên vô lậu cảnh Thần Vương.
Đương nhiên, đổi lại cái giá Lâm Bình phải trả cũng không nhỏ !
Lâm Bình bùng nổ vô số sức mạnh tinh thần lực, tuy là mỗi lần bùng nổ như thế đều được Huyết Hồn Thụ kịp thời bổ xung lại, nhưng mà liên tiếp tự bạo như thế vẫn sẽ đại lại vô số tai họa ngầm cho Lâm Bình.
Con đê ngàn dặm, cũng sập vì hang kiến !
Nếu không giải quyết tốt những tai họa ngầm này, chúng sẽ ảnh hưởng đến con đường tu luyện ở tương lai, ảnh hưởng đến căn cơ võ đạo.
Đồng dạng, vết thương trên cơ thể của Lâm Bình cũng cực kỳ nghiêm trọng !
Ban ngày, giải quyết xong hai tên Thần Vương xong còn chưa kịp hồi phục thương thế, lại bị thương lần nữa, chính Lâm Bình cũng cảm thấy quá sức.
Nếu không phải lúc trước ở cổ thành Lâm Bình có cơ duyên với bảo vật Khung Ngọc Cốt hỗ trợ cung cấp cuồng cuộn linh lực Ngọc Tủy thì cho dù Lâm Bình có Đại Thành Kim Thân cũng không thể nào chống đỡ nổi. Giải quyết xong Thần Vương còn có đủ thể lực để mà chạy trốn.
‘Chỉ còn cách chạy về phía Bích An Quan !’
Lâm Bình vừa chạy trốn vừa nghĩ thầm.
Tuy nhiên, Lâm Bình đã sớm phát hiện ra có không ít Thần Vương đang truy đuổi hắn.
Anh chạy thật nhanh về hướng của Bích An Quan, còn chưa chạy đến khu rừng già, Lâm Bình đã cảm ứng được có một kẻ dị vực Thần Vương đã đứng trước khu rừng đợi hắn xuất hiện.
Lâm Bình thấy vậy bắt buộc phải chạy đường vòng.
Nhưng mà, khi Lâm Bình hướng phía ngược lại với phòng tuyết của Vạn Lý Trường Thành chạy đi, đi được nửa đường Lâm Bình lại cảm nhận được hơi thở của một Thần Vương khác đang chạy về hướng hắn.
“Chết tiệt !”
Lâm Bình trực tiếp văng tục. Da đầu liền cảm giác tê dại !
Lão tử có tài đức gì đâu ? Thế mà có ước chừng có ba vị Thần Vương chạy đến đuổi giết ?
Chẳng lẽ là do Huyết Ma ra lệnh ?
Đúng thế !
Ngoại trừ Huyết Ma, Lâm Bình thật sự nghĩ không ra được có ai mời đến ba vị Thần Vương truy sát mình.
Chắc chắn là vì Huyết Ma muốn lấy lại Vạn Linh Huyết Châu trên người hắn nên mới ra sức kêu người truy bắt !
‘Nên chạy đi đâu để cắt đuôi bọn họ đây ?’
‘Không thể chạy về phía Vạn Lý Trường Thành, mà bên Từ Châu đang bị dị vực thống trị nếu chạy qua đó chẳng khác nào tự chui đầu vào hang cướp, nếu không pahri tình thế bắt buộc cũng không thể chạy qua đó !’
Làm Bình trong lòng cực kỳ sốt ruột.
Chạy trốn với tốc độ cực nhanh.
“Thông Thiên Thang !”
“Ánh Sáng Hư Không !”
Lâm Bình cực kỳ bất đắc dĩ mà phải sử dụng pháp bảo di chuyển trong không gian để thoát khỏi đuổi bắt của ba tên Thần Vương, trong đó còn có ít nhất một vô lậu cảnh Thần Vương.
Nhưng mà ngay lúc Lâm Bình tiến hành di động qua không gian thì có một tên Thần Vương ở đối diện lấy ra một bí bảo, mặc dù nó không có khả năng xác định chính xác quỹ đạo chuyển động trong không gian như Mắt Thần Nguyên Thiên, nhưng nó có khả năng cắt đứt đường hầm không gian trong phạm vi bán kính 10 km.
Mà thời điểm Lâm Bình xé rách không gian chuẩn bị chạy trốn thì kẻ đối diện kích hoạt bí bảo kia.
Đường hầm bị cắt đứt không còn có thể đi qua không gian, Lâm Bình bắt buộc phải hiện thân !
May mắn lúc này Lâm Bình vẫn có thể giữ vững tốc độ cực nhanh, vận tốc gấp gần mười bảy mười tám lần vận tốc âm thanh, so ra cũng không yếu thế hơn với mấy kẻ Thần Vương kia, vì vậy cũng giúp cho Lâm Bình không bị ba tên kia vây hãm.
Nếu không cho dù Lâm Bình có mười cái mạng cũng chết không đủ !
‘Đối mặt với ba vị Thần Vương, còn là vô lậu cảnh, nếu là đối đầu trực tiếp mình chắc chắn phải chết không thể chết hơn, làm cách nào để thoát khỏi thế cục này đây ?’
Càng sốt ruột, Lâm Bình càng cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh lại, vừa chạy trốn cũng vừa suy nghĩ biện pháp.
Muốn từ bên trong tuyệt cảnh này đột phá ra một con đường sống !
‘Dựa theo đánh dấu trên bản đồ thì phía trước không xa là một vùng đầm lầy, vì sống sót phải thử nó thôi !’
Lâm Bình nghĩ thầm trong lòng.
‘Phải liều mạng lần này !’
Lâm Bình vừa chạy trốn vừa lấy ra bay tám cái vũ khí trong không gian.
Lúc trước, khi Lâm Bình ở Tiên Đảo Hải Vực và Loạn Ma Hải Vực đã từng cảm nhận qua uy lực bùng nổ của vũ khí, tuy rằng đối với cường giả chân chính chưa chắc có thể tạo ra bao nhiêu tổn thương.
Hơn nữa chỉ cần là người có phản ứng nhanh, nhanh chóng trốn vào hư không thì cho dù vũ khí bùng nổ có mạnh đến cỡ nào đi nữa cũng không gây được sát thương.
Giống như lúc nãy khi giết chết Diêm Vũ ở Thanh Phong Quan, tự bạo vũ khi phát huy cho thấy tác dụng của việc này.