Lâm Bình đang tranh thủ thời gian, muốn cấp tốc tiêu diệt Pha Bình. Bên này Pha Bình cũng đang tranh thủ thời gian, muốn trốn thoát khỏi đây càng nhanh càng tốt. Chỉ như vậy hắn mới có thể tránh được nộ khí của Lâm Bình, mới có thể sống sót để phản kích. Nói cách khác, Lâm Bình không ngừng gia tăng sức mạnh tinh thần. Anh căn bản không cách nào tự mình bộc phát thực lực mà bản thân một Thần Vương nên có.
Điều này cũng khiến Pha Bình vô cùng bực bội. Hắn đã sớm biết từ lâu Lâm Bình bất quá chỉ là tên gia hỏa chân thần cảnh mà thôi. Nếu không phải sức mạnh tinh thần của Lâm Bình bộc phát liên tục công kích hắn thì làm sao hắn có thể xấu hổ như vậy.
“Chân Thần! Toàn thân dát vàng!”
“Ninh Hà Đồ!”
Pha Bình nghiến răng tức giận. Đúng lúc Lâm Bình thi triển kim thân, Pha Bình đương nhiên nhận ra nó. Hắn đương nhiên coi Lâm Bình như bản đồ của Ninh gia. Hắn rốt cuộc cũng nghe đến sự nổi tiếng của Ninh Hà Đồ. Cách đây không lâu, thân hình vàng kim to lớn của Ninh Hà Đồ đã đánh bại một vị thần vương ở cảnh giới cao nhất và một vị thần vương bên phe hắn.
Nhưng, Pha Bình thật sự không ngờ tới sức mạnh lớn nhất của Ninh Hà Đồ không phải là toàn thân dát vàng mà là ở khả năng liên tục kích thích trí lực. Hơn nữa, từ khi nào mà Ninh Hà Đồ lại chạy đến Thiên Châu gần Thanh Phong Quan?
“Ninh…”
Pha Bình cố gắng kìm lại cảm giác chóng mặt và mê muội trong đầu dường như sắp vỡ tung ra. Hắn lại sắp hét lên rằng Ninh Hà Đồ đang ở đây. Vậy thì nhất định phải có thần vương giải cứu! Dù sao, Ninh Hà Đồ vẫn bắt buộc phải giết trước tiên! Chỉ là. Pha Bình lại lên tiếng, Lâm Bình lại tự bạo kích bản thân, cắt ngang lời nói của Pha Bình, khiến cho Pha Bình đang trốn thoát phải run lên trong không trung và suýt nữa ngã xuống. Cảnh tượng này giống như phản ứng đau đớn của Tôn Ngộ Không khi Đường Tăng niệm chú vậy. Lâm Bình cũng nhân cơ hội này mà cầm đao quỷ xông lên.
“Bùm!”
Lúc này đây Lâm Bình tự kích động tinh thần đạt đến sức mạnh hủy diệt của mình. Để thành công một lần duy nhất, Lâm Bình đã trực tiếp kích hoạt sức mạnh tinh thần lên 300 bậc. Nhiều gấp 3 lần so với trước đây!
“Ah….”
Pha Bình hét lên đau đớn, cảm thấy đầu hắn như muốn nổ tung. Lúc này ý thức của Pha Bình dường như hoảng loạn, mơ hồ. Tuy nhiên, trong tiềm thức của hắn vẫn bùng phát một sức mạnh thần thánh mạnh mẽ. Hoảng loạn tấn công! Vì hắn đã tỉnh táo trở lại, tranh thủ thời gian! Có thể.Đối với Lâm Bình, cơ hội lớn như vậy chỉ có một lần. Cho dù huyết mạch trong người khôi phục được sức mạnh tinh thần của Lâm Bình , thì nỗi đau tự hủy hoại dù là người thường cũng không thể chịu đựng nổi.
Lâm Bình kìm nén nỗi thống khổ do tự kích hoạt sức mạnh tinh thần gây ra, sử dụng cơ thể dát vàng kết hợp cùng bộ áo giáp Huyền Vũ. Nó là phương thức trực tiếp chống lại sự tấn công hoảng loạn của Pha Bình. Chịu đựng sức mạnh thần thánh đang hao tổn. Lúc này. Mắt Lâm Bình đỏ như máu. Cắn chặt hàm răng! Cùng lúc đao quỷ trong tay Lâm Bình trong tích tắc vụt ngang qua eo của Pha Bình
“Đâm trúng rồi!”
Quần áo ở phần eo của Pha Bình bị xé toạc, máu thịt bị cắt ra, nhưng không chảy ra giọt máu nào. Đao quỷ như điên cuồng, nuốt trôi cả máu thịt của hắn. Lúc này, Lâm Bình phóng ra vạn linh huyết châu, cây huyết hồn, cùng với quỷ đao, cả 3 dường như tranh nhau hấp thụ Pha Bình.
“Ah…”
Pha Bình lúc này đã tỉnh táo, nhưng 3 thứ vạn linh huyết châu, cây huyết hồn và quỷ đao đồng thời hút sạch máu hắn. Hắn đau đơn không kém gì nỗi đau tự hủy hoại tinh thần. Chẳng qua một cái là nỗi đau tinh thần, còn một cái là nỗi đau thể xác. Chỉ 2, 3 giây sau, máu trong người Pha Bình đã mất đến 70-80%. Da người hắn khô lại, chỉ còn da bọc xương. Nỗi đau của Pha Bình lên đến đỉnh điểm. Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Câu Hán trước đó lại tự sát, có thể cũng gặp phải hoàn cảnh này. Vì không thể trốn thoát, hắn đã tự nổ tung cùng “Ninh Hà Đồ”
“Giết ta đi!”
Pha Bình không lựa chọn tự sát. Nhưng lại hét lên với tất cả sức mạnh thần thánh trong người đang dâng trào điên cuồng. Sau đó như một cơn lũ với âm thanh ầm ầm, hắn lao về phía Lâm Bình. Pha Bình sẽ buộc Lâm Bình phải rút lui. Nắm được cơ hội sống cuối cùng của bản thân. Đương nhiên rồi.
Hướng này Lâm Bình cũng lộ ra vẻ mặt điên cuồng.
“ Chết đi!”
Lâm Bình nghiến răng. Lúc này, cơ thể thần thánh của Lâm Bình hoàn toàn biến thành một màu vàng chói lọi. Từng sợi lông trên người anh đều được làm bằng thứ vàng chói sáng nhất. Từng mảng da trên người anh đều ánh vàng như ánh mặt trời. Sức mạnh bằng xương bằng ngọc trong cơ thể tuôn ra, thấm vào máu thịt. Để nhanh chóng kết thúc cuộc chiến, Lâm Bình lần nữa chọn sức mạnh của thần để chống lại Pha Bình. Đồng thời, Lâm Bình tung nắm đấm hướng thẳng đầu Pha Bình. Kế hoạch của Pha Bình không thành công rồi! Trong đôi mắt vốn đã sâu của hắn hiện lên một tia hoảng sợ và vẻ mặt không cam lòng. Lúc này máu trong người hắn gần như mất sạch. Khác biệt duy nhất giữa con người và một cái xác là hắn vẫn còn sống. ‘ Tự sát!’ Ý nghĩ đó hiện lên trong đầu Pha Bình. Hơn nữa suy nghĩ của hắn không phải là giết người khác nữa mà là tự huy sức mạnh tinh thần.
“ Vì ngươi liên tục bộc phát sức mạnh để ép ta đến mức này, vậy ta đây cũng phải kích động toàn bộ sức mạnh của ngươi, xem ngươi có thể sống sót không?”
Pha Bình muốn làm hành động điên rồ lần cuối. Não của hắn đã đầy vết nứt, run rẩy điên cuồng đứng dậy, như thể chứa đầy sự cuồng bạo. Trong bóng tối, một hơi thở tàn khốc truyền đến. “Thình thịch!” Nhưng vào lúc này, nắm đấm của Lâm Bình giáng xuống đầu của Pha Bình. Lâm Bình lúc này phô bày sức mạnh cực hạn, đem đàu của Pha Bình mà đánh tới làm đầu của hắn nổ tung tại chỗ.
Tuy nhiên trước mắt hắn, Pha Bình lại nở nụ nười điên dại. Rõ ràng, ngay cả khi Lâm Bắc giết anh ta bằng một đòn duy nhất, hắn ta không thể ngăn chặn sự tự hủy hoại tinh thần của mình. Ngay cả khi Lâm Bình không chết, hắn ta nhất định cũng sẽ bị thương nặng, thậm chí trực tiếp làm tổn thương não. Ngay cả khi anh ta không thể giết chết thân thể dát vàng, điều đó cũng có khả năng phá hủy cơ thể ấy, thế là đáng lắm.
"Hô!"
Tuy nhiên, ngay trước khi ý thức của Pha Bình hoàn toàn tan biến, hắn ta dường như phát hiện ra rằng trước khi sắp nổ tung dường như bị những cái xúc tu xuyên qua. Chẳng lẽ, sức mạnh tinh thần bộc phát không thành? Tuy nhiên, Pha Bình rõ ràng không có câu trả lời. Hiện tại khi xúc tu xâm nhập vào não của hắn, hắn chỉ có thể không cam lòng cùng khó hiểu, ý thức hoàn toàn tiêu tán.
"Nhiều nhất là 10 giây, máu của hắn sẽ mất sạch!"
Sau khi Pha Bình chết, Lâm Bình trong người anh cao ngạo lấy ra lệnh bài, sau đó ra lệnh vớicây huyết hồn. Nói xong bỗng "Phụt!" Lâm Bình không thể nhịn được nữa, phun ra một tia máu. Sắc mặt anh tái nhợt! Không có chút máu nào. Tuy nhiên, máu do Lâm Bình phun ra không hề lãng phí, lập tức bị vạn linh huyết châu hấp thu chỉ mười giây sau.
Lâm Bình không dám chậm trễ nữa. Dứt bỏ quả vạn linh huyết châu, quỷ đao, mang theo cây huyết hồn, anh trực tiếp dùng thang vượt trời rời đi nơi này, ngay cả rừng cổ cũng không vào, xông thẳng hướng cửa Bích An. .
.........
.........
Vượt qua Thanh Phong! Chiến tranh đang hoành hành!
"Pha Bình thua rồi?"
Một vị cường giả thần vương nước khác dường như cảm giác được điều gì, đột nhiên vẻ mặt kinh ngạc đến cực điểm.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
"Câu Hán và Pha Bình chết như thế nào?"
"Ta vừa mới nghe được từ‘ Ninh ’..."
Các vị thần vương nước khác nhận ra điều gì đó không ổn. Về phần Thanh Phong quan, Lôi Báo cũng cảm nhận được điều gì đó.
"Hai vị thần vương chết?"
"Ai đã làm?"
Lôi Báo cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng niềm vui trên mặt thì không thể nói thành lời.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!