"Cuồng vọng!"
Điền Hòa Dự hừ lạnh một tiếng.
"Vậy tôi sẽ không khách khí đâu."
"Phó tướng Lâm, tiếp chiêu đi!"
Âu Dương Bá cũng hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước ,cả người nhảy bật lên, nâng quyền lao về phía Lâm Bình.
Tuy Lâm Bình bảo cả ba người bọn họ cùng lên nhưng trên thực tế người đầu tiên ra tay chỉ có Âu Dương Bá.
Để Âu Dương Bá đi thử thử Lâm Bình trước, nếu ngay cả một quyền của Âu Dương Bá mà Lâm Bình cũng không ngăn cản được thì làm sao có thể đánh được ba người?
Để tránh bị người ta nói bọn họ bắt nạt "kẻ yếu"!
Âu Dương Bá đánh tới một quyền, quyền như kỳ danh, một quyền này cực kỳ bá đạo.
Nơi nắm đấm đi qua không khí như nổ từng khúc mang theo trận gió cực kỳ sắc bén, tốc độ nhanh như chớp.
"Oanh!"
Khoảnh khắc quả đấm đến gần Lâm Bình mang theo uy lực khiến mọi thứ như nổ tung.
Chỉ riêng nắm đấm này đã mang theo uy lực mãnh liệt giống như sức công phá của tên lửa xuyên lục địa rồi .
"Phó tướng Lâm là, là muốn đòi cứng đối cứng với thống lĩnh Âu Dương sao? Muốn so bì sức mạnh luôn hả?"
Nhìn thấy Âu Dương Bá ném tới một quyền, Lâm Bình ngay cả eo cũng cũng không thèm động khiến mọi người có chút kinh ngạc.
Phải biết rằng Âu Dương Bá lợi hại nhất chính là nắm đấm của mình, nổi tiếng chỉ bằng một quyền này.
Đây là dưới tình huống ông ta không sử dụng thần binh.
Âu Dương Bá còn có một đôi thần binh là bao tay, nếu đeo bao tay thần binh này lên thì một quyền của Âu Dương Bá còn có tăng thêm gần một nửa uy lực nữa.
Âu Dương Bá cũng bằng vào một quyền này mà đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi trên chiến trường, chém giết vô số chân thần dị giới, ngay cả chân thần đỉnh phong của dị giới cũng có vài người bị ông ta dùng quyền này đánh cho vỡ đầu.
Huống chi là chân thần trung kỳ, không, lúc này mọi người đã phát hiện Lâm Bình đã đột phá đến chân thần hậu kỳ rồi.
Nhưng vậy thì đã sao?
Âu Dương Bá còn có thể đánh chết cường giả chân thần đỉnh phong của dị giới cơ mà!
Đối với một quyền ập tới của Âu Dương Bá, Lâm Bình vẫn không có dấu hiệu gì là né tránh.
Lâm Bình nâng quyền, trên quả đấm quấn quanh long hổ chi lực phối hợp với 9 tầng khí lực hình xoắn ốc, cứ thế đánh ra một quyền.
Hai quyền va phải nhau làm oanh động cả không khí.
Lựa chọn cứng đối cứng.
"Rầm rầm!"
Tiếng bùng nổ đột nhiên vang lên.
Lâm Bình không nhúc nhích tí nào.
Nhưng quả đấm của Âu Dương Bá lại bị một quyền của Lâm Bình ép phải dừng lại.
Tuy Âu Dương Bá không rút lui nhưng sức mạnh của một quyền này mang lại lực phản chấn khiến thân hình Âu Dương Bá thoáng lay động.
Chỉ bằng một chút khác biệt nho nhỏ này cũng đủ thấy, Âu Dương Bá đã rơi vào hạ phong?
Trên đài luyện võ, Lôi Báo quan sát trận chiến, hai mắt sáng lên.
Truyền thuyết nói Lâm Bình chính là dùng một quyền như vậy mà đánh cho Cung Hưng Văn phải rơi đài.
Mà sắc mặt mọi người đứng xem cũng chấn động không thôi.
Lâm Bình lại dựa vào sức lực của mình mà đỡ được một quyền của Âu Dương Bá?
Điền Hòa Dự và Đàm Đông thấy vậy thì sắc mặt cũng hơi đổi.
Cuối cùng thì hai người bọn họ cũng biết vì sao Lâm Bình dám cuồng vọng rồi.
Thì ra anh thật sự có tiền vốn để cuồng vọng ha.
Nhưng có thể cản được một quyền này của Âu Dương Bá thì có thể lấy một địch ba sao?
Nằm mơ đi!
Những người khác chỉ quan sát trận chiến còn Âu Dương Bá thì thật sự cảm nhận được uy lực một quyền này của Lâm Bình, ông ta vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo về một quyền của mình, nhưng giờ đây nó không chỉ bị Lâm Bình tiếp được mà Âu Dương Bá còn cảm nhận được cảm giác đau nhức truyền đến sau khi tiếp xúc với nắm đấm của Lâm Bình.
Trong lòng Âu Dương Bá có chút kinh hãi.
Đồng thời, trước đó ông ta từng khinh thường Lâm Bình, cho rằng Lâm Bình không có tư cách làm phó tướng Thanh Phong Quan, cho rằng Lâm Bình không đánh được mình.
Nhưng lúc này Lâm Bình lại tiếp được một quyền của ông ta khiến ông ta rơi vào thế hạ phong, điều này khiến cho Âu Dương Bá có chút không nhịn được.
"Tiếp nào!"
Âu Dương Bá trở tay lại đánh ra một quyền, một quyền này có uy thế hơn rất nhiều so với quyền trước.
"Nếu mình còn ở chân thần trung kỳ, không vận dụng sức mạnh của đại thành kim thân thì có lẽ không thể đỡ được một chiêu của người này, nhưng hiện giờ đã sớm không thể so sánh với một tháng trước rồi."
Lâm Bình hừ nhẹ một tiếng trong lòng.
Muốn đánh bại Âu Dương Bá, Lâm Bình có rất nhiều cách, thi triển sức mạnh của đại thành kim thân, vận dụng sức mạnh của Ngọc Cốt, hoặc cũng có thể là thi triển Thần Ma biến, thậm chí còn có thể vận dụng sách thần, tất cả đều không cần Lâm Bình công kích, Âu Dương Bá cũng sẽ bị sức mạnh của chính mình phản chấn đến bị thương.
Nhưng mà.
Lâm Bình lại không hề dùng đến.
Lúc còn ở chân thần trung kỳ, Lâm Bình có thể vào kỹ xảo, dưới tình huống Cung Hưng Văn sơ suất kinh địch mà dùng sức mạnh của chân thần trung kỳ để đánh bại anh ta.
Vậy thì hiện giờ khi mà Lâm Bình đã đột phá đến chân thần hậu kỳ, anh có thể không cần vận dụng đến đại thành kim thân Ngọc Cốt, thậm chí là dùng những thủ đoạn khác mà vẫn có thể đường đường chính chính đánh bại Âu Dương Bá!
Suy nghĩ thoáng qua trong chốc lát, Âu Dương Bá lại đánh tới một quyền, Lâm Bình trực tiếp lui về phía sau một bước.
"Cuối cùng cũng chịu lùi!"
Thấy Lâm Bình rút lui, trong lòng mọi người giống như thở hắt ra.
Bọn họ cho rằng như vậy mới đúng là bình thường.
Xem ra, Lâm Bình không dám đỡ quyền thứ hai của Âu Dương Bá rồi.
Chỉ sợ vừa rồi đón được một quyền đầu tiên cũng đã khiến cho Lâm Bình giống như nỏ mạnh hết đà.
Đa số chân thần của Thanh Phong Quan đều nghĩ như vậy.
Nhưng mà.
Ngay sau đó.
"Phân thân?"
Mọi người kinh hô.
Chỉ thấy sau khi Lâm Bình lùi một bước thì bỗng nhiên chia ra làm bảy người.
Bảy Lâm Bình cùng thực hiện một động tác đồng thời nâng quyền đánh ra.
Đây đương nhiên là do Lâm Bình vận dụng tốc độ kết hợp với hợp kích chi thuật rồi.
Bảy quyền đánh ra là bảy quyền với long hổ chi lực cùng chín tầng khí lực hình xoắn ốc nháy mắt hội tụ lại hình thành một quyền vừa khéo va vào nắm đấm mà Âu Dương Bá lại đánh ra.
"Rắc rắc!"
Nháy mắt tiếng xương cốt nứt gãy vang lên xen lẫn trong tiếng va chạm của hai nắm đấm giống như tiếng chuông lớn thời Chu bị gõ đến vang trời.
Mặc dù là vậy nhưng vẫn bị chúng chân thần nghe được.
Tiếng nứt xương sao?
Lâm Bình vừa rồi không trực tiếp tiếp xúc với Âu Dương Bá, vậy... tiếng nứt xương này từ đâu mà đến?
Chẳng lẽ là... Âu Dương Bá?
Vừa nghĩ đến đây mọi người đồng thời cũng phát hiện Âu Dương Bá vậy mà lại phải lui một bước, cánh tay vừa đấm ra một quyền vừa rồi còn đang run run.
Hơn nữa sắc mặt Âu Dương Bá cũng có chút không được bình thường.
Mà mang theo vẻ trắng xanh!
"Ông thua rồi!"
Lâm Bình thản nhiên nói.
Đến lúc này.
Lâm Bình vẫn hoàn hảo không chút tổn thương gì nhưng Âu Dương Bá thì đã bị thương, nếu vừa vặn chỉ là đánh để luận thắng thua thế thì Âu Dương Bá quả thật đã thua rồi.
"Tôi thua!"
Âu Dương Bá cắn răng.
Cũng không phản bác!
Trong khoảng thời gian ngắn toàn trường chìm trong im lặng.
Chỉ có tươi cười trên mặt Lôi Báo là càng ngày càng sâu.
"Hiện tại ba người các vị cùng lên đi, tôi nói rồi, nếu đánh không lại ba người thì tôi sẽ cuốn gói cút đi!"
Lâm Bình lại mở miệng nói.
Âu Dương Bá chịu thua, thật ra mọi người đã xem như chấp nhận Lâm Bình rồi.
Nhưng lúc này Lâm Bình vẫn kiên trì muốn một đánh ba như cũ.
"Được!"
Âu Dương Bá cắn răng, đáp.
Đồng thời Âu Dương Bá cũng lấy ra găng tay thần binh của mình rồi đeo lên tay.
"Trái lại tôi muốn nhìn xem phó tướng Lâm có thể thật sự một đánh ba được hay không!"
Điền Hòa Dự cũng không dám khinh địch nữa, trong tay xuất hiện thần binh chính là một thanh đao bạc, ông ta là người thuận dùng đao sắc!
Sắc mặt Đàm Đông cũng hơi trầm xuống, nghiêm túc nghênh địch.
"Âu Dương Bá, cận chiến, bám chặt lấy cậu ta!"
"Điền Hòa Dự, cậu dùng đao của mình để đánh lén cậu ta!"
"Tôi sẽ đánh từ xa để hạn chế hành động của cậu ta, tiến hành công kích cậu ta!"
Đàm Đông truyền âm cho Âu Dương Bá và Điền Hòa Dự.
Nháy mắt.
Ba người đồng thời ra tay.
Âu Dương Bá đeo găng tay thần binh vào xong, khí thế cả người như xảy ra một chút thay đổi, ông ta như tìm lại được tự tin rồi.
Âu Dương Bá bước ra một bước lao thẳng về phía Lâm Bình, muốn dùng hai nắm đấm của mình để đánh vào đầu Lâm Bình.
Mà Điền Hòa Dự thì nhảy lên, thực ra ở trong mắt mọi người ông ta như hóa thành một ảo ảnh gần như không di chuyển thân hình, mà đao của ông ta cũng có tốc độ cực nhanh không khác gì ông ta.
Còn Đàm Đông thì gần như cùng lúc đó bay lên trời, khởi nguyên trong cơ thể điên cuồng lao ra theo hai tay của Đàm Đông tụ lại một chỗ, trước hai tay của ông ta xuất hiện một vòng tròn rồi sau đó vô số khởi nguyên trào ra hóa thành mưa tên khởi nguyên tràn ngập trời đất, phong tỏa bốn phía xung quanh Lâm Bình đồng thời cũng tập kích vào nơi yếu hại của Lâm Bình.
Đối mặt với ba người liên thủ, trong khoảng thời gian ngắn Lâm Bình như rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
"Nên kết thúc thôi!"
Lâm Bình bình tĩnh nói.
Anh đã xác định, sau khi chỉ bằng vào lực lượng thuần túy mà mình tôi luyện được cùng với chút thủ đoạn là đủ để thắng được Âu Dương Bá, Lâm Bình liền quyết định sẽ tốc chiến tốc thắng.
"Coong!"
Đối mặt ba người liên thủ đánh úp mình, tên nắm đấm của Lâm Bình lóe lên kim quang, Lâm Bình chân giẫm lên Thiên Nhai Chỉ Xích thần thông, di chuyển chỉ trong nháy mắt, tốc độ hơn xa ba người Âu Dương Bá.
Lâm Bình liên tiếp tránh được vài quyền vô cùng mạnh của Âu Dương Bá, trực tiếp đánh một đấm vào đầu Âu Dương Bá.
Nhưng quả đấm của Lâm Bình vẫn không thật sự rơi vào đầu đối phương.
"Nếu đây là đang ở trên chiến trường vậy thì đầu của ngài đã bị tôi đánh vỡ rồi!"
Lâm Bình mở miệng nói.
Toàn thân Âu Dương Bá run lên, trán toát mồ hôi lạnh.
Mà Điền Hòa Dự ở phía sau gần như chém ra một đao về phía cổ Lâm Bình, góc độ cực kỳ xảo quyệt, thời cơ cũng được nắm bắt vô cùng tốt, nếu thật sự bị Điền Hòa Dự chém trúng một đao này chỉ sợ không chết cũng sẽ bị trọng thương.
Nhưng mà.
Đao của Điền Hòa Dự lao nhanh đến lúc cách Lâm Bình chỉ còn một tấc thì đao của Điền Hòa Dự không cách nào tiến thêm được nữa.
Chỉ thấy.
Đao của ông ta trực tiếp bị hai ngón tay của Lâm Bình kẹp lại khiến cho tất cả sức mạnh của ông ta như bị kẹt lại trong một tấm sắt thép, vào không được mà ra cũng không xong.
"Khoảnh khắc tôi khống chế được đao của ngài thì cũng là lúc tôi có thể lấy đi tính mạng của ngài, cho dù ngài có bỏ đao chạy trốn tôi cũng có thể giết ngài! Không cần phải nghi ngờ!"
Giọng nói của Lâm Bình cùng lúc vang lên bên tai Điền Hòa Dự.
Sắc mặt Điền Hòa Dự nháy mắt trở nên trắng xanh.
Trên trán lấm tấm mồ hôi!
"Thần Phạt Lôi Đình!"
Gần như cùng lúc mười tám đạo sấm sét đánh xuống tạo thành một bức bình phong chặn lại tất cả mưa tên của Đàm Đông, sau đó bị sấm sét đánh cho gãy nát, mặc dù có một số tên vẫn xuyên qua được bình phong nhưng nó chẳng tạo thành bất cứ uy hiếp nào với Lâm Bình cả.
Thấy thế.
Đàm Đông nhảy lên nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Nhưng mà lại Lâm Bình lại dùng Nguyên Thiên Thần Nhãn cho nên thân hình Đàm Đông không có chỗ để che giấu.
Quỹ tích di chuyển của anh ta hoàn toàn rơi vào trong mắt Lâm Bình.
Thân hình Lâm Bình thoáng động rồi biến mất.
Đợi đến lúc thân hình Đàm Đông xuất hiện thì nắm đấm của Lâm Bình gần như đã đến sát mặt ông ta.
"Nếu đang ở trên chiến trường thì ngài cũng chết rồi!"
Lâm Bình lạnh nhạt mở miệng.
sắc mặt Đàm Đông nhanh chóng trở nên trắng xanh.
Giờ phút này.