Ngày hôm sau, Lâm Bình và Hoàng Viễn Phương bàn bạc, Hoàng Viễn Phương vẫn sẽ bế quan ở cung Thương Huyền, củng cố cảnh giới Thần Nguyên Cảnh Thần Vương.
Đợi cho Thần Nguyên Cảnh Thần Vương trở nên vững chắc thì sẽ đi tìm anh.
Mà Lâm Bình thì cùng với Tần Kiều, Diệp Hiên, Bàn Tay Sắt, Tống Dương từ Trung Châu cung Thương Huyền đến Thanh Phong Quan tại phòng tuyến rãnh trời Thiên Châu trước!
phòng tuyến rãnh trời trải dài qua hai châu là Thiên Châu và Huyền Châu.
Trong đó, chiếm đa số là các thành nhỏ, sau đó là các thành cỡ trung rồi sau đó là các thành cỡ lớn và thành vô cực lớn.
Trong thành lớn nhất định là có cường giả cấp Tôn Giả tọa trấn.
Mà thành cực lớn thì tính cả phòng tuyến rãnh trời cũng không được mấy cái nhưng đều là vùng đất chiến lược quan trọng, không thể để thất thủ. Bởi vậy, tọa trấn cho các thành cực lớn đều là cường giả cấp Bán Đế, cường giả cấp này có thể đảm bảo cho thành cực lớn sẽ không bị đánh chiếm.
"Thanh Phong Quan chính là một tòa thành cỡ trung, giống với những tòa thành cỡ trung khác, nó được hai vị Thần Vương tọa trấn, bởi vì Thanh Phong Quan có vị trí địa lý đặc biệt và là vùng đất mang tính chiến lược cho nên Thanh Phong Quan có ba vị Thần Vương tọa trấn!"
"Tướng thủ thành Thanh Phong Quan: Lôi Báo. Nguyên Đan Cảnh Thần Vương, nửa đời chinh chiến, tạo lên vô số chiến công, danh hiệu 'Lôi Vương' ..."
"Phó tướng Thanh Phong Quan: Triệu Thiên Lăng. Vô Lậu Cảnh Thần Vương. Danh hiệu 'Thiên Lăng Vương' ..."
"Phó tướng Thanh Phong Quan: Dương Khai Thái. Thần Nguyên Cảnh Thần Vương, tạm thời không có danh hiệu..."
Trên đường đến Thanh Phong Quan, Lâm Bình có xem tư liệu liên quan đến Thanh Phong Quan.
Trong đó có giới thiệu một chút về vị trí địa lý của Thanh Phong Quan cùng một vài thông tin về các vị tướng thủ thành Thanh Phong Quan.
"Các thành cỡ trung khác đều chỉ có hai vị Thần Vương tọa trấn, số thành cỡ trung được phái đến ba vị Thần Vương tọa trấn không vượt quá số lượng một tay, bởi vậy có thể thấy được Thanh Phong Quan quả thật rất quan trọng."
"Nhưng mà... cả ba vị tướng lĩnh của Thanh Phong Quan đều đạt đến cảnh giới Thần Vương, cung Thương Huyền lại phái tôi đến Thanh Phong Quan làm vị phó tướng thứ ba là sao?"
Khóe miệng Lâm Bình giật giật, anh có cảm giác như bị Quốc Thiên lừa.
Phải biết rằng thực lực bên ngoài của Lâm Bình chỉ là chân thần hậu kỳ thôi.
Đừng nói là ba vị Thần Vương kia, cho dù là hai vị phó tướng cấp Thần Vương còn lại cũng sẽ bất mãn với vị chân thần hậu kỳ mà cung Thương Huyền phái đến lại đứng ngang hàng với bọn họ, chỉ e là đến cả mấy vị chân thần đỉnh phong của Phong Thanh Phong Quan cũng rất không phục.
Dù sao, Lâm Bình cũng biết nếu ở trong quân mà muốn người khác thật sự phục mình, nhất là trong một đội tác chiến thì cái dựa vào không phải là tư lịch, cũng không phải là bối cảnh quan hệ mà là chiến công cùng thực lực thực tế.
"Lâm tướng. quân..."
Đám người Diệp Hiên đương nhiên cũng thấy được tư liệu về Thanh Phong Quan nên lên tiếng nói.
Nhưng về chuyện này Lâm Bình chỉ khoát tay áo: "Còn chưa tới chiến trường, chúng ta là bạn bè, các anh cứ gọi tôi Lâm Bình là được."
Lâm Bình có một vài kế hoạch với bốn người này, anh đối đãi với bọn họ như bạn bè, hơn nữa đến lúc trở về Trung Quốc, Lâm Bình còn muốn dẫn theo cả bốn người bọn họ đi cùng.
Dù sao Lâm Bình cũng cảm thấy bốn người này đều có chỗ hơn người, tương lai ít nhất đều có thể đột phá đến cảnh giới chân thần đỉnh phong.
Lâm Bình đương nhiên không muốn trở nên xa lạ với bọn họ rồi.
Bốn người Diệp Hiên, Tần Kiều, Bàn Tay Sắt, Tống Dương nghe thấy những lời này của Lâm Bình, tuy mặt ngoài không có phản ứng gì nhưng trong lòng lại rất vui vẻ.
Điều này chứng minh Lâm Bình không coi bọn họ là người ngoài, bọn họ lựa chọn đi theo Lâm Bình cũng là một quyết định cực kỳ sáng suốt.
Mà chuyện trước đó tại cung Thương Huyền cũng đủ để chứng minh, nếu bọn họ không ở cùng Lâm Bình, cho dù có Đông Bá Vương công khai đặc xá cho bọn họ thì bọn họ vẫn mang tiếng là đào bình, chẳng qua ông ta chỉ không truy cứu trách nhiệm của bọn họ mà thôi.
Nhưng bởi vì Lâm Bình ra mặt giúp bọn họ cho nên hiện tại bọn họ đã được rửa sạch mối nhục đào binh, được trả lại công bằng.
"Được, vậy nếu sau này chỉ có chúng ta thì chúng tôi vẫn sẽ gọi anh là Lâm Bình." Diệp Hiên cười nói.
Nhưng rất nhanh sắc mặt Diệp Hiên thoáng chuyển sang trầm trọng, anh ta nói: "Tôi từng nghe nói đến Thiên Lăng Vương của Thanh Phong Quan, anh ta là người thẳng tính, trong mắt không chứa nổi một hạt cát. Bởi vậy, lần này anh đến Thanh Phong Quan đảm nhiệm chức phó tướng Thanh Phong Quan chỉ sợ là sẽ bị anh ta bất mãn."
"Đúng vậy, ngoại trừ anh ta ra còn có những chân thần đỉnh phong khác nữa, chỉ sợ anh sẽ phải chuẩn bị tốt tâm lý. Lần này đến nhất định sẽ bị làm khó."
Tần Kiều cũng nói.
"Hết cách rồi, nếu những chân thần đỉnh phong bất mãn, có thủ đoàn gì thì cứ tung hết ra, tôi đây sẽ theo tới cùng."
"Còn về Thiên Lăng Vương, các anh đã nói anh ta thẳng tính, trong mắt không chứa nổi một hạt cát vậy cũng đã chứng minh, nếu anh ta bất mãn thì cũng sẽ làm khó tôi công khai chứ không ngấm ngầm giở trò, người như vậy cũng không tính là khó đối phó. Chỉ cần đến lúc đó chúng ta đến Thanh Phong Quan lập được chiến công thì có thể thay đổi cách nhìn của anh ta rồi."
Lâm Bình cười nói.
Còn về vị Thần Nguyên Cảnh Thần Vương Dương Khai Thái, trái lại Lâm Bình không quá lo lắng, anh ta còn chưa được phong hào chứng minh còn chưa lập được chiến công trên chiến trường, cũng chưa tích đủ điểm.
Mà dựa theo những gì tư liệu ghi lại, anh ta mới chỉ đột phá Thần Vương chưa đến hai năm.
Cho dù anh ta có thật sự làm khó mình thì Lâm Bình cũng không quá để ở trong lòng.
Ngày hôm qua sau khi đột phá đến chân thần hậu kỳ, Lâm Bình ngoài gặp qua Quốc Thiên một lần thì cũng không phải không làm gì cả.
Ở Tuyết Phong Lâm Bình xin Quốc Thiên ngăn cản tất cả tầm mắt của những người khác trong Tuyết Phong để anh và Hoàng Viễn Phương thử chiến một trận, mục đích là vì xác minh thực lực của mình.
Kết quả chứng minh, Lâm Bình đã đột phá đến chân thần hậu kỳ cộng thêm đại thành kim thân và Ngọc Cốt giúp anh có thêm lòng tin đối kháng với Hoàng Viễn Phương mới lên Thần Nguyên Cảnh Thần Vương.
Đương nhiên bởi vì giao đấu dưới mí mắt của Quốc Thiên cho nên Lâm Bình cũng chỉ đánh mấy chiêu với Hoàng Viễn Phương.
Để xác minh thực lực của mình.
Nhưng hiện giờ Lâm Bình lại có thêm tự tin, nếu trong trận chiến đấu sinh tử, dùng hết mọi thủ đoạn thì thậm chí Lâm Bình còn cho rằng mình có thể lấy cảnh giới chân thần hậu kỳ chém giết được với Thần Nguyên Cảnh Thần Vương.
Chuyện này đã tiếp thêm tự tin cho Lâm Bình.
...
...
Mà trên đường Lâm Bình dẫn theo bốn người Tần Kiều đến Thanh Phong Quan.
Bên trong phủ thủ thành của Thanh Phong Quan.
Lôi Báo cũng đi tìm hai người Triệu Thiên Lăng và Dương Khai Thái đến.
"Chậm nhất là ngày mai Thanh Phong Quan chúng ta sẽ nghênh đón một vị phó tướng mới."
Lôi Báo cười nói.
"Thật sao?"
Nghe vậy, Triệu Thiên Lăng và Dương Khai Thái đều hưng phấn hẳn lên.
Bởi vì Thanh Phong Quan có vị trí chiến lược quan trọng, cho dù Thanh Phong Quan đã có ba vị Thần Vương là bọn họ tọa trấn thì vẫn còn có hơn mười vị chân thần, trong đó có chừng sáu vị chân thần đỉnh phong chỉ để bảo vệ Thanh Phong Quan.
Mặc dù là vậy, bọn họ vẫn cảm thấy áp lực rất lớn.
Hiện giờ nếu cung Thương Huyền lại phái thêm một vị phó tướng nữa đến thì mấy vị tướng này sẽ được giảm bớt áp lực trong việc bảo vệ Thanh Phong Quan.
Bọn họ cũng có thể thở hắt một hơi rồi.
"Trước đó có tin truyền đến, nghe nói cung Thương Huyền xuất hiện một vị Thần Vương mới xa lạ, hình như là họ Hoàng ấy? Liệu có phải là vị này đến không?"
Triệu Thiên Lăng vui vẻ nhìn về phía Lôi Báo.
Dương Khai Thái cũng mang theo ánh mắt hy vọng nhìn Lôi Báo.
Nếu Thanh Phong Quan có thêm một vị Thần Vương nữa, cho dù chỉ mới đột phá Thần Nguyên Cảnh Thần Vương thì cũng là một chuyện khiến bọn họ vô cùng vui vẻ.
Hơn nữa thậm chí còn có thể bởi vì có thêm một vị Thần Vương mà hung hăng phản công những dị giới khác một đợt, nói không chừng còn có thể giết một vị Thần Vương phe đối diện cũng nên.
Chuyện này bảo bọn họ không kích động sao được.
"Không phải Hoàng Viễn Phương mà là một tên nhóc tên Lâm Bình."
Lôi Báo cười nói.
"Lâm Bình?"
Nghe vậy, Triệu Thiên Lăng và Dương Khai Thái đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Nhất là Triệu Thiên Lăng, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Bọn họ đương nhiên từng nghe qua cái tên Lâm Bình này rồi.
Trước đó tại cung Thương Huyền, anh dùng cảnh giới chân thần trung kỳ đánh bại chân thần đỉnh phong "Cung Hưng Văn" – con trai của Thiên Thanh Vương, hiện tại chuyện này cũng đã lan truyền khắp nơi.
Bọn họ đương nhiên biết cái tên Lâm Bình này.
Đồng thời cũng rất xem trọng Lâm Bình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!