"Lâm Bình, không biết tiếp theo cậu có tính toán gì không?"
Sau đó, Quốc Thiên vừa đưa mắt nhìn về phía Lâm Bình vừa cười nhạt nói.
"Tới đây tôi tính toán đi tới phòng tuyến rãnh trời, đi chém giết trên chiến trường một phen để cọ sát thực tế nhiều hơn!”
Lâm Bình không biết rốt cuộc Quốc Thiên có ý gì, nhưng nếu như không nói đến chủ đề đại thành kim thân cùng ngọc cốt, thì tất nhiên Lâm Bình cũng sẽ vui lòng tiếp chuyện, nói về dự định tương lai của anh.
Khi Lâm Bình tới cung Thương Huyền này tìm Quốc Thiên, cũng là có chút ý tứ như thế này.
anh mong Quốc Thiên có thể sắp xếp anh đến phòng tuyến rãnh trời.
Để anh đến chiến trường.
Dĩ nhiên, Lâm Bình không phải là thích ra chiến trường, anh làm vậy chủ yếu là vì Huyết Hồn Thụ và vạn linh huyết châu mà thôi.
"Được!"
Nghe vậy, trên mặt Quốc Thiên lộ ra chút vui vẻ.
"Nếu cậu đã muốn ra chiến trường, tôi sẽ đích thân sắp xếp tốt mọi chuyện cho cậu!”
Quốc Thiên nói.
"Vậy vãn bối xin dùng trà thay tửu, cảm tạ Quốc Thiên đại nhân!"
Lâm Bình cũng ngay lập tức cười nói.
"Thằng nhóc này, thích tử thần trà của tôi thì cứ nói đi!”
Quốc Thiên làm bộ tức giận nói một câu.
Mà lúc này, Lương Nhi cũng rót thêm cho hai người Lâm Bình cùng Hoàng Viễn Phương một chén trà nữa.
Lâm Bình nâng chén trà lên, lấy trà thay tửu, kính Quốc Thiên một chén.
"Quốc Thiên đại nhân, vãn bối còn có một yêu cầu quá đáng nữa."
Sau đó, Lâm Bình nói.
"Ồ?" Quốc Thiên tò mò nhìn về phía Lâm Bình: "Chuyện gì thế?"
"Vãn bối còn có một con chó tên là Ba Đen, nó bị lạc đường, hiện nay không biết là đang ở nơi nào. Nếu như Quốc Thiên đại nhân có thể có được chút tin tức gì thì xin phiền ngài thông báo cho vãn bối một tiếng.”
Lâm Bình lại nói thêm.
Nếu như Ba Đen ở lục địa Di Lạc, Lâm Bình cảm thấy nó cũng không phải là một kẻ an phận gì cho cam.
Nói không chừng nó sẽ gây ra động tĩnh gì đó.
Có khả năng cung Thương Huyền sẽ có thể lấy được tin tức của Ba Đen.
"Ba Đen ư?"
Nghe vậy, Quốc Thiên tất nhiên cũng biết, con chó mà Lâm Bình muốn tìm chắc chắn cũng không phải là loại tầm thường.
"Không thành vấn đề, tôi sẽ cho người lưu ý, nếu như có tin tức, sẽ lập tức thông báo cho cậu!”
Quốc Thiên đồng ý.
Chuyện này đối với ông ấy, chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay, động miệng lưỡi mà thôi, tất nhiên sẽ không có gì phải từ chối cả.
Huống chi, Quốc Thiên cũng rất là tò mò, rốt cuộc Ba Đen có thể khiến cho Lâm Bình phải mất công tìm kiếm đó sẽ như thế nào?
Sẽ là một sinh vật không tầm thường!
Hay là, lại có quan hệ gì với vị sư thúc Đế cấp đứng đằng sau lưng Lâm Bình kia?
"Cảm tạ Quốc Thiên đại nhân!"
...
...
Lâm Bình không ở lại lâu tại Tuyết Phong của Quốc Thiên, sau một hồi tán gẫu rất nhiều chuyện, Lâm Bình cũng thỉnh giáo Quốc Thiên mấy vấn đề trong võ đạo, Quốc Thiên đều giải đáp hết cho anh, để cho Lâm Bình được mở mang tầm mắt không ít.
Sau đó.
Lâm Bình liền rời khỏi Tuyết Phong!
Vẫn là Lương Nhi đưa anh đi ra.
"Lâm Bình, đại thành kim thân của cậu có thể biểu hiện ra, không cần phải giấu giếm. Nhưng mà có thể giữ đến khi đi tới phòng tuyến rãnh trời, đợi đến lúc lên chiến trường mà dùng để chôn giết đám kẻ địch kia!”
"Nhưng còn viên mãn ngọc cốt, cậu cố gắng không nên để cho người khác biết."
"Khi được đại thành kim thân che dấu, cho dù là cậu có sử dụng sức mạnh của ngọc cốt, trong tình huống bình thường, cũng sẽ không bị phát hiện đâu."
"Nhưng nếu nếu tin tức cậu có có đại thành kim thân cùng với viên mãn ngọc cốt bị tiết lộ ra ngoài, tất nhiên sẽ đưa tới họa sát thân. Trên lục địa Di Lạc này vẫn còn có một chút phản đồ, tương tự cũng có những cường giả ngoại xâm đang ẩn thân chờ đợi.”
"Đại thành kim thân, có thể, viên mãn ngọc cốt, cũng có thể, nhưng, bọn họ sẽ không cho phép hai thứ cực phẩm ấy cùng thuộc về một người đâu!”
"Nhớ lấy!"
Sau khi Lâm Bình rời khỏi Tuyết Phong, bên tai anh truyền đến một giọng nói.
Thanh âm ấy là của Quốc Thiên!
"Đa tạ Quốc Thiên đại nhân chỉ dạy!"
Lâm Bình hít sâu một hơi và đáp lại.
Nhưng sau đó, bên trong Tuyết Phong không có thêm một chút âm thanh nào đáp lại nữa.
"Cậu Lâm Bình, bây giờ anh muốn đi đâu? Lương Nhi có thể giúp anh dẫn đường."
Lúc này, Lương Nhi lại mở miệng nói.
Trước khi rời đi, Quốc Thiên đã nói, Lâm Bình cầm lệnh bài của ông ấy trong tay thì có thể đi lại ở trong cung Thương Huyền nội mà không bị hạn chế, chỉ cần là khu vực lệnh bài cho phép đi vào thì anh đều được vào.
"Lương Nhi, cô cũng không cần gọi tôi là cậu Lâm Bình đâu, nghe kiểu cách quá.” Lâm Bình cười cười.
Lâm Bình có ấn tượng rất tốt đối với cô gái nhỏ này.
Mặc dù Quốc Thiên là của Thái Gia của cô ấy. Theo lý mà nói, cô ấy là người có thân phận cao vời vợi, có thể đi ngang trong cung Thương Huyền này.
Nhưng nếu chỉ nhìn vẻ ngoài thì có vẻ như cô ấy chỉ giống như cô bạn hàng xóm đơn thuần và ngây thơ.
Điều này khiến cho Lâm Bình thấy rất là thích.
"Vậy tôi nên gọi anh là gì đây?" Lương Nhi hơi cau mày, chu mỏ một cái, ngay sau đó, trên mặt Lương Nhi nở một nụ cười nhẹ: “Hay là tôi gọi anh là anh trai nhé, có được không?”
"Dĩ nhiên có thể!"
Lâm Bình cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!