Lâm Bình biết, mười gia tộc lớn nhất biên giới Thương Lan, bao gồm cả hai vùng đất cổ xưa đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn cách để giữ gìn mối quan hệ với anh.
Nhưng chuyện mà Lâm Bình lại không hề nghĩ tới.
Hai nhà lớn như nhà họ Ngô và nhà họ Hoắc lại âm thầm đưa mấy cô gái trẻ đến đây.
Mỗi người bọn họ đều là sắc nước hương trời.
Từ dáng vẻ đến từng cử chỉ hành động đều vô cùng xinh đẹp và thanh nhã.
Người có nét thanh thuần trong sáng cũng có, dễ thương đáng yêu cũng có, nóng bỏng quyến rũ cũng có. Thậm chí vì không biết Lâm Bình thích thể loại nào mà ngay cả mấy chị chân dài cũng như loli cũng có nốt!
Đối với chuyện thế này.
Đương nhiên Lâm Bình sẽ từ chối thẳng thừng.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lâm Bình hiểu sở dĩ hai nhà họ Hoắc với họ Ngô làm như vậy là vì lúc ấy anh cố ý ghét bỏ Nam Cung Tiên Nhi rồi sau đó lại có những hành động bị họ cho là khiếm nhã với cô ta, tất cả đều đã rơi vào mắt hai nhà bọn họ khiến tất cả bọn họ hiểu lầm.
Nhưng mà.
Điều Lâm Bình không thể tưởng tượng được là.
Chuyện nhà họ Hoắc đưa các cô gái đẹp đến đã bị các thể lực lớn nhận ra và học hỏi theo. Trong một khoảng thời gian ngắn, dường như tất cả các mỹ nữ của biên giới Thương Lan đều được đưa tới Núi Nguyên Từ.
Cho dù Lâm Bình không làm khách ở nhà họ mà cũng mời anh ở lại với mấy cô gái trong nhà bọn họ.
Mọi chuyện đã đến nước này thì Lâm Bình cũng chẳng còn gì để nói.
Thậm chí ngay cả chưởng môn của Núi Nguyên Từ - Ngô Thái cũng cố gắng tìm hai người có nét đẹp không tầm thường trong số ít những nữ đệ tử của Núi Nguyên Từ đến trước sân nhà Lâm Bình.
Có điều cách nói chuyện của chưởng môn Núi Nguyên Từ Ngô Thái thông minh hơn những người khác một chút: “Cậu Lâm, tất cả đều do tôi sơ suất không để ý đến. Những ngày qua cậu ở lại Núi Nguyên Từ thế mà lại quên sắp xếp người đến phục vụ cho cậu. Mong cậu Lâm không chê trách!”
Nói xong.
Rõ ràng là muốn để hai cô gái này ở lại, với cách nói hoa hòe hơn thì là, quan tâm chăm sóc cuộc sống sinh hoạt của Lâm Bình ở nơi này.
“Chưởng môn Ngô, ông đừng hiểu lầm!”
Lâm Bình chỉ biết dở khóc dở cười trước những chuyện đang xảy ra!
Cuối cùng, chỉ cần biết là những thế lực này ở biên giới Thương Lan tới để đưa người đẹp, Lâm Bình sẽ không ra mặt mà để nhóm người Diệp Hiên ra từ chối khéo giúp anh.
Lâm Bình đoán.
Nếu người tới là Nam Cung Tiên Nhi thì có khi anh còn khinh cô ta hơn trước đây.
Có điều, chuyện xảy ra ngoài những gì Lâm Bình đoán nhưng vẫn hợp tình hợp lí đó là mặc dù người của nhà Nam Cung đến đây thăm hỏi nhưng chỉ có mỗi mình Nam Cung Khiếu và Nam Cung Thanh Huyền xuất hiện.
Không có mặt Nam Cung Tiên Nhi.
Cũng không dẫn theo người đẹp nào tới.
Nhưng từ những gì Nam Cung Khiếu nói, Lâm Bình vẫn hiểu anh ta cố ý tác hợp anh với Nam Cung Tiên Nhi.
…
…
Trung Châu!
Cung Thương Huyền!
Lâm Bình vẫn luôn cho rằng cung Thương Huyền sẽ nằm bên trong một tòa thành khổng lồ. Dù sao đi nữa thì cung cung Thương Huyền không có truyền thống thế lực được các cường giả đứng ra thành lập và phát triển như núi Nguyên Từ.
Mà là toàn lục địa Di Lạc đứng ra thống trị!
Nếu so sánh lục địa Di Lạc với vương triều thì cung Thương Huyền chính là người trong hoàng tộc.
Trong tưởng tượng của Lâm Bình, cung Thương Huyền sẽ giống với cố đô Huế. Tuy nhiên, chuyện Lâm Bình chẳng ngờ tới lại là cung Thương Huyền khác hẳn với cố đô.
Nó nằm giữa vùng núi cổ xưa.
Mây mù khắp đỉnh!
Núi non trùng trùng điệp điệp, nhìn qua thì độc lập nhưng thực tế lại lại các đỉnh nối đuôi thì một dãy. Nếu nhìn kỹ lại, ta có thể thấy được bên trên những ngọn núi ấy chính là các cung điện lầu các. Khung cảnh bốn bề tựa như thành trì ở tiên giới.
Hùng vĩ!
Thật sự rất hùng vĩ!
Cảnh tượng ấy khiến lòng mỗi người đều dấy lên sự kính sợ dành cho nơi đây!
Có lẽ khi Lâm Bình đến nơi đã được Cốc Dương Vương báo cho cung Thương Huyền. Hoặc có lẽ do anh mang theo lệnh bài của Quốc Thiên, chuyện này khiến Quốc Thiên cảm nhận được hơi thở của Lâm Bình khi anh vừa đặt chân đến.
Cho nên.
Khi Lâm Bình vừa đến ngoài thành cung Thương Huyền thì đã có người chờ sẵn từ trước!
“Cậu chính là cậu Bình, Lâm Bình sao?”
Cô bé nọ vừa đến tuổi dậy thì, cả người em toát duyên dáng đáng yêu vừa xen lẫn nét nữ tính xinh đẹp của cô gái mới lớn. Sau khi nhìn thấy Lâm Bình từ xa, em nhanh chóng đi tới rồi chủ động chào hỏi.
“Em là…?”
Lâm Bình hơi ngạc nhiên.
“Xin chào cậu Lâm, cậu có thể gọi em là Lương Nhi.”
“Quốc Thiên là ông nội của em!”
Cô gái nhỏ tên là “Lương Nhi”. Trên gương mặt của cô gái mới lớn vẫn còn sót lại đôi nét thơ ngây, mỗi khi cô nở nụ cười thì hai cái răng nanh nhỏ lại lộ ra.
Bên trong dịu dàng xen lẫn chút đáng yêu.
“Xin chào Lương Nhi.”
Lâm Bình cười nói.
Lâm Bình không ngờ một người đàn ông trung niên như Quốc Thiên vậy làm đã lên chức ông nội rồi.
Đương nhiên Lâm Bình cũng biết rõ chuyện không thể nhìn vẻ ngoài của một võ giả rồi đoán tuổi của họ mà chúng ta chỉ có thể phán đoán qua Cốt Linh.
“Cậu Lâm, ông nội kêu em đứng đây đợi cậu. Bây giờ người cũng đã đến rồi, mời cậu đi theo em!”
Lương Nhi nở một nụ cười ngọt ngào tô điểm thêm cho gương mặt cô rồi dẫn đường cho Lâm Bình.
“Sẽ không có vấn đề gì nếu bạn tôi vào chung chứ?”
Hoàng Viễn Phương là cường giả của Thần Vương Cảnh nhưng lại bị ngầm hiểu lầm là người quen của Lâm Bình đến cung Thương Huyền với anh nhưng thật ra là không có vấn đề gì hết.
Chủ yếu vẫn là Tần Kiều, Diệp Hiên với Bàn Tay Sắt.
Bây giờ bốn người này đang đi theo anh.
“Nếu là bạn của cậu Lâm thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì hết á!”
Lương Nhi trông như một “bà lớn” nhỏ. Cô vung bàn tay nhỏ của mình lên biểu thị không thành vấn đề.
“Lương Nhi, sao em biết được tôi là Lâm Bình?”
Lâm Bình tò mò hỏi.
“Trực giác!” Lương Nhi bĩu môi: "Đương nhiên là lúc đầu em cũng chẳng biết đâu. Nhưng khi cậu vừa mở miệng nói thì em biết chắc chắn cậu chính là người đó!”
“Em đoán bằng cách nào?”
Lâm Bình hiểu kỳ hỏi tiếp.
“Hi hi, em sẽ không nói cho cậu biết đâu.” Lương Nhi cười duyên.
Sau khi vào cung Thương Huyền, cả đám người bọn họ chuyển sang ngự kiếm để di chuyển. Mỗi khi gặp ai trên đường, hoặc là Lương Nhi chủ động chào hỏi bọn họ, hoặc là những người khác sẽ chủ động chào cô bé.
Có thể thấy được Lương Nhi là một người rất hoạt bát.
Trong cung cung Thương Huyền được mọi người chào đón hoan nghênh y như vậy.
Bởi vì có Lương Nhi dẫn đầu nên dọc đường đi nhóm người Lâm Bình bị nhiều người nhìn chằm chằm. Nhưng cũng vì cô bé là người dẫn đầu nên cũng không ai chủ động tới hỏi han gì.
Mọi thứ ít rắc rối hơn những gì Lâm Bình nghĩ.
Dù sao lý do khiến Lâm Bình đến cung Thương Huyền là bởi vì anh muốn tìm Quốc Thiên.
Nhưng một người xa lạ không quen ai mà đã muốn chạy tới tìm phó cung chủ của cung Thương Huyền thì cũng sẽ bị người ta coi thường châm chọc.
Cho dù có thể đưa lệnh bài của Quốc Thiên ra thì cũng sẽ bị người khác chú ý đến!
Lâm Bình không muốn vừa đặt chân tới cung Thương Huyền đã mang theo biết bao rắc rối!
“Cậu Lâm, cậu nhìn xem, chỗ đó chính là Tàng Kinh Các. Các loại bí tịch công pháp được các tiền bối tu hành rồi ngộ ra đều được để trong Tàng Kinh Các hết. Chúng ta có thể dùng công lao như điểm tích lũy để đổi được tư cách vô các tầng và thời gian ở trỏng…Có điều, để Lương Nhi nói cậu nghe một bí mật. Nếu cậu cầm lệnh bài của ông nội thì có thể phá lệ vào á, nhưng mà chỉ vào được mấy tầng bên dưới thôi…”
“Còn nơi này là Lâm Lang Các, trong đó có rất nhiều vũ khí và báu vật. Hi hi, dựa vào lệnh bài của ông nội thì dù không có công lao hay điểm tích lũy thì cậu cũng có thể vào nha…”
“Chỗ đó là quảng trường võ đạo…”
Suốt dọc đường đi, Lương Nhi liên tục giới thiệu hết ngọn núi này đến ngọn núi khác cho Lâm Bình.
Có điều cho dù là Tàng Kinh Các hay nơi quan trọng như Lâm Lang Các thì Lâm Bình vẫn có thể loáng thoáng cảm nhận được hơi thở của cường giả bao quanh!
Sau đó Lương Nhi lại dẫn nhóm người Lâm Bình đi tới một ngọn núi để sắp xếp mọi thứ cho nhóm người Tần Kiều. Sau khi sắp xếp xong xuôi, cô bé mới dẫn Lâm Bình và Hoàng Viễn Phương tiếp tục bay vào trong cung Thương Huyền.
“Lương Nhi, bên trong cung Thương Huyền lúc nào cũng có ít người như vậy à?”
Lâm Bình tò mò hỏi.
Mặc dù trên đường đi gặp khá nhiều người, nhưng nơi này lại không đạt được đến “phồn hoa.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!