Một thời gian sau đó, Lâm Bình bắt đầu bế quan ở núi Nguyên Từ.
Hoàng Viễn Phương thì đi tới trọng địa số một của núi Nguyên Từ, Ngộ Đạo Nhai, tiến hành tu luyện, tìm cách đột phá cảnh giới Thần vương.
Còn bốn người Tần Kiều, Diệp Hiên, Bàn Tay Sắt, Tống Dương, bởi vì đi cùng Lâm Bình nên bọn họ cũng được núi Nguyên Từ tiếp đãi rất thịnh tình, để cho bọn họ ở nơi có năng lượng cao nhất núi Nguyên Từ và tiến hành tu luyện.
Thậm chí còn cho phép bọn họ tiến vào khu vực Tàng Thư Các của núi Nguyên Từ.
Điều này làm cho bốn người Tần Kiều cực kỳ vui mừng.
Mà Lâm Bình cũng cùng họ đến Tàng Thư Các của núi Nguyên Từ, dĩ nhiên, Lâm Bình cũng không phải là đi đến đó để học tập công pháp của núi Nguyên Từ, mà là đi xem một số “sách linh tinh”.
Nhất là những tài liệu về lục địa Di Lạc.
Lần này, Lâm Bình mới coi như là có hiểu biết rõ ràng về lục địa Di Lạc.
Thì ra là, lục địa Di Lạc đã tồn tại từ vạn năm trước, khi đó còn được gọi là lục địa Thương Huyền, đây cũng là nguồn gốc của cái tên cung Thương Huyền kia.
Vào thời kỳ đỉnh cao của lục địa Thương Huyền, nghe nói cũng có không ít cường giả cấp Đế.
Nhưng, một vạn năm trước, cường giả nước ngoài xuất hiện, tiến công đánh chiếm lục địa Thương Huyền. Lục địa Thương Huyền rơi vào một trận đánh khốc liệt đầy bi thảm, nhưng trận chiến này cũng không kéo dài quá lâu.
Tuy nhiên lại khiến những cường giả cao cấp và có lực chiến đấu mạnh nhất lục địa Di Lạc bị giảm mất hơn phân nửa.
Ngay cả lục địa Thương Huyền cũng đã bị đánh nát, chỉ để lại vùng đất có diện tích không tới một phần mười lục địa Thương Huyền năm đó, chính là lục địa Di Lạc ngày nay.
Cuộc chiến này được mệnh danh là “cuộc chiến hủy diệt" trong lịch sử!
Từ đó về sau, những cường giả cấp Tôn trở lên của lục địa Thương Huyền như thể biến mất, không có để lại bất kỳ tin tức gì, phảng phất như chỉ trong một đã hoàn toàn tan biến.
Có người cho rằng đó là do cường giả của lục địa Thương Huyền muốn trả thù nước khác nên tiến quân phản công nước khác, từ đó giải quyết mối họa đến từ nước ngoài.
Đây cũng cách giải thích được công nhận sau cuộc thảm chiến từ vạn năm trước kia.
Bởi vì, từ đó về sau, cường giả nước khác đều biến mất, tất cả các kênh kết nối với lục địa Thương Huyền đều bị hủy diệt, chỉ còn sót lại "lục địa Di Lạc" là còn có thể phục hồi được.
Thế nhưng những cường giả đã biến mất không còn có xuất hiện nữa.
Trải qua hơn ngàn năm khôi phục, lục địa Di Lạc, lục tục có người đột phá đến Tôn cấp, thậm chí còn có Đế cấp.
Khắp nơi đều hân hoan vui mừng.
Vậy mà.
Hai ngàn năm trước, nước khác cường giả lại một lần nữa xuất hiện, lại một lần phát động chiến tranh.
Nhưng mà lần này, cường độ tiến công của cường giả ngoại xâm thua xa trận đánh vào một vạn năm trước, nhưng cho dù như thế, những cường giả cao cấp của lục địa Di Lạc vẫn có một lượng lớn người ngã xuống.
Nhưng cũng may, là vẫn giữ lại được lục địa Di Lạc.
Từ đó về sau, lục địa Di Lạc liền triển khai bảo vệ lục địa với giặc ngoại xâm.
Chiến tranh, đã kéo dài suốt hai ngàn năm!
Chín châu của lục địa Di Lạc, lúc nhiều nhất là bị mất bốn châu, mà hôm nay thì vẫn còn có ba "Địa Châu, Hoàng Châu, Vũ châu" rơi vào trong tay nước khác.
Lục địa Di Lạc đổ tất cả tài lực vào Thiên Châu và Huyền Châu, thành lập phòng tuyến rãnh trời hùng mạnh đến tận trời, ngăn cản những cường giả ngoại xâm ở bên ngoài trận phòng tuyến ấy.
Cuộc chiến tranh ấy cứ thế kéo dài đến tận ngày nay!
Mà tổ sư sáng lập môn phái núi Nguyên Từ, Mạc Nguyên Từ, từ hai trăm năm trước, khi Địa Châu rơi vào tay giặc, ông đã chết trận ở Địa Châu. Ông chính là sư tôn của chưởng môn núi Nguyên Từ "Trần Hà Nguyên" bây giờ. Mười sáu năm trước, ông là một vị mãnh tướng đã hi sinh nơi phòng tuyến rãnh trời.
Đến đây Lâm Bình cũng đã rõ ràng rồi.
Ở lục địa Di Lạc, chỉ cần là cường giả đột phá đến cảnh giới Thần vương, nhất định phải trấn giữ một phương ở trên phòng tuyến rãnh trời, cho dù có một số ít Thần vương không canh giữ phòng tuyến rãnh trời, thì cũng là người có nhiệm vụ khác và được cai quản bởi cung Thương Huyền.
Điều này cũng tương tự như Đông Bá Vương của gia tộc Đông Bá, ông ấy không phải là người nắm giữ chức vị trong dòng họ Đông Bá, cũng không ở biên giới Thương Lan.
Cũng giống như võ giả nhà họ Hoa, sau khi đột phá đến cấp Thần Cảnh, nhất định phải phải nghe theo điều lệnh, đại khái là như vậy.
Về phần cường giả chân thần các cấp bậc thì không có yêu cầu nhất định phải đi phục vụ cho phòng tuyến rãnh trời, nhưng mà... ở lục địa Di Lạc, nếu muốn thành lập môn phái, nếu muốn để cho gia tộc của mình phát triển đến trăm năm ngàn năm, vậy thì không có biện pháp nào tránh khỏi việc đi phục vụ tham chiến cho nơi biên thùy.
Bởi vì.
Tất cả các nguồn lực của lục địa Di Lạc đã sớm bị cung Thương Huyền sắp xếp rồi.
Cũng giống với mười gia tộc lớn của biên giới Thương Lan, bởi vì biên giới Thương Lan có mỏ quặng, phân chia thành mười mỏ quặng, phân phối cho mười gia tộc lớn này.
Nhưng mười gia tộc lớn này, tất cả đều là có không ít võ giả đang tham chiến ở biên thùy.
Nếu là, muốn núp ở phía sau mà hưởng thụ lợi ích thì đó là điều không có khả năng.
"Nước khác? Có khi nào là đang nói đến thế giới thứ ba không?"
Chân mày Lâm Bình cau lại.
Nhưng mà, Lâm Bình cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Bởi vì, cuối cùng thì anh cũng muốn đi tới phòng tuyến rãnh trời, chỉ cần đi tới nơi ấy, đến lúc đó Lâm Bình sẽ có thể hiểu rõ.
Huyết Hồn Thụ muốn trưởng thành thì cần phải có một lượng lớn huyết hồn, chỉ dựa vào số máu mà Lâm Bình cho nó để lớn lên thì còn lâu mới đủ.
Cho nên, đi tới nơi biên thùy tham chiến.
Đây chính là phương pháp tốt nhất.
Trên chiến trường, lại là chiến trường của võ giả, sẽ có rất nhiều cường giả mất mạng, đây chắc chắn là sự trợ lực lớn nhất dành cho Huyết Hồn Thụ để nó lớn lên.
Tương tự, còn có vạn linh huyết châu nữa!
Trên chiến trường, đó cũng là nơi tốt để luyện hóa vạn linh huyết châu.
Nếu không, Lâm Bình cũng không cách nào cung cấp được nhiều máu cường giả cho vạn linh huyết châu như vậy.
Vừa nghĩ đến đây.
Trên mặt Lâm Bình liền lộ ra một nụ cười tươi tỉnh dị thường.
Huyết Hồn Thụ!
Vạn linh huyết châu!
sao chúng lại làm cho anh giống như biến thành một Đại Ma Đầu thế này, phải nghĩ biện pháp hấp thu máu cường giả cho chúng.
...
Trong không gian Huyền Vũ Giáp.
"Ai da, rốt cuộc anh cũng tới rồi, tôi chờ anh lâu lắm rồi…”
Sau khi Lâm Bình xuất hiện, Huyết Hồn Thụ lập tức bật lên vai Lâm Bình, những chiếc lá mơn mởn màu máu đung đưa, một âm thanh trẻ con vang lên bên tai Lâm Bình.
"Bạn nhỏ Huyết Hồn, khôi phục thế nào rồi?"
Lâm Bình đưa tay, sờ sờ Huyết Hồn Thụ và hỏi.
Trước đây, khi Khung muốn cắn nuốt Huyết Hồn Thụ, mặc dù bị Thần ngăn cản, cứu được Huyết Hồn Thụ, ném nó vào trong không gian của Huyền Vũ Giáp.
Nhưng Huyết Hồn Thụ vẫn bị ảnh hưởng bởi thủ đoạn của Khung nên vô cùng suy kiệt.
Trải qua mấy ngày, Lâm Bình đã phải tiết ra rất nhiều huyết dịch kim sắc để nuôi nó, cuối cùng Huyết Hồn Thụ mới từ từ khôi phục lại một chút.
Nhưng mà vẫn còn kém xa so với dáng vẻ tươi non mơn mởn đầy sức sống lúc Lâm Bình mới nhìn thấy nó lần đầu tiên.
Điều này làm cho Lâm Bình hoàn toàn đè nén ý tưởng muốn Huyết Hồn Thụ chữa lành cho thương thế của đại thành kim thân trên người anh.
"Y y, không tốt."
"Đói!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!