Kết thúc câu chuyện.
“Cậu có muốn theo tôi đi thám hiểm thế giới phong phú đa dạng ngoài kia không?”
Lâm Bình dụ dỗ nói.
Mấy tán lá của Huyết Hồn Thụ đong đưa.
Nhưng Lâm Bình không hiểu đó là ý gì.
Lâm Bình thử đến gần Huyết Hồn Thụ.
“Bên tôi vẫn còn rất nhiều câu chuyện chưa kể, thế giới ngoài kia so với những gì tôi nói còn phong phú hơn gấp nhiều lần, cậu chỉ cần rời khỏi chỗ này, sau này mới có cơ hội trở thành một truyền kì, được mọi người xem như nhân vật chính của câu chuyện mà ca tụng, mới có thể là tự do tự tại trên thế giới này một cách chân chính thực thụ.”
Vừa đi đến gần Huyết Hồn Thụ, Lâm Bình vừa nói.
“Mặt dày!”
“Lừa gạt con nít!”
Lúc này đây trong lòng đám người Tần Kiều, Diệp Hiên đều đồng loạt hiện ra ý nghĩ này.
Lâm Bình lúc này cứ như đang dụ dỗ bắt cóc trẻ con.
Nhưng mà, đám người Tần Kiều lại mong muốn Lâm Bình thành công.
Bởi vì hiển nhiên họ biết rõ sự đặc biệt của cây non màu máu này, không nói đến những thứ khác, chỉ duy nhất việc thông hiểu tính người đã khiến bọn họ có những nhận thức hoàn toàn mới về nó.
Bọn họ biết một số tộc thú khi trưởng thành đôi khi trí tuệ có thể sánh ngang với con người, vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng thực vật thì đây là lần đầu tiên được thấy.
Lâm Bình nếu thu phục được cây non màu máu này, bọn họ có lẽ cũng có khả năng ăn theo được chút lợi ích.
Nhưng.
Khi Lâm bình tiến đến gần.
Nhánh cây của Huyết Hồn Thụ ngay lúc ấy lại đung đưa, đột nhiên vươn ra thêm một đoạn, đẩy xa khoảng cách với Lâm Bình.
Rõ ràng là nó đang tỏ ra phòng bị đối với Lâm Bình.
“Đây...”
“Vẫn chưa thành công sao?”
Điều này khiến đám người Tần Kiều ngơ ngác đôi chút.
Lâm Bình khẽ cau mày, lại có được những thông tin gợi ý từ Hoàng Viễn Phương.
Đúng như cái tên Huyết Hồn Thụ của nó, Huyết Hồn Thụ trưởng thành nhờ hấp thu máu và thần hồn.
Đây cũng là lý do tại sao nó được sinh trưởng trong ngôi cổ thành này.
Tại nơi này không hề thiếu máu của những kẻ mạnh đã từng được đổ lại, còn được bao phủ bởi sát khí nặng nề, Lâm Bình thông qua tu luyện thần quyết cũng có khả năng đoán được nơi này tồn tại vô số hạt tinh thần.
Chỉ có điều.
Dường như ở đây có chút vấn đề.
Nhưng đối với Huyết Hồn Thụ hình như chẳng hề có chút ảnh hưởng.
“Loại máu này cậu có muốn lấy không?”
Lâm Bình bắt đầu ép ra vài giọt máu màu ánh vàng từ trong cơ thể, lại tiếp tục nói với Huyết Hồn Thụ như đang lấy kẹo dụ dỗ trẻ con.
Đồng thời.
Lâm Bình cũng cảm thấy được tâm trạng vui mừng từ Huyết Hồn Thụ.
Lại hướng đến gần Lâm Bình vài mét.
Rồi lại cảnh giác mà lùi lại.
Cứ như thế.
Vài lần.
Huyết Hồn Thụ cuối cùng cũng không chịu đựng được sự mê hoặc ấy mà biến thành huyết sắc dư ảnh, xuất hiện không xa ở phía trước Lâm Bình nhưng vẫn còn giữ một khoảng cách nhất định với anh.
Vài tán lá non màu máu lại đong đưa qua lại.
Dường như đang ra hiệu cho Lâm Bình đưa mấy giọt máu đó cho nó.
Ngón tay Lâm Bình liền búng một cái, ba giọt máu tươi liền truyền đến bên Huyết Hồn Thụ.
Huyết Hồn Thụ như được nhìn thấy món ngon tuyệt vời, nhảy lên vài cái, ba tán lá trên thân liền từng cái một đón lấy ba giọt máu.
Sau đó, ba giọt máu mang theo ánh vàng kim liền hòa quyện vào tán lá của Huyết Hồn Thụ.
Tức khắc.
Ba tán lá non ấy liền trở nên bụ bẫm hơn.
Trong lúc ấy màu sắc của máu đang lưu chuyển cũng trở nên bóng loáng hơn.
Huyết Hồn Thụ lại nhảy lên thêm vài cái.
Cho thấy tâm trạng vui mừng của nó.
Sau đó.
Huyết Hồn Thụ lại nhìn về phía Lâm Bình, cành cây lại lắc lư theo gió.
“Vẫn còn muốn sao?”
Lâm Bình lần này đã hiểu ý của Huyết Hồn Thụ.
Nhưng.
Điều này chẳng những không làm Lâm Bình cảm thấy Huyết Hồn Thụ có lòng tham vô đáy mà còn cảm thấy cách này xem ra cũng khá có hiệu quả.
Lập tức.
Lâm Bình lại tặng thêm ba giọt máu qua đấy.
Huyết Hồn Thụ đều hấp thụ hết.
Lần này.
Không cần chờ đến Huyết Hồn Thụ biểu hiện ra.
Lâm Bình lại tiếp tục chủ động tặng thêm ba giọt máu qua.
Huyết Hồn Thụ cũng hấp thu lấy toàn bộ.
“Cảm thấy thế nào?”
“Nếu cậu chịu rời khỏi nơi này, đi theo tôi khám phá thế giới bên ngoài, chẳng những được mở mang tầm mắt, nghe được nhiều câu chuyện xúc động lòng người, mà còn được thường xuyên hấp thu mấy loại máu này!”
Lâm Bình lại tiếp tục mở lời.
Nói xong.
Lâm Bình dường như nhớ ra điều gì.
Cũng không màng đến đám người Tần Kiều ở đây mà lấy vạn linh huyết châu ra, sau đó để vạn linh huyết châu tạo ra một tia máu cho Huyết Hồn Thụ.
Huyết Hồn Thụ lại nhảy lên một cách thích thú.
Có thể thấy được nó thực sự đang vui mừng tột độ.
Nhưng vạn linh huyết châu dường như đang bất mãn, liền động đậy vài cái trong tay Lâm Bình.
“Không sao, hào phóng tí nào.”
Tuy rằng vạn linh huyết châu không phải là một sinh linh, Lâm Bình vẫn an ủi nó, sau đó lại cung cấp chút máu tươi cho vạn linh huyết châu, mới khiến vạn linh huyết châu cung cấp máu cho Huyết Hồn Thụ một cách cam tâm tình nguyện.
“Tiểu Huyết, đến đây, mau đi theo tôi, như thế cậu mới được tận hưởng nguồn máu từ nó đấy!”
Lâm Bình lại dụ dỗ nói.
Lần này.
Rõ ràng Lâm Bình cũng cảm nhận được Huyết Hồn Thụ đang động lòng.
Trong lúc tâm tư đang suy nghĩ.
Trong lòng Lâm Bình lại nảy sinh ra một kế.
Lâm Bình bắt đầu thông qua phương pháp bắt lấy hạt tinh thần trong “Luyện thần quyết”, trong cổ thành tóm lấy một bộ phận hạt tinh thần sau đó đưa đến bên Huyết Hồn Thụ.
Huyết Hồn Thụ lại vui mừng nhảy lên như một đứa trẻ.
Nó đang thích thú vô cùng.
Đem toàn bộ hạt tinh thần hấp thu vào, một hạt cũng không thiếu.
“Đến đây đi, tôi dẫn cậu rời khỏi chỗ này, từ nay về sau, chúng ta sẽ trở thành đôi bạn đồng hành, cậu muốn nghe kể truyện, tôi nói cho cậu nghe, cậu muốn bất kì loại máu tươi nào, tôi cũng sẽ tìm cách kiếm về cho cậu, cậu muốn mấy thứ hạt tinh thần này, tôi sẽ tạo ra cho cậu, chúng ta cùng nhau tiến lên, trở thành một huyền thoại tối cao, thế nào?”
Lâm Bình lại tiếp tục mở lời.
Trong lúc nói.
Lâm Bình lại cố gắng thử kéo gần khoảng cách với Huyết Hồn Thụ.
Chỉ dám tiến một bước nhỏ.
Để làm thử nghiệm.
Lần này, Huyết Hồn Thụ không còn cảm thấy bị hoảng sợ mà lập tức bỏ chạy như trước đó, thay vào đó vài tán lá non đang phấp phới như đang do dự.
Nó được sinh ra tại đây...
Tuy rằng trời sinh có được thần trí nhưng nó cũng như một đứa trẻ đơn thuần, làm mọi việc tùy theo sở thích, cũng như khi người thân cận nhất của nó lúc trước ở trong thành này triệu hồi nó, nó không muốn về thì không về.
Lúc này, trong lòng nó tràn đầy ấn tượng tốt đối với người trước mặt này.
Cũng rất muốn đến với thế giới bên ngoài, nghe những câu chuyện mà anh kể.
Đồng thời cũng rất thích mùi vị máu tươi tản ra trên người anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!