Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Chậm đã..."

Ngay lúc Lâm Bình mở miệng, muốn bảo những người khác đừng vội ra tay.

Bóng dáng kia bỗng bước ra nửa bước, thân hình nhanh như điện đi tới bên cạnh Lâm Bình, tung ra một chưởng vỗ vào thiên linh cái của Lâm Bình.

"Vút."

Có điều một chưởng này còn chưa đến.

Kình phong gào rít.

Khiến cho da đầu Lâm Bình cũng phải run lên.

"Đây có phải là thầy mình không?"

Trong lòng Lâm Bình chấn động.

Người trước mắt này quả thật có vẻ ngoài giống hệt thầy anh- Hoàng Viễn Phương, thật sự không thể thật hơn được nữa.

Hơn nữa, lúc này Lâm Bình mới phát hiện ra bóng người này trộn lẫn trong đám oán linh, bởi vì còn có những oán linh khác cũng có cùng thân hình diện mạo như Hoàng Viễn Phương.

Cho nên mới dẫn đến Lâm Bình ngộ nhận.

Ngộ nhận bóng người này cũng giống như những oán linh kia.

Nhưng lúc này, Lâm Bình biết mình đã nghĩ sai rồi.

Người trước mắt căn bản chẳng hề giống những oán linh kia.

Hoặc là, người nọ chính là một người thật sự.

Hoặc là, người nọ do một oán linh cực kỳ biến thái, cực kỳ mạnh biến thành, khiến cho trong khoảng thời gian ngắn Lâm Bình cũng khó có thể phân biệt thật giả.

Nhưng mà.

Nếu như người trước mắt thật sự là thầy mình.

Thì vì sao lại không biết mình?

Lần đầu tiên ra tay đánh lén mình có thể nói là giống như Lâm Bình chưa nhận ra đối phương ngay từ lần đầu tiên cũng thôi.

Nhưng đến bây giờ vẫn tiếp tục ra tay với mình.

Hơn nữa còn xuống tay cực kỳ tàn nhẫn.

Không chút lưu tình nào.

Một chiêu muốn lấy đi tính mạng của mình.

Điều này khiến cho Lâm Bình không thể không nghi ngờ liệu người này có phải là thầy anh hay không?

Có điều, tuy trong lòng nghi ngờ nhưng Lâm Bình vẫn hành động không chút do dự.

Trong lúc Lâm Bình nhanh chóng lùi lại thì đồng thời anh cũng tung ra một quyền.

Một quyền của Chiến Thần kim thân khởi nguyên trực tiếp bạo phát.

"Oanh!"

Tiếng nổ vang trời.

Một quyền này của Lâm Bình trực tiếp va phải chưởng kia của người nọ, sau đó bùng nổ khiến cho cả không gian cũng phải rung chuyển.

Lần này.

Lâm Bình có chuẩn bị cho nên không bị đẩy lùi nữa.

Ngược lại cái tên có vẻ ngoài giống y xì đúc Hoàng Viễn Phương kia bị sức mạnh khởi nguyên bám vào trên tay nổ tung khiến cho bàn tay hắn cũng phải run rẩy một trận.

Nếu không phải có khởi nguyên cấp bậc Chân Thần Đỉnh Phong kia tầng tầng lớp lớp che chở cho bàn tay hắn.

Có lẽ dưới một quyền vừa rồi của Lâm Bình, bàn tay hắn ít nhất cũng phải chịu một chút tổn thương.

Còn Lâm Bình sau khi đối chiến một quyền với hắn.

Chớp mắt trên mặt đất lại tự nhiên xuất hiện hai dây xanh tựa như xúc tua.

Hơn nữa, lần này nó không giống như trước mà thật sự có dáng vẻ của cánh tay, với cả cũng kiên cố hơn.

Trong khoảnh khắc xuất hiện, hai bàn tay đó vươn ra bắt được hai bàn chân của "Hoàng Viễn Phương", khiến cho thân hình hắn thoáng chốc bị cố định ở nơi xa.

Cùng lúc đó, Diệp Hiên gần như tự nhiên xuất hiện, thần binh trong tay nhanh chóng đâm tới cổ của "Hoàng Viễn Phương".

Lúc này Bàn Tay Sắt xuất hiện ở phía trước "Hoàng Viễn Phương", hai đấm giao thoa nện vào đầu hắn.

"Oanh!"

Trên mặt "Hoàng Viễn Phương" thoáng qua vẻ giận dữ, một nguồn sức mạnh khởi nguyên cực kỳ mạnh lại bạo phát, hình thành một cơn lốc xoáy quanh thân hắn.

Hoặc là nên dùng từ ‘Long Quyển Phong’ để hình dung thì thỏa đáng hơn.

"Hoàng Viễn Phương" ở tận sâu trung tâm Long Quyển Phong khởi nguyên kia, bất kể là Bàn Tay Sắt hay là Diệp Hiên muốn đánh lén cũng nhất định phải xuyên qua tấm Long Quyển Phong khởi nguyên kia.

Cho dù có thể thực hiện được thì bọn họ cũng chắc chắn sẽ bị thương.

"Mở!"

Nhưng mà đúng lúc này, Tống Dương lại bước ra một bước.

Tống Dương am hiểu cách phòng ngự.

Khiên chắn thần binh trong tay đột nhiên bộc phát ra uy thế trước nay chưa từng có, Tống Dương cầm theo khiên chắn trong tay trực tiếp lao ra từ bên cạnh Diệp Hiên vọt tới chỗ của " Hoàng Viễn Phương".

"Rầm!"

Theo tiếng nổ mạnh vang lên.

Long Quyển Phong quanh người "Hoàng Viễn Phương" nháy mắt bị cưỡng chế xé rách một đường.

Trong tay Tống Dương bỗng nhiên xuất hiện một cây trường thương, anh ta giống như kỵ sĩ tiến lên chém lưỡi lê vào eo của "Hoàng Viễn Phương".

Chẳng qua.

Một cú chém này của Tống Dương nháy mắt đã bị "Hoàng Viễn Phương" lấy tay chặn lại.

Bên kia, Bàn Tay Sắt cũng nện xuống hai đấm, mỗi một đấm mang theo sức mạnh 100 nghìn cân không ngừng oanh kích.

Hai đấm này tựa như ảo ảnh.

Mỗi đấm mang theo tiếng gió rít gào không ngừng trùng kích Long Quyển Phong khởi nguyên.

Cuối cùng cũng xé rách được một chỗ trên Long Quyển Phong khởi nguyên.

Bắt lấy cơ hội này, Bàn Tay Sắt lại tung ra một quyền nữa.

Mà quyền này tung thẳng về phía trái tim của "Hoàng Viễn Phương".

Ép cho "Hoàng Viễn Phương" phải dùng đến bàn tay còn lại tung ra sức mạnh tiến hành ngăn chặn quyền đó của Bàn Tay Sắt.

Khoảnh khắc đó.

Hai tay của "Hoàng Viễn Phương", một tay chặn cây thương của Tống Dương, tay còn lại thì cản một quyền của Bàn Tay Sắt.

Còn hai chân của hắn thì bị hai cánh tay màu xanh mà Tần Kiều thi triển ra ghì chặt trên mặt đất.

Tuy sắc mặt Tần Kiều đã có chút trắng bệch.

Hiển nhiên là đang dùng hết toàn lực.

Nhưng hiệu quả thì vẫn rõ rệt.

Khiến cho "Hoàng Viễn Phương" vẫn chưa thể tránh thoát được.

Hai tay đều không rảnh rỗi.

Diệp Hiên bắt lấy thời cơ chớp mắt này, thần binh trong tay giống như dao găm nháy mắt đâm vào cổ của "Hoàng Viễn Phương".

Muốn xuyên thủng cổ của hắn!

"Hừ!"

Nhưng mà, "Hoàng Viễn Phương" nhận ra nguy hiểm cho nên hắn nổi giận.

Theo một tiếng hừ lạnh cửa hắn.

Hai cánh tay xanh nắm giữ hai chân hắn nháy mắt nổ tung rồi hóa thành hư vô.

Cùng lúc đó, sắc mặt Tần Kiều trắng nhợt sau đó lại trở nên hồng nhuận rồi trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Bàn Tay Sắt và Tống Dương cũng bị "Hoàng Viễn Phương" trong cơn tức giận mà ép lui, khiến cả hai người đều bị thương.

Có điều Diệp Hiên thì vẫn thực hiện được động tác.

Tuy không thật sự xuyên thủng cổ của "Hoàng Viễn Phương" nhưng cũng tạo thành một vết máu thật sâu trên cổ của "Hoàng Viễn Phương".

Chẳng qua thực hiện xong hành động này Diệp Hiên cũng bị một nguồn sức mạnh khởi nguyên cực kỳ mạnh đánh cho bay ngược ra ngoài.

Anh ta phun ra một ngụm máu tươi trong không trung tạo thành một đường máu

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!