Đối với đòn đánh lén của Nam Cung Tiên Nhi, Lâm Bình hừ lạnh một tiếng, dễ như chơi mà đánh trả Nam Cung Tiên Nhi một quyền mang theo hàn khí: "ầm” một tiếng sau đó tan biến ở trong không khí.
Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Nam Cung Tiên Nhi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Rõ ràng, Nam Cung Tiên Nhi không ngờ rằng Lâm Bình vậy mà có thể đỡ đòn của cô ta.
Điều này càng làm cho sắc mặt cô ta càng lạnh lẽo hơn một chút.
Tuy nhiên, thật ra trong lòng Nam Cung Tiên Nhi không có quá nhiều suy nghĩ, một chưởng cô ta vừa tung ra lúc nãy chỉ là thuận tay thôi.
Nó không thể đại diện cho sức mạnh thực sự của cô ta.
"Ầm!"
Cùng lúc Lâm Bình đánh Nam Cung Tiên Nhi một chưởng, toàn bộ khu mỏ cổ đột nhiên rung động.
Sau đó, cơn chấn động dữ dội này giống như núi lửa phun trào, trở nên mất kiểm soát.
Thời điểm này.
Vốn dĩ ngay cả chân thần cũng phải ra tay toàn lực mới có thể miễn cưỡng làm rung chuyển núi đá quặng này, tất nhiên là càng không thể làm cho nó xuất hiện bất kỳ vết nứt nào.
Thế nhưng lúc này các vết nứt lan rộng ra điên cuồng với tốc độ cực kỳ nhanh.
"Ầm!"
Lại một tiếng nổ.
Toàn bộ khu mỏ cổ sụp đổ trong nháy mắt.
Trong khu mỏ cổ, tất cả các thiết bị, tất cả nô lệ của mỏ, tất cả các lính canh của gia tộc Nam Cung, mọi thứ, vào lúc này, đều bị nuốt chửng dưới lòng đất.
Tiếng la hét thất thanh liên tiếp phát ra.
Vô số nô lệ của mỏ cũng nắm bắt cơ hội này, lao về phía trên mặt đất.
Thế nhưng, dưới nền đất, dường như có một sức mạnh khổng lồ cắn nuốt mạnh mẽ ập đến.
Tất cả các đồ vật hữu hình trong toàn bộ khu mỏ cổ đều bị chỗ nền đất xé rách cắn nuốt sạch sẽ.
"Không."
Vô số tiếng hét thảm thiết vang lên.
Các lính canh của gia tộc Nam Cung kêu lên thảm thiết, nhìn thấy nhiều nô lệ hầm mỏ trốn thoát khỏi khu mỏ cổ xưa, gầm lên giận dữ trong tuyệt vọng.
Còn Nam Cung Tiên Nhi, khi nhìn thấy sự sụp đổ của khu mỏ cổ, cô ta lập tức lấy ra một thần khí không gian.
Cô ta tính dùng cái này để thoát khỏi đây.
Nhưng ngay thời điểm khi Nam Cung Tiên Nhi đang chuẩn bị dịch chuyển không gian, rời khỏi đây đi lên trên mặt đất.
Nam Cung Tiên Nhi liền cũng phát hiện ra rằng, sức mạnh khổng lồ kia khiến cô ta không thể chống cự đang từ dưới lòng đất mà càn quét đến.
"Làm sao có thể như vậy?"
Nam Cung Tiên Nhi thét lên kinh hãi, phát hiện bản thân ngay cả khi sử dụng thần khí không gian cũng không thể làm phép dịch chuyển trong không gian được.
Lâm Bình cũng hơi nhíu mày.
Bởi vì, giờ phút này anh cũng phát hiện ra rằng muốn phá nát không gian, rời khỏi nơi này, đã trở thành điều viển vông.
Ngay cả thang trời thông thiên cũng đã mất hiệu lực.
"Nam Cung Tiên Nhi!"
Vào thời điểm khủng hoảng, ánh mắt của Lâm Bình ngay lập tức nhắm vào Nam Cung Tiên Nhi.
Tình hình trên thế giới này đối với Lâm Bình đều tràn ngập những ẩn số, đối với các biến động của quặng mỏ cổ và rung động dưới nền đất này cũng là hoàn toàn không biết gì.
Nếu muốn nói có ai đó hiểu về tình hình thế giới này nhiều hơn một chút, thì Nam Cung Tiên Nhi chắc chắn là một trong số ấy.
Đi theo cô ta, nói một cách tương đối thì có lẽ là sẽ an toàn hơn một ít.
Nghĩ như vậy, một mặt Lâm Bình chống lại sức hút đáng sợ từ lòng đất, một mặt đến gần chỗ Nam Cung Tiên Nhi đã đi qua.
"Diệp Hiên."
Rất nhanh, Lâm Bình phát hiện Diệp Hiên vậy mà đã từ bỏ ý định trốn ra ngoài.
Một mặt hướng về phía mặt đất đang rung chuyển mà đi, một mặt cũng như Lâm Bình cố gắng đi về hướng đi của Nam Cung Tiên Nhi.
Khi Lâm Bình phát hiện ra Diệp Hiên, Diệp Hiên cũng phát hiện ra Lâm Bình.
Một tia sáng lóe lên trong mắt Diệp Hiên.
Mà đồng thời, Nam Cung Tiên Nhi cũng phát hiện ra Lâm Bình và Diệp Hiên đang cùng ở gần chỗ cô.
Nam Cung Tiên Nhi bất động thanh sắc.
Đợi cho Lâm Bình đến gần, Nam Cung Tiên Nhi lại lần nữa đột nhiên ra tay, một tia hào quang lóe lên, rút ra một thanh kiếm sắc lạnh như được đúc từ băng đá, lấy vận tốc chỉ sợ gấp mười hai lần vận tốc của âm thanh, nháy mắt đánh thẳng về ngay giữa mi tâm của Lâm Bình.
Chính là muốn lấy tốc độ cực kỳ nhanh xuyên thủng đầu của Lâm Bình.
"Hừ."
Lâm Bình hừ lạnh một tiếng, sau khi nhìn thấy được chuôi của thanh kiếm sắc lạnh, tay trái của Lâm Bình vốn đã hoàn toàn bình phục lập tức vươn ra trong nháy mắt.
Trực tiếp nắm lấy chuôi của đoản kiếm.
Không nói một lời, Lâm Bình ngay tức khắc liền đem đoản kiếm hàn băng này thu vào trong không gian căn nguyên.
Khuôn mặt của Nam Cung Tiên Nhi lần thứ hai biến sắc.
Cô ta không thể ngờ rằng, một nhát kiếm được tung ra trong lúc đối thủ không để ý, thậm chí còn dùng tốc độ gấp mười hai lần vận tốc âm thanh, đủ để đánh chết tươi trung kỳ Chân Thần Cảnh này của cô thế nhưng lại bị Lâm Bình ngăn lại được.
Không chỉ vậy, Lâm Bình còn lấy luôn đoản kiếm của cô ta?
"Muốn chết."
Gương mặt tinh xảo đẹp đẽ của Nam Cung Tiên Nhi giờ phút này trực tiếp trở nên lạnh lẽo hoàn toàn.
Cô ta đã hoàn toàn nổi cáu rồi.
Lúc này đây, cô ta không còn ý định giống các thế gia khác chỉ là muốn chỉnh đốn Lâm Bình như cũ nữa, mà là tính kế dốc toàn lực giết chết Lâm Bình.
Lâm Bình Thần này khiến cô ta vô cùng không vui.
Vào lúc này tất cả mọi người đều đã không chống lại được sức hút mạnh mẽ kia, toàn bộ rơi xuống bên trong lòng đất.
Lâm Bình sau khi lấy đi đoản kiếm của Nam Cung Tiên Nhi, lại liên tiếp thu thập mấy cái thiểm dược, liền đi tới gần Nam Cung Tiên Nhi.
Đối với Lâm Bình đang đến trước mặt, trên gương mặt mỹ miều động lòng người của Nam Cung Tiên Nhi không hề có một tia tức giận.
Trái lại tràn đầy sự lạnh lẽo.
"Soạt!"
Trong nháy mắt Lâm Bình đến ngay bên cạnh Nam Cung Tiên Nhi, một cái đùi thon thả xinh đẹp liền quét đến.
Bộc phát ra một lực mạnh đến đáng sợ.
Khoảnh khắc cái chân thon dài kia quật đến, khí thế như muốn xé rách cả không khí, tản ra một loại cảm giác khủng bố khiến tim người ta đập nhanh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!