Cô ta vốn dĩ không có ý định cho Diệp Hiên đi cùng, mà là tính toán để Diệp Hiên ở lại khu mỏ cổ, làm cho Diệp Hiên dần dần tuyệt vọng.
Đợi đến đúng thời điểm rồi mới cho anh ta niềm hy vọng tự do để đạt được hiệu quả tốt nhất.
Nhưng hiện tại, sáu đại thế gia đã liên thủ, lên kế hoạch thăm dò dưới lòng đất, mỗi người đều có suy nghĩ riêng.
Hơn nữa, đúng như cô ta dự đoán, sáu đại thế gia quy định cảnh giới của tất cả những người đi thám hiểm không được vượt quá cảnh giới trung kỳ Chân Thần Cảnh.
Điều này cũng để tránh rủi ro thiệt hại quá lớn.
Dưới tình huống này, nhân lực do sáu đại thế gia phái tới đều là phần nhân lực mạnh nhất ở tầng trung kỳ Chân Thần Cảnh.
Nhà Nam Cung, tất nhiên không thể yếu thế được.
Hơn nữa, còn một điểm nằm ngoài dự đoán của Nam Cung Tiên Nhi, vốn dĩ cô ta suy đoán chỉ là thăm dò, mỗi đại thế gia cùng lắm chỉ có ba đến năm người đến thôi.
Nhưng điều mà Nam Cung Tiên Nhi không ngờ tới là người đứng đầu sáu đại thế gia của họ, sau khi cân nhắc, quyết định cử mỗi đại thế gia tận mười người.
Cùng nhau đi thăm dò.
Bởi vì trước đó, mọi người đều không chắc chắn sâu trong lòng đất suy cho cùng là tình hình gì.
Nhưng năm ngày trước, thông qua tràng dị động kia, lại có cảm giác rằng rất có thể thực sự tồn tại một cái không gian trong lòng đất.
Hơn nữa, căn cứ theo suy luận, trong lòng đất quả thật có cơ duyên lớn.
Vì vậy, cuối cùng, quyết định của sáu đại thế gia là cử mỗi bên mười người coi như làm tiên phong tiến vào sâu trong lòng đất để thăm dò.
"Tiên tử đại nhân, xin dừng bước, không cần suy nghĩ, tôi nguyện ý đi."
Ngay khi Nam Cung Tiên Nhi chuẩn bị rời đi, Diệp Hiên bất thình lình thốt lên, gọi Nam Cung Tiên Nhi lại để tỏ thái độ.
Một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khuôn mặt của Nam Cung Tiên Nhi.
Nhưng Lâm Bình có thể nhìn ra nụ cười này, có vẻ thân thiện nhưng thực ra lại vô cùng lãnh đạm.
"Tiên tử đại nhân, tôi…tôi nguyện ý."
Kể từ khi Nam Cung Tiên Nhi đến tầng mỏ thứ năm, đã thu hút sự chú ý của mọi người, Đoạn Càn và những người khác đương nhiên cũng nghe thấy những gì Nam Cung Tiên Nhi nói.
Lúc này, Đoạn Càn cũng vội vàng lên tiếng.
Những người khác cũng nhao nhao bày tỏ thái độ.
So với việc ở lại, chịu đựng đủ loại giày vò trong khu mỏ này, đường đường chính chính là cường giả hậu kỳ Chân Thần Cảnh nhưng bị buộc phải khai thác mỏ ở đây.
Họ sẵn lòng chấp nhận mạo hiểm một phen hơn.
Miễn là xong việc, vậy có thể giành lại tự do.
Hơn nữa, theo lời Nam Cung Tiên Nhi, ở nơi sâu trong lòng đất đó họ cũng có khả năng thu hoạch được một chút lợi ích.
Tất nhiên, đối với họ, lợi ích chỉ là chuyện nhỏ.
Mong muốn lớn nhất của họ là có thể ra khỏi đây và lấy lại tự do, có thể hít thở không khí trong lành, đó là chuyện cầu còn không được.
Hoặc giả, chỉ cần có thể đi lên trên mặt đất, một khi không có cường giả chân thần giam giữ, bọn họ tất có cơ hội chạy trốn.
Khi đó, có thể lấy lại tự do mà không cần chịu mạo hiểm.
Chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, bất kể có như thế nào, nhất định đều tốt hơn ngày đêm khai thác ở tầng mỏ thứ năm này, không biết chạy đi đâu.
Tuy nhiên, đối với những lời của Đoạn Càn đang ở hậu kỳ Chân Thần Cảnh, khuôn mặt xinh đẹp của Nam Cung Tiên Nhi không có một chút biểu cảm nào.
Cô ta thậm chí còn không có hứng thú phản ứng với họ.
Nam Cung Tiên Nhi chỉ nghiêng đầu đưa mắt nhìn Lâm Bình hỏi: "Còn quyết định của anh thì sao?"
"Tôi..."
Đối diện với ánh mắt của Nam Cung Tiên Nhi, Lâm Bình suy nghĩ một lúc, anh muốn từ chối.
Lâm Bình không có hứng thú với việc làm bia đỡ đạn và khám phá lòng đất.
Ngược lại, Lâm Bình sẵn sàng tiếp tục khai quật ở đây, rèn luyện kỹ năng võ thuật của mình, đồng thời tiếp tục chăm chỉ tìm xem có còn tồn tại đạo văn hoàng kim nào không.
Nhưng ngay khi Lâm Bình định mở miệng.
Đột nhiên xuất hiện dị biến!
"Ầm!"
Tầng thứ năm của mỏ quặng chỗ Lâm Bình đột nhiên rung lên.
Hơn nữa, lần này, biên độ chấn động còn lớn hơn trước, giống như một trận động đất cấp tám.
Đoạn Càn và những người khác không quan tâm đến cú sốc vào lúc này, chỉ nhìn Nam Cung Tiên Nhi đầy trông mong.
Hy vọng có thể nhận được câu trả lời từ Nam Cung Tiên Nhi.
Để họ cũng có thể tham gia vào kế hoạch thăm dò này, và có thể rời khỏi tầng mỏ thứ năm chết tiệt này.
Ngay cả Nam Cung Tiên Nhi cũng phải hơi nhíu mày.
Chỉ cảm thấy rằng những dị động trong mỏ bây giờ thời gian xảy ra cách nhau càng ngày càng ngắn, nếu cứ tiếp tục thế này, có lẽ không tới vài ngày, những dị động trong mỏ sẽ trở thành hai lần một ngày.
Trong cuộc thăm dò lòng đất này, cần phải tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra, việc này thậm chí còn quan trọng hơn so với tìm cơ duyên không rõ ràng kia.
Nói cho cùng, tầm quan trọng của mỏ đối với các đại thế gia của họ là điều không phải bàn cãi.
Nhưng giờ phút này, lông mày của Lâm Bình cau lại thật sâu.
Bởi vì Lâm Bình Thần cảm thấy được một tia hơi thở bất thường từ cơn dị động này.
Trong lòng Lâm Bình có linh cảm không tốt.
Một giây!
Hai giây!
Ba giây!
...
Mười giây!
...
Mười lăm giây!
...
Lần này, cơn dị động trong hầm mỏ đã liên tục kéo dài hai mươi giây, đạt thời gian lâu nhất trong lịch sử những cơn dị động.
Biên độ chấn động cũng càng ngày càng lớn, không có dấu hiệu sẽ dịu đi.
Toàn bộ khu mỏ cổ, vào lúc này, rơi vào tình trạng hoảng loạn.
Không chỉ có nô lệ mỏ, mà ngay cả lính canh cũng có chút hoảng sợ, liên tục đánh mấy tên nô lệ của mỏ, trút đi phần nào nỗi sợ hãi trong lòng.
“Sao lại thế này?"
Nam Cung Tiên Nhi cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn.
Nhưng Nam Cung Tiên Nhi không rời đi ngay khi nhận thấy có điều gì đó không ổn mà cẩn thận ở lại dò xét.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!