Có vô số môn phái võ đạo ở nước Hạ, nhưng thế lực võ lâm chân chính chỉ có ở tam đại thánh địa.
Lần lượt là Thiền Lâm Tự Phương Trượng Sơn, Đạo môn Long Hổ Sơn và Tiêu Dao Cung Tiểu Tu Di Sơn.
Nhưng mà từ xưa đến nay có chính ất có tà, mười mấy năm trước Vu giáo chính là tổ chức tài phái gây ra gió tanh mưa múa trong chốn võ lâm!
Năm đó, tam đại thánh địa liên thủ với mười mấy Đạo môn chính phái tập hợp ở Thập Vạn Đại Sơn, chém giết hơn một ngàn đệ tử của Vu giáo, kể từ đó Vu giáo hoàn toàn biến mất trong giang hồ.
Vậy nên bây giờ nghe thấy có một người lần nữa nhắc đến Vu giáo, Long Thanh Phong mới thất thố như vậy.
"Sư phụ, không chừng năm đó Vu giáo có không ít cá lọt lưới, mấy năm nay bọn họ ẩn náu âm thầm, rất có thể chính là..."
Long Thiên Quân còn chưa nói xong.
Nhưng Lý Trạch Vũ và Long Thanh Phong đã có thể đoán được hắn ta muốn nói gì.
Vu giáo muốn ngóc đầu trở lại!
"Nếu thằng nhóc này không nói dối, vậy chuyện này cần phải được bàn bạc kỹ hơn."
Vẻ mặt Long Thanh Phong nghiêm trọng.
Lý Trạch Vũ nhún vai, hắn nói: "Hai người có cần phải căng thẳng vậy không?"
"Cậu nhóc à, cậu không biết Vu giáo cho nên mới không rõ.
Long Thanh Phong nghiêm túc nói: "Nếu tà giáo này thật sự niết bàn sống lại, sự yên bình của võ lâm chắc chắn bị phá vỡ, thậm chí dân chúng bình thường cũng sẽ bị liên lụy, chúng tôi không thể không khẩn trương!"
Cuộc chiến năm đó chính là đại chiến, không biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt và cường giả công thành danh toại đã hi sinh.
Một khi nhớ lại, đến chính Long Thanh Phong vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Lý Trạch Vũ không cho là đúng.
Ở trong mắt hắn, Vu giáo cũng được, cẩu giáo cũng thế, cùng lắm thì giết bọn họ một lần nữa là được.
"Thiên Quân, con tự mình đi điều tra, nếu thằng nhóc này không nói sai, cho dù phải đào ba thước đất cũng phải bắt được tà ma ngoại đạo này!"
Long Thanh Phong ra lệnh.
Long Thiên Quân gật đầu xác nhận: "Tuân mệnh."
"Long Vương, nếu các người điều tra được tin tức của Vu giáo, nhớ báo với tôi trước tiên."
Lý Trạch Vũ cũng nói ra yêu cầu.
Long Thanh Phong nghỉ hoặc nhìn về phía hắn, ông ấy khó hiểu hỏi: "Sao cậu lại muốn tìm người của Vu giáo?"
Lý Trạch Vũ gật đầu nói: "Tạm thời tôi không thể nói chuyện này được, dù sao tôi sẽ không để mọi người phí công giúp đỡ, coi như tôi nợ Long Tổ mấy người một ân tình!"
”n tình của cậu rất đáng giá sao?"
Long Thanh Phong hỏi đầy thâm ý.
"Sư phụ, hẳn..."
"Con không cần nhiều lời!"
Long Thiên Quân còn chưa nói xong, đã bị Long Thanh Phong xua tay cắt ngang, ông ấy hứng thú nhìn Lý Trạch Vũ: "Nghe nói thân thủ của cậu không tồi, có thể thể hiện mấy chiêu cho ông già này nhìn không?"
"Thôi bỏ đi, tôi sợ không cẩn thận sẽ đánh chết ông."
Lý Trạch Vũ uyển chuyển từ chối.
Nhưng mà ai nghe thấy lời này cũng đều coi là khiêu khích.
Khóe miệng Long Thanh Phong giật giật, ông ấy không. giận, ngược lại cười nói: "Cậu tự tin có thể đánh bại ông già này?"
"Chäc chản là có tự tin rồi."