Tái Bắc, đại thảo nguyên.
“Trung Nhân, con nói với ta đêm nay sẽ khiến tam đại thánh địa biến mất, nhưng sao bây giờ đã là quá ba giờ mà chẳng có động tĩnh gì?”
Hách Liên Vô Tình thưởng thức trà thơm, mười mấy kì chủ ngồi nghiêm chỉnh ở hai bên.
Tả Trung Nhân đứng dậy ôm quyền nói bảo đảm sẽ không làm ngài phải thất vọng!”
“Sư phụ, ngài đừng nóng vội, đồ nhi
Nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của ông ta, Hách Liên Vô Tình khẽ mỉm cười, đáp: “Được, bổn tọa tin tưởng con, mong là con có thể làm cho bổn toạ hài lòng trước khi mặt trời mọc.”
“Xin sư phụ cứ yên tâm.” Tả Trung Nhân tiếp tục cam đoan.
Đúng lúc này, điện thoại của Yêu Gơ khẽ rung lên, thấy tin nhắn là do con gái gửi đến, bà ta đứng dậy xin phép Hách Liên Vô Tình: “Thánh Vương, thuộc hạ ra ngoài một chuyến.”
Không đợi Hách Liên Vô Tình trả lời, Tả Trung Nhân hỏi bóng gió: “Đã muộn thế này mà Yêu Cơ có định đi đâu?”
“Tôi đi đâu cần phải báo cáo với Tả kỳ chủ sao? Ông quản rộng quá nhỉ?” Yêu Cơ cười lạnh.
Trong Vô Tình Thần Cung, địa vị của bà ta là ngang hàng với Tả Trung Nhân, ngoại trừ Hách Liên Vô Tình, bà ta không cần nghe theo lệnh của bất cứ ai.
Tả Trung Nhân cười bâng quợ, nói: “Tôi chỉ tò mò thôi mà, không có ý gì khác, Yêu kỳ chủ chớ nên để trong lòng.”
'Thấy bầu không khí giữa hai người nồng nặc mùi thuốc súng, Hách Liên Vô Tình phất tay áo với Yêu Cơ, ý bảo bà ta có thể rời đi.
Yêu Cơ chắp tay hành lễ, tiếp đó ung dung ra khỏi lều.
Bên ngoài, Triệu Như Mộng đã đứng chờ trong gió rét được một hồi lâu. “Đi theo mẹ.”
Yêu Cơ vẫy vẫy tay.
Triệu Như Mộng rảo bước đuổi theo.
Hai người đi vòng qua mấy dãy lầu bạt, cuối cùng ra khỏi bộ lạc, đến bên một con sông.
“Tiểu tử kia nhận lời chưa?”
Yêu Cơ ân cần hỏi.
Triệu Như Mộng gật đầu, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu. “Có chuyện gì ư?”
'Yêu Cơ nhăn mày.
“Hắn muốn mẹ thay hắn làm một việc thì mới chịu đồng ý.”
Triệu Như Mộng ấp úng đáp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!