Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Ngày càng có nhiều người bị phát hiện trên vai trái có xăm hình hoa mãi, tính sương sương cũng phải gần trăm người.

Phải nhớ rằng số đệ tử có mặt tại đây hôm nay cùng lắm chỉ hơn nghìn người, tức là cứ mỗi mười người thì lại có một rối trẻ con của Vu giáo.

Nếu không đi trước một bước, bắt nhốt hết bọn họ, vậy sau này sẽ đưa tới hậu quả gì, Lý Trạch Vũ cũng không dám nghĩ.

“Tôi thích hoa mai nên mới xăm một đóa thôi mà, dựa vào đâu lại bảo tôi là kẻ phản bội.”

“Đúng thế, bớt hoa mai này có từ lúc tôi vừa sinh ra rồi, tôi thật sự không phải thành viên Vu giáo.”

“Tên minh chủ thối tha này dám đổ oan cho tôi...

Những tên rối trẻ con bị vạch trần thân phận kia tức khắc để lộ vẻ căm phẫn, cố hết sức giả vờ như mình vô tội lắm.

Nhưng Lý Trạch Vũ không cho họ cơ hội giở trò, lập tức vung tay, hạ lệnh: “Chém chết hết cho tôi.”

“Chờ đã.” Tống Thành Công vội xua tay ngăn cản, sau đó bước nhanh tới trước mặt một tên rối trẻ con: “Từ Thịnh Lâm, rõ ràng vi sư không hề đối xử bạc với con mà, chẳng lẽ lương tâm của con bị chó tha mất rồi sao?”

“Sư phụ, con... con có nỗi khổ riêng của mình, cầu sư phụ hãy cứu con.” Từ Thịnh Lâm quỳ bịch xuống đấy, tha thiết khẩn cầu.

Sau đó... “Sư phụ, con cũng thế, con cũng có nỗi khổ của mình, cầu sư phục cứu con.” “Sư phụ cứu con với, con không muốn chết...”

Ngày càng nhiều rối trẻ con quỳ rạp xuống đất, khóc lóc cầu xin sự tha thứ. Mà con người nào phải có cây, mấy ai thật sự vô tình? Trong số những tên rối trẻ con này, có rất nhiều người có hoàn cảnh tương tự Tề Tiên Nhi, đều là đệ tử chân †ruyền của chưởng môn các phái. Giết thì không nỡ, mà không giết... đối phương đã phản bội lại sư môn đấy!

Nhất thời, các vị chưởng môn bỗng tiến thoái lưỡng nan.

“Lý minh chủ, có thể nhắm một mắt mở một mắt, giao chúng lại cho bọn ta tự giải quyết không?” Tống Thành Công ôm quyền xin thử.

Nhưng Lý Trạch Vũ lại thẳng thừng lắc đầu từ chối: “Nếu hôm nay bổn minh chủ đây không lôi nhóm người này ra ngoài ánh sáng, thì khi chúng ta giao đấu với Vu giáo, họ sẽ không chút do dự mà giơ dao đâm sau lưng chứng ta, tuyệt đối không có chuyện nể tình mấy người là sư phụ hoặc sư huynh đệ đồng môn của họ mà giơ cao đánh khế!”

Nghe vậy, Tống Thành Công chỉ biết im lặng, không nói.

Lần này tới lượt La Thiệu Vân ôm quyền, tỏ vẻ xấu hổ bảo: “Nhưng dù sao họ cũng là truyền nhân mà bọn ta vất vả lắm mới bồi dưỡng được, nếu cứ thế giết chết thì đúng là... không đành lòng chút nào.”

“Không phải hiện tại đã bắt được bọn nó rồi sao? Hẳn là chúng sẽ không còn cơ hội đâm sau lưng chúng ta nữa đâu, thế chỉ bằng cứ giao chúng lại cho bọn tôi tự giải quyết đi.” Hồ Nhất Phong cũng hùa theo xin xỏ.

“Không được!” Lý Trạch Vũ tuyên bố chắc như đinh đóng cột: “Nhất định những kẻ này phải chết.”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ.

“Lý Trạch Vũ!” La Thiệu Vân cau mày quát: “Bọn tôi đã nhường nhịn, bình tĩnh thương lượng với cậu, nhưng cậu chẳng thèm cho bọn ta xíu thể diện nào cả. Bọn †a tôn cậu lên làm minh chủ võ lâm, không đồng nghĩa với việc cậu có thể leo lên đầu lên cổ bọn tôi!”

“Đúng vậy, chúng tôi có thể đưa cậu lên làm minh chủ võ lâm, thì cũng có thể hạ bệ cậu xuống bất cứ lúc nào đấy.”

“Họ là đệ tử của bọn tôi, muốn xử lý thế nào chưa tới lượt người ngoài như cậu nhúng tay vào đâu...”

Các vị chưởng môn khác cũng lũ lượt tỏ thái độ.

“Mấy người ngậm hết miệng lại cho tôi.” Ngọc Phượng Hoàng nổi đóa lên, quát: “Lúc trước, nếu không nhờ sư đệ của tôi thì mấy người đã sớm chết ngắc ở Khâm Châu rồi. Trên đời này, bổn tọa ghét nhất là loại người ăn cháo đá bát, nếu ai còn dám nói không giữ lời, vậy đừng trách sao Tiêu Dao cung lại trở mặt thành thù.”

“Đám nhãi ranh mấy người cũng mấy chục tuổi đầu rồi, chẳng lẽ tới cả đạo lý làm người cũng không hiểu hả?” Đạo sĩ Vân Trung hùa theo khiển trách.

“A di đà phật!” Hòa thượng Tố Nhân chắp hai tay lại, nói: “Sư đệ của lão nạp cũng chỉ muốn tốt cho các vị thôi, mong các vị đừng không biết đúng sai như vậy, không thì hôm nay, hàng ma trượng của lão nạp đành ra trận hàng yêu trừ ma vậy."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!