Bây giờ nhà họ Diệp đã là đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng, Lý Định Quốc lúc này rõ ràng là muốn gặm khúc xương to trên người nhà họ Diệp.
Thật ra trong lòng Diệp Trung Đường và Diệp An cũng biết rõ ràng, cho nên trước đó đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Lý Định Quốc và Lý Viễn Sơn nhìn nhau, người sau nhẹ nhàng gật đầu.
“Khụ khụ.”
Lý Định Quốc nhẹ nhàng nói: “Chính là cái gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài, tôi cho rằng nếu hai nhà Lý, Diệp thành người một nhà thì mới là đôi bên có lợi!"
Hả?
Lời vừa nói ra, Diệp Trung Đường và Diệp An hai mặt nhìn nhau.
Lý Định Quốc nhìn về phía Diệp An, nghiêm mặt nói: “Việc khoa học kỹ thuật Vân Dương tới đầu tư ở Tây Bắc coi như là quà sính lễ thằng nhóc thúi nhà tôi dùng để cưới con gái ông, thế nào hả?”
“Phụt...”
Lý Trạch Vũ đang uống trà, không nhịn được mà phun ra toàn bộ.
Hắn còn tưởng Lý Định Quốc đã mài dao để chuẩn bị cắt một miếng thịt trên người nhà họ Diệp xuống nữa cơ.
Ai ngờ Lý Định Quốc không những không cắt thịt người ta mà còn cho người ta phúc lợi!
“Được, được, được”
Diệp Trung Đường kích động đứng dậy nói: “Ông già này sẽ làm chủ chuyện này, cứ quyết định như vậy đi, ai cũng không được đổi ý!”
“Khoan đã!”
Lý Viễn Sơn đột nhiên mở miệng.
Mấy người lại đồng thời quay đầu lại.
Diệp Trung Đường và Diệp An cùng nín thở, dường như rất sợ ông thay đổi chủ ý.
“Cái đó... Ông Diệp à, ông có phải đã quên lời của chúng ta lúc trước rồi không?”
Lý Viễn Sơn làm mặt quỷ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!