Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Lý Trạch Vũ nghe Diệp Khinh Nhu trái một câu tên khốn nạn phải một câu chửi thằng tồi, hắn đã rất không vui rồi.

Nhưng nghe thấy đối phương nói gì mà Diệp Khuynh Thành bị bệnh, hơn nữa lại còn là vì hắn, sự không vui ban đầu đã biến mất, đồng thời cau mày lại.

"Diệp Khuynh Thành sao vậy?”

"Con bé đang ở bệnh viện Vũ Cảnh Hoàng Thành, cậu tới là biết thôi."

Diệp Khinh Nhu nói xong thì cúp luôn điện thoại.

'Tâm trạng Lý Trạch Vũ có chút phức tạp, lúc này bèn từ chối lời mời của phái Nga Mị, nói lời tạm biệt: "Sư thái, tôi còn có nhiêu chuyện quan trọng nên không thể ở lại lâu, sau này chúng ta sẽ gặp lại."

Nói rồi lại dặn dò Bạch Tố Y: "Cô dẫn người về Tiêu Dao cung đi."

Sau đó vẫy vẫy tay với Mộc Hằng Sinh, dẫn đầu bay vút xuống núi rời đi.

Mười mấy phút trôi qua.

Dưới chân núi Nga Mi, Mã Toa Lạp Đế lại biến thành một con ngựa hoang không có dây cương.

"Lý thiếu, xin ngài đó, chậm lại chút đi..." "Trái tim bé nhỏ của tôi không chịu nổi."

Mộc Hằng Sinh khóc không ra nước mắt, trong lòng thầm thề, lần sau cho dù có đánh chết lão ta cũng sẽ không trèo lên xe của Lý Trạch Vũ nữa.

Quá khủng khiếp. Nửa tiếng sau, sân bay Hòa Bình Thục Địa???

Mộc Hằng Sinh vừa xuống xe đã nôn thốc nôn tháo, trong bụng vốn cũng chẳng có gì, chỉ nôn ra mấy ngụm nước chua.

"Lý thiếu, tôi không được rồi, cậu đi trước đi!"

Vị tông sư mạnh mẽ này giờ ỉu xìu như quả cà.

Lý Trạch Vũ cũng không làm khó lão ta, dặn dò: "Ông về Tuyên Thành trước chờ tôi, tiện thể bảo giám đốc của Khoa học kỹ thuật Vân Dương cử người tới đây lấy xe."

Nói xong thì lao thẳng vào trong sân bay.

"Thưa anh, không thể mang đồ vật nguy hiểm vào trong sân bay."

Lập tức có hai ba bảo vệ lại gần, chỉ vì thanh kiếm Trường Thiên mà Lý Trạch Vũ đang đeo trên lưng quá chói mắt.

Lý Trạch Vũ cũng không lằng nhằng nói: "Đi gọi người phụ trách sân bay của mấy người tới đây."

Bảo vệ ở sân bay ít ra cũng có mắt nhìn, thấy Lý Trạch Vũ tỏa ra sự quyền quý, vừa nhìn đã biết không phải là người bình thường.

Vẫn nên có thái độ cẩn thận vâng lời thì tốt hơn, một người bảo vệ gọi người phụ trách sân bay tới.

Lúc này Lý Trạch Vũ lấy một giấy tờ chứng nhận trên người ra, sau đó không hề chân chừ nói: "Nhanh chóng sắp xếp cho tôi một máy bay trực thăng đến

Hoàng Thành."

Người phụ trách sân bay nhìn thấy hai chữ "Chủ soái" trên giấy tờ chứng nhận, lập tức gật đầu bày tỏ không thành vấn đề.

Hơn hai tiếng sau.

Lý Trạch Vũ xuất hiện bên ngoài sân bay quốc tế Hoàng Thành, chặn một chiếc xe tắc xi chạy thẳng tới bệnh viện Vũ Cảnh.

Cùng lúc đó. Bệnh viện Vũ Cảnh Hoàng Thành, trong phòng bệnh cao cấp nào đó.

Diệp Khuynh Thành đang nằm trên giường bệnh, vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê.

"Sao con bé này lại ngốc nghếc như thế, đang êm đẹp lại chạy đi dầm mưa làm cái gì..."

Lưu Thu Yến đi qua đi lại trong phòng bệnh, nhìn vô cùng lo lắng bất an.

Mặc dù Diệp Khinh Nhu đang ngồi, nhưng vẻ mặt của cô ấy cũng nghiêm trọng y hệt.

"Két!"

Diệp Chính Bình và Diệp An một trước một sau đi vào.

"Khuynh Thành thế nào rồi?"

Diệp An lên tiếng hỏi trước.

Lúc này Lưu Thu Yến nước mắt nước mũi nói: 'Sốt đến 42 độ, bác sĩ đến mấy lần cũng không thể giúp con bé hạ thân nhiệt xuống được, bác sĩ còn nói, nếu như cứ tiếp tục sốt cao không hạ như thế thì con bé có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng."

"Không phải chỉ là phát sốt thôi sao? Sao lại nghiêm trọng như thế?”

Diệp Chính Bình không thể hiểu nổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!