Chương 12: Cố gắng hẹn hò
Chịu trách nhiệm?
Lâm Sa mở miệng: “Xin hỏi Hàn tống, chịu trách nhiệm là….”
Hàn Lâm Quân mím môi, nhìn chằm chằm vào cô, nói: “…Anh là người đàn ông đầu tiên của em, trải qua đêm đó đối với em không mấy tốt đẹp, cho nên… nếu em nguyện ý, em có thế thử ờ bên cạnh anh.”
Lâm Sa hoàn toàn choáng váng.
Chỉ vì tình một đêm mà anh phải chịu trách nhiệm với cỏ?
Với tư cách là một CEO của tập đoàn lớn, không phải anh thường xuyên trải qua những chuyện này sao? Chỉ cần anh vẫy tay một cái thì có biết bao cô gái xà vào lòng anh? Nếu mồi lần qua đêm với một cô anh đều muốn chịu trách nhiệm thế này thì chắc phải mua mấy chiếc du thuyền mới chớ hết được.
“Cậu có nghĩ vị CEO này… bới vì trải qua tình một đêm với cậu mà chuyển qua thích cậu không?”
Lời nói của Tiểu Nam vẫn văng vẳng bên tai khiến cô run rẩy, sắc mặt trở nên nghiêm
túc: “Hàn tổng, anh đang đùa tôi à?”
Hàn Lâm Quân nghĩ rằng cô ít nhất cũng phải xấu hố, sau đó gật đầu đồng ý, nhưng anh không ngờ trên mặt cô lại lộ ra vé tức giận, khiến anh sửng sốt: “Em có ý gì?”
Lâm sa mím môi nói: “Tối hôm trước tôi đã nói rõ ràng với anh, chuyện xảy ra đêm đó chỉ là ngoài ý muốn, anh khống cần đế ý quá nhiều, mặc dù tôi… là lần đầu tiên, nhưng tôi cũng không hề bảo thủ đến mức chỉ ngủ với aỉ đó một lần là phải gả cho người đó … Nếu tôi muốn hẹn hò với ai đó thì trước tiên tôi phải thích anh ấy, và anh ấy cũng thích tôi…còn quan hệ tình dục không liên quan gì đến chuyện đó cả!”
Nói xong đoạn dài này mặt cô đã bỏ bừng, chưa từng có ai khiến cồ xấu hổ và tức giận như vậy, nếu không phải anh là CEO, bây giờ cô đã đá anh một cái rồi.
Hàn Lâm Quân không ngờ cồ lạỉ nói như vậy với anh, tự nhiên trong lòng anh có chút không thoải mái, nhưng anh vẫn cố nhịn xuống, sau khi cồ nói xong, anh chậm rãi hỏì: “Em với bạn trai đã bàn đến chuyện cưới gả rồi à?”
Sắc mặt Lâm Sa thay đổi: “Không có.”
Sau đó cô nhận ra có điều gì đó không ổn, ngước mắt lên trừng anh, anh biết cô có bạn trai hay đơn giản là anh chỉ đoán mò?
Có có bạn trai, nhưng ba tháng trước cô phát hiện anh ta phản bội cô nên đã chia tay.
“Không có thì tốt.”
Anh đứng dậy, hai tay đút vào túi đi về phía cô, nhìn đôi mắt sau tròng kính ngấn nước ngượng ngùng của cò.
Chiều cao và đôi chân dài của anh khiến cô có cảm giác áp lực, Lâm Sa cắn môi, chậm rãi ngấng đầu lên.
Bốn mắt nhìn nhau, giữa bọn họ có một bầu không khí nào đó đọng lại, khìêh người ta căng thẳng nghẹt thở.
Một lúc sau, anh mới mớ đói môì mỏng ra nói: “Lâm Sa, em có từng nghĩ nếu như em có thai thì sẽ làm gì không?1’
Lời anh nhẹ nhàng thốt ra khiến Lâm Sa sủng sốt, tay cô vô thức chạm vào bụng dưới: ■’Không… không thể nào trùng hợp như vậy được.1’
“Rất khó nói trước được.” Anh ngừng một lát rồi lại bình tĩnh nói: “Tôi có sức khỏe tốt, còn em, một cô gái trong độ tuổi sinh đẻ,
trúng xổ số trong một đêm là điều bình thường.”
Lời của anh quá thẳng thắn khiến cô xấu hổ: “Anh… đêm đó anh không có dùng biện pháp bảo vệ sao?”
Nhìn thấy vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, anh nhếch môi nói: “Tôi bị đánh thuốc, chỉ quan tâm đến việc hướng thụ, sao còn có thế quan tâm nhiều như vậy được?”
Cô trừng mắt nhìn anh rồi thốt lẻn: “Đồ cặn bã!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!