Ánh sáng xanh bất ngờ xuất hiện, toàn bộ tông môn tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Các trưởng lão và chấp sự đang bế quan lần lượt xuất quan, dựa theo những gì trong quá khứ, khoảng hai, ba ngày. nữa thú triều sẽ vào.
Lục Trường Sinh nhìn qua, hắn không hiểu tại sao cứ cách một khoảng thời gian chúng lại tới mà không đổi hướng?
Chẳng lế Thương Vân Tông có thứ gì khiến chúng nó nhớ mãi không quên?
Nhưng hắn đã ở đây mười năm trời rồi, nếu có thì đến lượt chúng nó sao?
Diệp Thiên Dịch cũng đã đăng ký lại, bảo Lục Trường Sinh chuẩn bị cho thật tốt.
Hản không nói thêm gì khác.
Cùng lúc đó, trên một ngọn núi, ba người của Huyền Thiên Tông cùng nhìn về phía Thanh Vân Phong phía xa xa.
“Ta không địch lại nổi Chu Thanh Vũ, xin trưởng lão cứ thẳng tay trách phạt!” Lý Trường Phong quỳ một gối xuống đất, chắp tay cúi đầu.
Lão giả lắc đầu n ngoài dự liệu của chúng ta, phải nói là cả Thương Châu này hiếm có ai sánh được với hản, không thể trách ngươi được!”
Lý Trường Phong không nói gì nữa.
Đến cả Thạch Phong cũng phải cau mày, trận chiến vừa nãy thật sự khiến người ta khó mà bình tĩnh được.
Ở cái độ tuổi chưa đến ba mươi, Chu Thanh Vũ vẫn đang thực hiện đột phá Kết Đan, hơn nữa lại sở hữu khả năng Kiếm Đạo kinh người. Dù là trưởng lão tông môn chuyên tu luyện Kiếm Đạo khéo cũng không sánh băng.
“Vậy giờ phải làm sao đây?”
“E là Kiếm Đạo của hắn đã luyện gần tới tầng bảy rồi, người như vậy quá đáng sợ, khéo vào những đại tông môn kia cũng sẽ thị hàng top đầu. Nếu hẳn chỉ là thiên tài bình thường thôi thì không sao, nhưng dưới tình hình bây giờ, không thể giữ hắn lại được!”
Ánh mắt lão giả dần trở nên nghiêm túc. Lý Trường Phong nói: “Chúng ta phải làm sao?”
“Các ngươi cứ giúp Thương Vân chống lại yêu thú theo đúng lẽ thường, không cần để ý những chuyện còn lại!”
“Vâng!” Hai người gật đầu.
Thời gian dần trôi, chẳng mấy chốc đã đến giai đoạn tập kết.
Các tông môn để một nhóm cao thủ ở lại để phụ trách trông coi tông môn, những người còn lại theo tông chủ đi chống thú triều, ngăn chặn chúng nó tấn công vào các tông môn, làm tổn thương người phàm.
Lục Trường Sinh dặn Ninh Vũ Hinh những việc cần lưu ý, sau đó đi đăng ký với Đại sư huynh.
Trong phút chốc, cả tông môn đã chuẩn bị sẵn sàng trong tư thế đón quân địch, đám đệ tử tràn đầy nhiệt huyết và hoài bão, vô cùng mãn nguyện, như thể họ đã tìm thấy cơ hội trổ tài sau khoảng thời gian dài chờ đợi.
Suy cho cùng, người tu tiên và cầu tiên có những năng lực khác với người thường, họ cũng rất thích những cuộc tranh đấu tàn nhẫn.
Khi còn là thiếu niên, ai cũng mang trong mình niềm đam mê cháy bỏng, luôn có tham vọng muốn bay lên trời.
Ngoài Lục Trường Sinh là người không tình nguyện ra thì có vẻ ai nấy cũng hào hứng.
Không lâu sau, tất cả người trên các đỉnh đã tụ tập lại. Chu Thanh Vũ dẫn Diệp Thiên Dịch và Lục Trường Sinh đứng ở đầu đội ngũ, đăng sau là mấy chục đệ tử nội môn.
Đúng lúc này, Lạc Tiêm Linh đi tới.
“Chào hai vị sư huynh!”
Nàng ta hành lễ với hai người Chu Thanh Vũ. Hai người cười và gật đầu đáp lễ.
Sau đó Lạc Tiêm Linh vui vẻ bước tới trước mặt Lục Trường Sinh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!