Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sư Đệ Của Ta Là Cao Thủ - Lục Trường Sinh (FULL)

Lục Trường Sinh liếc nhìn, là Thạch Phong.

Lúc này, người bên cạnh hẳn ta là một thanh niên khoảng 25, 26 tuổi, còn có một ông già đi cùng.

“Hóa ra là Thạch huynh, mấy ngày không gặp mong rằng huynh vẫn khỏe! Sao lại hầm hầm tức giận như vậy?” Lục Trường Sinh lên tiếng, khóe miệng nở nụ cười.

Cho dù đối phương có cao thủ Kết Đan đi theo, hắn cũng sẽ không hề hoảng sợ.

Dù sao thì đây cũng là thành Thương Vân, địa bàn của Thương Vân Tông, hẳn gần như có thể ngẩng cao đầu mà đi.

Thấy Thạch Phong sắp nổi giận, tại sao hắn ta lại cắm giận, chẳng lế trong lòng hẳn không đoán ra được sao?

Tuy nhiên, ông già bên cạnh lại cười nói: “Thì ra ngươi là sư đệ của tiểu Kiếm Tiên, đúng là dáng vẻ đường đường, sư xuất danh môn!”

“Vị lão nhân gia này khen nhầm rồi.”

Lục Trường Sinh đáp lại, vừa bình tĩnh vừa khiêm tốn.

Sắc mặt của Thạch Phong càng thêm khó coi, không thể nhìn được khuôn mặt giả tạo này, lúc đó để người ta vây đánh mình cũng không có dáng vẻ như vậy!

Nhìn thấy cao thủ Kết Đan ở đây nên lại lộ vẻ khiêm tốn.

Thanh niên liếc mắt đánh giá hẳn, khẽ mỉm cười.

“Ngươi khiêm tốn quá. Ông già cười nói.

Lục Trường Sinh nói: “Các vị đến Thương Vân Tông làm gì vậy?”

“Thương Vân Tông dựa sát núi, cứ cách mấy chục năm lại thú vật đánh tới, đi ngang qua đây thuận tiện góp chút sức, cũng mượn cơ hội để tới chiêm ngưỡng phong thái của Thương Vân Tông!”

“Như vậy à?” Lục Trường Sinh nghỉ hoặc thì không làm phiền mấy vị nữa, ta còn có việc, đi trước đây!

Nói đoạn, hẳn vẫn không ngừng liếc nhìn họ.

Nhưng không hiểu sao, khi cảm nhận được ánh mắt của hắn, họ cứ luôn có cảm giác như mình là tội phạm đang bị dò xét.

Thấy Lục Trường Sinh rời đi, lão giả kia n ba, tư chất bình thường, không khác gì lời đồn”

'Tụ Linh tầng

“Trưởng lão đừng để bị hắn ta lừa, hắn ta vô sỉ lắm, trước đây...

Thạch Phong kể lại cảnh ngộ mình gặp phải, bị người ta đè lên mặt đất không ngừng va chạm, càng nghĩ càng tức.

“Đừng quên mục đích chúng ta đến đây để làm gì, đừng canh cánh trong lòng vì một chuyện cỏn con mà làm hỏng chuyện lớn!”

“Vâng!”

Đúng lúc này, Lục Trường Sinh trở về Thanh Vân Phong, nghĩ đến những lời vừa nãy ít nhiều gì cũng cảm thấy cạn lời.

Những tên này trước đây chỉ muốn mượn đao giết người, hiện giờ lại tốt bụng như vậy sao?

Có ma mới biết họ có ý đồ gì.

Tuy nhiên, Lục Trường Sinh cũng không thèm để bụng, tông phái chẳng còn xa lạ gì với việc có thú vật tập kích, có kinh nghiệm phong phú.

Chỉ dựa vào ba người bọn họ thì không thể gây ra sóng gió gì cả. Tông phái cũng không ngốc, chuyện này người sáng suốt đều có thể nhìn thấy, không cần hẳn phải lo lắng.

Huống hồ chuyện này làm gì quan trọng băng việc kiếm linh thạch.

Sau đó hẳn đến phòng đan, nhân lúc Diệp Thiên Dịch vẫn chưa quay lại, luyện đan dược của Ninh Vũ Hinh trước, dù sao thì hắn cũng rất giữ chữ tín.

Nếu chút tín nhiệm này cũng không có thì sau này làm sao có thể lừa tiền từ phú bà được?

Nếu không lừa được tiền thì lúc đến lúc nào hắn mới có thể đột phá Nguyên Anh để thoát khỏi sự hành hạ của việc tu luyện?

Lúc này mặc kệ nói thế nào cũng phải kiếm đủ linh thạch từ nàng ta để đột phá Nguyên Anh.

Buổi sáng ngày hôm sau, Lục Trường Sinh chờ đợi trước cửa đúng giờ, giao một lọ đan dược cho Ninh Vũ Hinh.

Ninh Vũ Hinh nhận lấy, còn có thể cảm nhận được độ ấm của đan dược.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!