"Chú ba, con gái chú không hiểu chuyện quá rồi đấy!", 'Vương Diễm, vợ của Phương Thiên Quang hừ lạnh
Hai vợ chồng Phương Thiên Bàng nhíu mày không vui, nói thế nào thì Phương Thủy Y cũng là con gái ruột của họ, mặc dù ở nhà họ Phương này, con gái không được coi trọng, khiến ông ta chẳng thể có một chức vị tốt trong gia tộc. Nhưng trong lòng ông ta vẫn hơi dao động, nói cho cùng thì trên người Phương Thủy Y cũng chảy dòng máu của mình.
"Mẹ, con đi gọi con bé đó, làm sao có thể để con nhỏ này tự ý làm bậy được!", Vương Diễm nói với bà cụ một tiếng rồi bước nhanh tới chỗ Phương Thủy Y.
"Mẹ!", Phương Hải Cương kêu lên, sau đó nói: "Bà cháu cũng đi theo xem thử"
Trương Trần và Phương Thủy Y đang uống rượu, lúc này. hai má Phương Thủy Y đã đỏ ửng. Cô nghe Trương Trần kể vài câu chuyện cười thì thấy tâm trạng đã vui vẻ hơn một chút.
Không thể nghi ngờ, Phương Thủy Y lại phát hiện ra một ưu điểm nữa của Trương Trần. Cô đang nghĩ, không biết có phải là do trước đây cô tiếp xúc và nói chuyện với Trương Trần quá ít nên mới không nhìn ra điểm nổi bật của chồng mình hay không?
Vừa mới nâng ly rượu lên lần nữa, cổ tay Phương Thủy Y đã bị người khác thô bạo túm lấy.
"Uống cái gì mà uống, muốn uống như vậy thì vào phòng rồi uống với cậu Triệu ấy! Chờ lâu như vậy, chắc cậu Triệu sốt ruột rồi đấy!"
Vương Diễm tiến lên phía trước tóm lấy cổ tay Phương Thủy Y rồi quát lớn.
Bây giờ Triệu Ngọc Sinh chính là túi tiền của nhà họ. Phương, điều này có liên quan đến từng người bọn họ, mà Phương Thiên Quang và con trai bà ta lại có rất nhiều lợi ích và cổ phần của nhà họ Phương, làm sao mà bà ta cho phép. chuyện này bị phá hỏng được!
"Bác hai!", Phương Thủy Y giật mình hô lên!
"Buông cô ấy ra!", Trương Trần cầm ly rượu, ánh mắt rét lạnh nhìn Vương Diễm.
"Cậu là cái thá gì! Cậu là đồ bỏ đi, bây giờ cậu còn nói chuyện được ở đây thì cậu hãy biết điều đi. Nếu không có nhà họ Phương, đến cái cánh cửa nơi này, cậu cũng không vào. được đâu!"
"Cậu đã nói rõ là cậu và nhà họ Phương không nợ nần gì nhau, bây giờ cậu đi theo tới đây làm quỷ gì, chẳng lẽ là an ủi vợ mình hả?"
'Vương Diễm khinh thường mắng anh, nói xong thì kéo Phương Thủy đi xa.
"Bác hai, bác đừng như thế, bác buông cháu ra đi!", Phương Thủy Y giấy giụa và chống cự, Trương Trần nghe thấy giọng nói thì ánh mắt càng lạnh lùng hơn.
"Đợi đã, tôi muốn nói một câu!", Trương Trần đặt ly rượu xuống rồi đứng lên.
Mọi người nhìn cậu con rể nổi danh ăn bám này bằng ánh mắt khó hiểu, bây giờ anh ta còn có thể nói cái gì, cách tốt nhất là cứ để Vương Diễm đưa Phương Thủy Y đi, nói không chừng đợi Triệu Ngọc Sinh vui vẻ thì thăng chức cho anh cũng nên.
Vương Diễm cũng đứng lại, mắt nhìn Trương Trần. Lần này bà ta muốn xem thử Trương Trần còn có bản lĩnh gì khác nữa.
Nhưng ngay khi bà ta đứng lại, một cái đế giày đần phóng †o trong tầm mắt bà ta. Bà ta nhìn về phía Trương Trần với ánh mắt không thể tin nổi, làm sao thăng vô dụng này dám?
Râm!
Một cú thôi! Trương Trần trực tiếp đá Vương Diễm bay ra ngoài chỉ với một cú đá, lực mạnh tới mức đá văng Vương Diễm ra xa hơn bốn năm mét, nửa đường còn xô ngã mấy người.
Trước kia, bởi vì quan hệ giữa nhà họ Trương ở Thủ đô và mẹ anh, cho dù là chuyện gì anh cũng phải nhẫn nhịn, không nhịn được cũng phải nhịn. Nhưng bây giờ anh đã không còn lý do gì phải nhẫn nhịn nữa, như anh đã nói, người phụ nữ của anh anh sẽ bảo vệt!
Mọi người đều sửng sốt, tình huống gì đây, bọn họ ngơ. ngác nhìn nhau như thể nhìn thấy con thỏ luôn luôn hiền lành lại nhảy dựng lên cắn người!
Từ trước tới nay trong ấn tượng của họ, Trương Trần luôn nén giận và ít nói, nhưng giờ phút này anh ấy lại làm ra một chuyện khiến cho người khác kinh ngạc!
Sau khi ngã xuống đất Vương Diễm vẫn sững sờ một lúc, cho đến khi cơn đau dữ dội ở ngực ập đến bà ta mới xác định chính mình thật sự đã bị đá bay!
"Trương Trần, tôi thấy cậu đang tự tìm đường chết!", Vương Diễm tức đến phát điên, bà ta đứng dậy giống như một bà điên chạy đến chỗ Trương Trần cào anh!
"Chiều theo ý bà!", Trương Trần hừ lạnh một tiếng, lại một cước đạp bà ta ra ngoài!
"Ôi con mẹ nó..., tất cả mọi người lại một nữa câm nín, ông tướng này có phải đá nghiện rồi đúng không, còn đá thuận chân như vậy nữa hả?
Phương Thủy Y cũng nhìn người đàn ông của mình bằng ánh mắt khó tin, sau đó lại nhìn Vương Diễm ngã sống soài trên mặt đất đang chật vật đứng lên!
Cô đi tới trước mặt Trương Trần, oán trách: "Anh đang làm gì vậy, làm vậy thì có tác dụng gì?"
Lúc này, những người khác nhà họ Phương nghe tiếng cũng chạy tới!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!