Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần

Mặc dù Tôn Mỹ Hân không thể cử động được nhưng khả năng cảm nhận thì vẫn có, lúc này cô ta lạnh lùng hỏi.

“Cô không xứng đâu”, Trương Trần lạnh lùng nói.

Chỉ đơn giản bốn chữ giống như con dao đâm vào tim cô ta. Cô ta dùng hết sức lực toàn thân, khóe mắt ngấn lệ hét lớn: “Anh cút đi cho tôi, tôi không cần anh phải đến giả bộ mèo khóc chuột”. 

“Tôi đến là vì nể mặt Tôn Khuê Sơn, cô chắc chắn là muốn đuổi tôi đi? Nếu tôi đi thì chắc cả Giang Lăng này sẽ không có ai chữa khỏi được cho cô đâu”.

Trương Trần lạnh lùng nói, trong lời nói không có chút đùa cợt nào. Anh không phải là chàng trai ấm áp, Tôn Mỹ Hân cũng không có điểm gì đáng để anh phải thế. Luận về nhan sắc thì cô ta không băng Phương Thủy Y và Chu Viên Viên. Luận về giáo dục thì cô ta cũng không so được với Tôn Mỹ Lâm. Nếu không phải Tôn Khuê Sơn mở lời thì anh cũng không muốn đến.

Toàn thân Tôn Mỹ Hân run rẩy, không ai hiểu được tâm trạng của cô ta lúc này. Ban đầu khi Trương Trần hết mực khuyên can thì cô ta không những không nghe mà còn có ý bài xích anh và còn oán trách chị họ của mình. Tại sao vào ngày sinh nhật của mình mà dẫn tên nhà quê này đến làm mất mặt. Nhưng cuối cùng trở thành trò cười lại là cô ta.

Mấy ngày này, cô ta không thể cử động được, đến cả việc đi vệ sinh cũng là người khác giúp. Cảm giác này đối với một cô chủ nhà họ Tôn như Tôn Mỹ Hân thì đây là điều không tưởng.

Còn lần này Trương Trần đến không có chút thương hoa tiếc ngọc nào, có thể thấy cô ta đã phải chịu đả kích lớn thế nào. 

“Trương Trần! Anh đừng chấp nhặt với nó, anh là đàn ông cơ mà..., Tôn Mỹ Lâm không kìm được nhỏ giọng nói.

Trương Trần có chút cạn lời, nếu thật sự chấp nhặt thì anh đã không đến.

“Đây là Ngải Linh Dịch, đừng uống nhiều quá, mỗi ngày uống ba giọt, uống liên tục trong ba ngày”.

Trương Trần lấy ra một lọ nhỏ màu nâu đặt lên bàn bên cạnh, sau đó lại lấy ra cây kim vàng. Lúc này phó viện trưởng và Hoàng Lập Vĩ đứng ở cạnh cửa sổ quan sát.

“Tiểu Hoàng! Theo như cậu thấy, chàng trai kia có bản lĩnh đó không?”, phó viện trưởng hỏi.

“Anh ta?”, Hoàng Lập Vĩ hừ lạnh nói với giọng khinh bỉ nhưng ánh mắt vẫn dừng ở cây kim của Trương Trần.

Trương Trần có bản lĩnh đến đâu thì hắn ta không biết. Nhưng chỉ dựa vào mấy câu đối thoại ban nãy thì ít nhất kiến thức lý thuyết của Trương Trần đã vượt qua hắn ta. Nhưng lý thuyết khác với thực hành, đặc biệt là khi nhìn thấy Trương Trần dùng kim châm để chữa trị.

Phải biết rằng, đông y vốn rất khó và dùng được kim châm trong đó thì càng khó. 

“Nếu như hôm nay hắn ta có thể chữa khỏi cho Tôn Mỹ Hân thì tôi sẽ từ chức ngay lập tức”, Hoàng Lập Vĩ nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!