Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần

“Anh ấy nói rồi. Tôi không biết!”

“Tôi chỉ biết anh ấy nói vậy!”

Mặc kệ nhà họ Phương có nói gì, mấy người vệ sĩ chỉ nói một câu là “anh ấy nói rồi” khiến người nhà họ Phương. tức đến mức suýt thở không nổi.

“Loạn rồi, loạn thật rồi! Từ khi nào mà một tên ăn bám lại trở nên kiêu ngạo như vậy? Có phải cậu ta quên mất khi xưa là ai thương hại, bố thí cho cậu ta miếng cơm, nếu không cậu ta có thể sống được tới bây giờ sao?”, bà cụ Phương được hai người con trai đỡ lấy, làm loạn lên chỉ về phía biệt thự quát mắng.

Trước đây, cho dù Trương Trần vác xác tới nhà chính của nhà họ Phương, bà ta cũng lười gặp, chỉ hận không thể dùng chổi đuổi ra ngoài. Nhưng lần này, bà ta đích thân tới đây, đám người này lại mở miệng một câu anh ấy nói rồi hai câu anh ấy bảo.

Kiểu trước sau khác nhau một trời một vực này khiến người năm toàn quyền của nhà họ Phương như bà cụ không. thể chịu đựng được.

Két!

Một âm thanh nhỏ vang lên, cánh cửa biệt thự mở ra, Tôn Khuê Sơn cúi người trước cửa. Cho dù xuất phát từ lý do gì, việc Trương Trần không hề do dự mà đưa ra cách cứu chữa ông cụ Tôn, Tôn Khuê Sơn sẽ ghi nhớ ân tình này!

Xoạt xoạt...

Tôn Khuê Sơn bước trên bãi cỏ, đi về phía bên này, khi đi qua người nhà họ Phương và vệ sĩ của mình, ông ta liếc nhẹ một cái, sau đó bước lên chiếc Maybach.

“Các cậu cứ đứng canh ở đây đi!”

Âm thanh vọng tới thì Tôn Khuê Sơn đã đi xa rồi.

Mấy người vệ sĩ kia tạo dáng chào một cái. Bọn họ thường xuyên đi cạnh Tôn Khuê Sơn, đương nhiên hiểu được ý của ông chủ nên lập tức giãn cách nhau một mét, tạo thành bức tường người. Ngoài ra, tay mỗi người còn đặt sẵn trên công tắc của chiếc dùi cui, bất kể lúc nào cũng có thể rút ra đánh người.

Tại tầng hai căn biệt thự, Phương Thủy Y như một chú mèo nghe lén cuộc nói chuyện, dường như Tôn Khuê Sơn vừa ra về, cô đã lập tức chạy xuống, đừng nói là thay đồ, e là đến cả mặt cô cũng chưa rửa.

Vừa định lên tiếng hỏi xem Trương Trần và Tôn Khuê Sơn nói gì với nhau, ánh mắt của Phương Thủy Y nhìn thấy ngay người nhà họ Phương qua cửa sổ.

“Đó là người của Tôn Khuê Sơn, tại sao bọn họ lại cản bà nội, không cho vào trong vậy?”

“Rẹtl”, Trương Trần đứng dậy, kéo chiếc rèm cửa sổ lại, thản nhiên nói: “Vậy là không nhìn thấy gì nữa “.

“Nhưng đó là bà nội tôi, còn cả bố tôi nữa!”, Phương Thủy Y ngập ngừng một lúc rồi nói. Cô biết chắc chắn trong lòng Trương Trần không thoải mái, nhưng dưới góc độ của cô, tình thân ruột thịt không phải thứ có thể xem nhẹ.

“Nếu như để bọn họ vào, bọn họ bảo em ly hôn với anh, đá anh xong thì đi tìm Triệu Ngọc Sinh, em có đồng ý không?”, Trương Trần hỏi. “..., Phương Thủy Y im lặng, cảm xúc của cô rất phức tạp, nhất là mấy ngày nay, Trương Trần như biến thành người khác, cô cũng không hiểu nổi cảm xúc của mình nữa. “Ăn cơm đã!", Trương Trần cười nhạt, anh đi vào nhà bếp. múc một bát cháo.

Phương Thủy Y bỗng có chút hoang mang, cô nhìn Trương Trần đang bận bịu rồi lại nhìn bàn cơm đang bốc khói nghỉ ngút, đây mới là cuộc sống bình thường của các cặp vợ chồng trên đời.

Ăn cơm cùng nhau sau khi tan làm, tối thì ôm nhau đi ngủ.

“Nhìn gì th: Trương Trần đánh thức cô.

“Á, không, ngồi ngay đây!", Phương Thủy Y kéo ghế ngồi xuống, nếm thử một miếng, đột nhiên mở to đôi mắt, khuôn mặt tràn ngập sự bất ngờ.

“Từ khi nào mà anh nấu ăn ngon vậy?”

Nói rồi, Phương Thủy Y lại xúc thêm vài miếng. Trước đây cô không ở nhà ăn cơm thường xuyên, lần gần nhất chắc cũng hơn một năm trước rồi. Khi ấy cũng là Trương Trần nấu ăn, nhưng so với hiện giờ, mùi vị đúng là khác nhau một trời một vực.

“Con người sẽ thay đổi. Em không ở nhà thường xuyên, đương nhiên em không cảm nhận được sự thay đổi của anhử.

Giây phút này, Phương Thủy Y có chút ngượng ngùng, không dám ngẩng đầu. Quả thực cô không để tâm đến Trương Trần, nhưng đó cũng là vì Trương Trần khiến cô cực kỳ thất vọng. Hơn nữa, chỉ là nấu một bữa ăn mà cũng làm quá lên.

Phương Thủy Y hơi cau cau chiếc mũi đáng yêu. Một đoạn nhạc chuông phim hoạt hình phá vỡ bầu không khí ngột ngạt của hai người. Để che đậy sự ngượng. ngùng, Phương Thủy Y lập tức nhấc máy.

“Viên Viên, cậu đúng là không có chuyện thì không thấy mặt. Cậu cũng biết mình chẳng được coi trọng trong nhà họ. Phương còn gì, đào đâu ra quan hệ để tìm cho cậu bác sĩ chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!