Ba giám thị còn lại từ đầu đến cuối đều không lên tiếng, thế nhưng cũng chẳng hề che giấu ánh mắt chán ghét dành cho “người đang câu kéo thời gian của tất cả mọi người”.
Kỷ Thần Hi khẽ nhếch môi, đây mới là thái độ ghét bỏ mà cô cảm thấy quen thuộc, ít ra với những người cố ý gây sự với cô thì cô cũng chẳng cần phải nể nang hay khách sáo gì.
Khoé môi cô gái khẽ cong lên, nụ cười nhàn nhạt lại có thể khiến những chàng trai xung quanh cô bất giác đỏ mặt vì nhan sắc quá đỗi xinh đẹp của cô.
Kỷ Thần Hi vẫn thản nhiên như cũ không rời đi đâu hết, lên giọng thách thức ngược lại:“Nếu muốn em rời đi cũng được thôi. Mời các vị đưa ra thứ có thể chứng minh, sinh viên năm nhất bị cấm tham gia AGI. Nếu không thể, vậy thì mời các vị…cút! Đừng làm ảnh hưởng thời gian của các bạn học ở đây.”
Mọi người không khỏi nhìn cô bằng ánh mắt ngỡ ngàng đến ngơ ngác, vì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một sinh viên dám ăn nói ngông cuồng như thế, lại còn là vị trợ giảng nổi tiếng khó tính như Vạn Kỳ Nguyệt. Ai nấy đều bị một màn này doạ cho sợ hãi.
Vạn Kỳ Nguyệt là cháu gái ruột của Vạn Kỳ Ngọc, cộng thêm bản thân cũng có chút thành tựu học thuật, nên dễ dàng trở thành trợ giảng cho dì của cô ta tại Đại học A. Cũng vì lí do này nên việc cô ta không thích Kỷ Thần Hi vô cùng rõ ràng.
Đặc biệt hôm nay học sinh ưu tú nhất của dì cô ta đã lên tiếng nhờ vả cô dạy cho tiện nhân không biết xấu hổ như Kỷ Thần Hi một bài học, đương nhiên cô ta phải làm cho ra ngô ra khoai.
Bởi vì có quan hệ với Vạn Kỳ Ngọc, nên từ trước đến nay dù có cố gắng bao nhiêu thì mọi người đều sẽ có một hai câu nói Vạn Kỳ Nguyệt dựa vào quan hệ. Qua đó, cô ta đã sớm có thành kiến với những người trẻ tuổi nhưng lại có thành tích tiêu biểu rồi được mọi người công nhận.
Sự xuất hiện của một học thần đạt điểm tuyệt đối, thậm chí đã giải đúng được những câu hỏi khó nhằn mà ngay cả một số giáo viên cũng chẳng thể giải được đã gây chấn động giới học thuật đến nhường nào? Vạn Kỳ Nguyệt có thể không sinh ra lòng đố kỵ hay sao.
Về sau cô ta nghe được việc Kỷ Thần Hi là kẻ gian lận từ chỗ dì của mình, không nói hai lời cô ta lập tức tin ngay. Đơn giản vì đối với cô ta, một kẻ tay ngang chẳng có thành tích gì nổi trội trước đó, lại đột nhiên đạt điểm tuyệt đối thì nhất định chẳng phải loại người minh bạch gì. Còn việc đến giờ chẳng ai phát hiện ra được, nhất định do thủ đoạn của Kỷ Thần Hi quá cao tay, nên mới qua mặt được tất cả mọi người. Vậy mà hiện tại dám tham gia một kỳ thi nặng kiến thức như AGI, đúng là tự tìm đường chết.
Giờ đây kẻ gian lận đang đứng trước mặt cô mà cao ngạo thách thức, Vạn Kỳ Nguyệt có thể cho qua hay sao? Cô ta cố kiềm chế cơn nóng giận trong người, nghiêm túc quay sang nói với ba giám thị còn lại, mà trong đó có hai người là giáo sư lâu năm và một người là phó giáo sư mới nhận chức.
“Các vị giáo sư, như em đã nói từ trước, nhân phẩm của em sinh viên này có vấn đề. Và mọi người cũng đều thấy rồi đấy, làm gì có sinh viên nào lại có thể ăn nói ngỗ nghịch như vậy với giáo sư của mình. Vì vậy em xin kiến nghị, trực tiếp đình chỉ em ấy. Thành tích thi tuyển ban đầu cũng cần phải xem xét lại.”
Nhìn thái độ chần chừ của ba người còn lại, Kỷ Thần Hi khẽ nhếch mép. Xem ra quyết định đình chỉ cô đã được bọn họ ngầm đồng ý hết rồi nhỉ, vậy thì đúng là chẳng cần phải nhân nhượng thêm nữa.
Kỷ Thần Hi cần lấy ba lô của mình rồi đứng dậy, sau đó thản nhiên bước về phía cửa ra vào.
Tuy ba vị giám thị kia chưa dứt khoát đồng ý kiến nghị của cô, nhưng nhìn Kỷ Thần Hi đã phải cong đuôi bỏ chạy, trong lòng Vạn Kỳ Nguyệt vô cùng hả hê, khoé môi cũng không nhịn được mà cong lên.
Chỉ là còn chưa đắc ý được bao lâu, Kỷ Thần Hi đột nhiên dừng bước ngay cửa ra vào, ngoảnh mặt lại nở một nụ cười khó hiểu và nói:“Tiễn người đi thì dễ, nhưng mời người trở lại…rất khó đấy.” Nói xong Kỷ Thần Hi không chút luyến tiếc mà bỏ đi, mà thái độ lại còn rất ung dung như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cả hội trường còn chưa hiểu câu nói của Kỷ Thần Hi là có ý gì, thì Vạn Kỳ Nguyệt đã gõ tay lên bàn nghiêm khắc yêu cầu mọi người tập chung, đừng quan tâm đến những kẻ không đâu.
Ngay sau đó cô ta cùng với vị phó giao sư nọ cùng nhau xé bao đựng đề thi, chuẩn bị phát xuống cho sinh viên trong hội trường.
Nhưng bao đựng đề chỉ vừa được xé ra, thầy hiệu phó vội vã chạy vào hội trường, trên trán vẫn còn nhễ nhãi mồ hôi, thở gấp nói:“Ngưng…tạm ngưng sát hạch!”
…----------------…