Châu Tử Du bị bê trở ra giường ngủ, lúc cô đã cùng người đàn ông của mình trải qua tận hai “cuộc chiến” thể xác đầy cuồng nhiệt.
Xong việc, Huyết Ảnh Long choàng khăn tắm bế Châu Tử Du ra ngoài, cô cứ tưởng được đặt lên giường là đã có thể chìm vào giấc ngủ, nhưng sự thật lại không phải thế.
Vừa đặt cô gái của mình nằm xuống, Huyết Ảnh Long cũng nằm kế bên cô, anh ôm cô, xong khẽ thầm thì bên tai người ấy một câu:
“Bảo bối ơi, mình làm thêm một “hiệp” nữa nhé!”
Châu Tử Du đã mơ màng muốn chìm vào giấc ngủ, nhưng sau câu nói của người đàn ông, cô liền lập tức mở mắt ra như ánh đèn sáng trưng vừa được bật công tắc. Cô quay qua nhìn anh với gương mặt tuyệt nhiên là không hài lòng, không chấp nhận, cái miệng nhỏ của cô bắt đầu tung võ:
“Con rồng thối kia, anh xem em là thú nhồi bông, hay người máy? Cả anh nữa, anh không biết mệt hả?”
“Dĩ nhiên là không có mệt rồi. Em xem, “thằng bé” của anh vẫn chưa hạ nhiệt này!”. Truyện Gia Đấu
Nói xong, Huyết Ảnh Long liền nắm tay Châu Tử Du đặt xuống hạ thân, để tay cô chạm vào thứ nam tính đang căng tràn sức sống của mình. Khiến cô nàng càng thêm hậm hực, lập tức rút tay ra, rồi nói:
“Mặc kệ anh! Em mệt rồi, em muốn ngủ!”
“Thôi mà, còn sớm mà, cho anh hôn, cho anh sờ, cho anh “ấy” thêm cái nữa đi… Coi như vợ bù đắp lại khoảng thời gian 8 năm chúng ta xa nhau cho anh đi, ha vợ!”
Nhìn thấy nét mặt hi vọng phơi phới mong chờ của anh bạn chung giường, Châu Tử Du cũng đã cười, nhưng nụ cười của cô giả tạo tới mức không thể nào giả tạo hơn, sau đó cô mới thẳng thừng đưa ta tối hậu thư cuối cùng:
“Xa nhau 8 năm, chúng ta đều thiệt thòi. Nhưng tương lai sau này còn có tận vài chục năm để bù đắp. Hay anh định “chén” em no say hết đêm nay, xong mai lại giở trò tự nhận mình là tra nam nữa?”
“Không, anh chưa từng có suy nghĩ đó nha! Nếu vợ không muốn nữa thì thôi, để anh ráng dằn “thằng nhỏ” kia xuống. Vợ yêu đừng nóng! Anh yêu em mà…”
Nhỏ nhẹ vuốt lông cô “sư tử” nhà mình xong, người đàn ông “đáng thương” liền hôn lên trán cô vợ một cái, sau đó nhanh chóng ôm cô vào lòng, không dám đòi hỏi gì thêm.
“Biết điều vậy có phải tốt hơn không! Chồng ngoan, mau ngủ đi! Vợ thương nhiều!”
Châu Tử Du giở giọng người vợ quyền lực ra, vừa nói vừa xoa đầu anh chồng lớn hơn mình tận 10 tuổi. Thế mà, cả hai sau đó lại cùng nhau bật cười.
Lúc này, Châu Tử Du cũng ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng người đàn ông của mình. Nhàn nhã tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc bên anh.
Qua hồi lâu, cô khẽ nói:
“Ngày mai anh đưa em đi thăm mộ mẹ nha!”
Chợt nghe cô nhắc tới mẹ mình, sắc mặt của Huyết Ảnh Long có chút trầm lắng, nhưng rất nhanh sau anh đã mỉm cười.
“Tất nhiên rồi, anh còn phải giới thiệu vợ của anh cho bà ấy biết mặt nữa chứ! Anh phải khoe với mẹ, vợ anh xinh đẹp và tài giỏi đến nhường nào.”
Nghe thấy anh nói về mình với giọng điệu tự hào như vậy, Châu Tử Du chỉ khẽ bật cười, cho rằng anh đang tân bốc, nịnh nọt cô quá rồi.
Nhưng ngẫm nghĩ đi lại, Châu Tử Du vẫn trầm giọng nói tiếp:
“Sau này chúng ta sẽ sống một cuộc sống bình yên, giản dị nhưng hạnh phúc nhất. Em sẽ sớm sinh cho anh một đàn con, em và con sẽ là những người thân luôn yêu thương anh vô hạn. Chồng em đừng buồn tủi về quá khứ của mình nữa nhé! Em sẽ thay mẹ làm tròn bổn phận, chăm lo cho anh chu toàn, vun vén mái ấm nhỏ của chúng ta trọn vẹn viên mãn.”
Bình thường lúc ở bên anh, Châu Tử Du cứ như trẻ con, vô tư, vô ưu, nhưng thật ra anh biết rõ cô là người rất hiểu chuyện lại chu đáo trong tất cả mọi chuyện. Chẳng qua là con gái, ai cũng muốn nũng nịu với người đàn ông của mình, và cô cũng tương tự như thế mà thôi.
Như anh từng nói, chỉ cần có được Châu Tử Du thì anh đã có tất cả! Nhưng anh vẫn không muốn cô lo nghĩ quá nhiều nên lại điềm nhiên lên tiếng:
“Vợ ngốc, em đừng nghe lời Cố Dĩnh Ti khua môi múa mép mà bận lòng. Giờ anh đã có em là hạnh phúc nhất rồi, anh sẽ không vì những chuyện đã qua mà làm ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta! Mẹ, giờ đã yên nghỉ, kẻ tàn ác cũng phải trả giá xong rồi. Hiện tại, Huyết Ảnh Long là con rồng nhỏ của em, cầu vợ tổng tài bao nuôi.”
Huyết Ảnh Long rất dẻo miệng, anh không nói ngọt thì thôi, mà nói ra thì Châu Tử Du sẽ cười, sau đó cô lém lỉnh nói ngay:
“Thế Tập đoàn L&D của anh để làm kiểng à? Lớn mạnh như vậy, nhưng không đủ nuôi một người đàn ông nhỏ bé như anh?”
“Sao em biết L&D là Tập đoàn của anh?”
“A… Thế là em đoán đúng rồi nha! Haha, Huyết Ảnh Long, nhà ngươi đã bị bổn cô nương lừa bịp thành công.”
Trong khi Huyết Ảnh Long còn đang ngạc nhiên khi nghe thấy Châu Tử Du nói ra Tập đoàn L&D là của anh, thì cô nàng đã cười phá lên. Lúc đó, anh mới biết bản thân đã bị cô chơi chiêu tâm lý, khiến anh không đánh đã khai.
“Em giỏi lắm, dám chơi trò bắt anh tự chui đầu vào rọ. Nhưng sao em đoán được L&D do anh làm chủ?”
“Thì linh cảm em mách bảo vậy. Thêm cái tên Tập đoàn nữa, L&D là gọi tắt, chứ tên chính là Long Du nè, Long là anh, Du là em. Người đàn ông si tình vì nhớ vợ cũ nên lấy tên vợ đặt thành tên công ty. Chà, không ngờ những suy đoán mà em tự cho là mình ảo tưởng, hóa ra lại đúng thật.”
Châu Tử Du đang cực kỳ tự hào về chính mình, cô như vậy lại khiến Huyết Ảnh Long bật cười thán phục về phần tài trí của vợ mình.
Để tán thưởng, anh còn trực tiếp khen ngợi:
“Vợ anh mà, tài trí mưu mẹo, tinh thông hơn người, chỉ có anh là con rồng ngốc dưới trướng em thôi.”
“Ơ, anh đang khen đểu em đấy à!”
“Anh đâu dám, đó lời khen thật lòng của anh dành riêng cho em.”
Nói xong, người đàn ông liền âu yếm ôm chặt cô gái của mình hơn một chút, để cằm tựa hờ lên đỉnh đầu của cô, nhẹ nhàng ngửi lấy hương thơm thanh khiết từ mái tóc mềm mượt do chính tay anh vừa gội xong.
Lúc này, Châu Tử Du lại nói:
“Dù Tập đoàn L&D là của anh thì điều khoản trong hợp đồng giữa hai công ty vừa ký xong vẫn phải tuân thủ quy tắc nha. Em không muốn để chuyện công, tư lẫn lộn đâu, vì mình làm việc với cả một tập thể. Em càng không muốn bị thiên hạ nói dựa dẫm chồng mình để đi lên. Anh nhớ kĩ những gì em vừa nói đó!”
“Vâng vâng! Anh còn lạ gì tính cách của em nữa. Bảo bối không cần phải nhắc đâu ha!”
“Còn nữa, sẵn đây em nói luôn. Em biết anh không có thiện cảm với chị Lam Vũ, nhưng chị ấy đã hối hận về hành vi trước kia của mình rồi. Giờ cũng toàn lực giúp ba tiếp quản Châu thị, chưa kể đến chuyện nhờ có chị ấy khuyên nhủ giúp em thông suốt hơn nên em mới không bỏ lỡ anh, chỉ vì cái tôi quá cao của bản thân. Tóm lại, Lam Vũ là người có công giúp em nối lại tình xưa với anh, nên từ giờ em mong anh có thể tha chứ cho chị ấy như em đã mở rộng lòng vị tha với chị ấy. Mình cùng xí xóa hết chuyện cũ, nha anh?”
Nhắc đến chuyện của Châu Lam Vũ, thật ra Huyết Ảnh Long cũng chẳng căm hận gì. Vì cũng nhờ đoạn clip cô ấy gửi đến, anh mới tìm được đường lui có thể cứu vãn cho sau này, như ngày hôm nay.
Nếu ngày đó, anh chọn cách dùng người phụ nữ khác để đẩy Châu Tử Du ra xa, thì có lẽ anh đã chẳng nhận được sự tha thứ từ cô.
Nghĩ lại chuyện cũ đó, Huyết Ảnh Long chỉ khẽ cười thầm, rồi anh mới nhanh chóng trả lời:
“Ý vợ sao thì anh làm vậy. Chị hai của vợ thì cũng là chị hai của anh, vợ tha thứ, anh cũng tha thứ. Từ nay, chúng ta là đại gia đình!”
Nghe vậy, Châu Tử Du liền ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông của mình, vừa mỉm cười vừa trêu ghẹo.
“Chồng em ngày càng dẻo miệng rồi.”
“Thế em thích Long của bây giờ, hay Long hồi trước?”
“Long nào em cũng thích, Long nào em cũng yêu!”
Nhanh nhẹn đáp ngay, rồi cô nàng liền nhích người lên một chút, hôn chụt lên môi anh một cái.
Nụ hôn làm Huyết Ảnh Long vui thích vô cùng, cứ mím môi cười cười, rồi trêu ghẹo lại cô:
“Heo ngốc!”
“Còn anh là rồng thối háo sắc!”
“Anh là rồng, em là heo, vậy con chúng ta là gì nhờ?”
“Dĩ nhiên là đại thần trong tương lai rồi. Chắc chắn không dở hơi như ba mẹ chúng.”
“Haha…”
“Hihi…”
Cứ thế, căn phòng đã vang vọng những tiếng cười đùa của đôi vợ chồng trẻ. Khiến khung cảnh tĩnh lặng như vui lây theo bầu không khí ngọt ngào, ấm áp.