Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sống Lại Làm Em Gái Quốc Dân - Tiêu Nhất Thất

Đông Li mang theo hồn phách Bạch Hồ tới một bãi đất trống trong một công viên, Bạch Hồ giãy dụa một đường, biết mình đêm nay sẽ tiêu, chạm đến con ngươi lạnh lẽo của hắn khi nhìn qua, nó đem mình co lại thành một điểm sáng cỡ khoai tây.

"Ngươi không cần sợ hãi, bổn quân sẽ không đem ngươi như thế nào, ngươi thay nữ nhân kia làm việc bị cắn trả, trả thù cho chế chủ, một khoản xóa bỏ, như một phần thưởng, sẽ cho ngươi chuyển thế làm người."

Đông Li vung tay lên, trước mắt liền xuất hiện một cái giếng đen sâu thẳm. "Đi đi."

Bạch Hồ vốn muốn hỏi một chút, vì sao phải thưởng cho nó, hình như vừa rồi nó làm chuyện xấu, nhưng không đợi nó hỏi ra miệng, đã bị hắn ném xuống giếng.

Sau khi làm xong những thứ này, Đông Li xoay người rời đi, bước vào trong đêm tối.

...

Tô Đào bị ánh mặt trời tràn vào ngoài cửa sổ chiếu tỉnh.

Chờ cô mở mắt ra, mới phát hiện trước cửa sổ sát đất trong phòng ngủ không có che chắn, tối hôm qua sau khi trở về trang điểm cũng không tẩy đầu liền ngủ.

Lục Lục nghe được động tĩnh trong phòng ngủ, ở cửa kêu hai tiếng, thanh âm có chút gấp gáp, còn kèm theo thanh âm gãi cửa, Tô Đào nhìn đồng hồ, đã mười một giờ trưa, sáu sáu nhất định là đói bụng.

Dụi dụi mắt, vén chăn dậy xuống giường, vừa mở cửa Lục Lục liền nhào tới, hai chân trước ôm Mắt cá chân Tô Đào kêu.

Khom lưng ôm nó lên, đi về phía chậu mèo, rót thức ăn cho mèo lên, Tô Đào mới đi vào phòng vệ sinh tẩy trang rửa mặt, vừa đắp mặt nạ lên, chuông cửa liền vang lên.

Xuyên thấu qua mắt mèo, là Lục Niên.

Mở cửa cho người ta.

"Cậu ngồi trước, tớ thay nước cho Lục Lục." Nói xong, xoay người đi vào phòng bếp.

"Sao lại đi chân trần?" Lục Niên mang theo hai túi nilon đổi giày ở huyền quan, Lục Lục nghe thấy thanh âm của hắn chạy tới meo meo một tiếng, lại chạy trở về tiếp tục ăn cơm trưa của nó.

"Sàn nhà tớ sạch sẽ mà, sao cậu lại tới đây?" Tô Đào từ phòng bếp đi ra, trong tay cầm một cái thùng nhỏ chứa đầy nước, một bên đổi nước cho Lục Lục, một bên hỏi Lục Niên đang ngồi trên sô pha.

"Không phải cậu nghỉ hè sao, lại đây thương lượng với cậu một chút, phần tiếp theo nhận cái nào." Lục Niên lấy hộp thức ăn trong túi nilon ra đặt trên bàn, nắp vừa mở ra mùi thơm liền đi ra, Tô Đào đi tới, đưa đũa cho cô, để cô ăn trước.

"Đây là ba bộ tôi chọn ra từ mấy quyển sách anh trai cậu đưa ra, một bộ phim cổ trang, một bộ phim hiện đại, một bộ phim quốc dân, đội ngũ sản xuất và diễn viên được mời diễn đều rất có thực lực, cậu chọn một bộ."

Lục Niên nói xong lấy ra ba quyển sổ từ trong túi ra.

"Tớ muốn nghe ý kiến của cậu." Tô Đào nói xong, lại ăn một cái.

"Tớ đề nghị chọn bộ phim cổ trang này, sau khi phát sóng 《Đầy Trời Sao Đều Là Anh》, cư dân mạng Weibo nhất trí nói tốt về trang phục cổ trang của cậu, fan của câuh cũng hy vọng cậu có thể diễn phim cổ trang. Giai đoạn hiện tại của cậu diễn một bộ phim cổ trang, hẳn là sẽ hấp dẫn rất nhiều fan hâm mộ. Chờ 《Mạn Châu》 phát sóng, không có gì bất ngờ cậu hẳn là sẽ lên tuyến hai, lại có bộ cổ trang này gia trì, dựa vào tuyến hai không phải là việc khó."

Đây đều là kết quả Lục Niên phân tích qua, sau khi Mạn Châu phát sóng nhất định sẽ gây ra nhiệt độ không nhỏ, nếu như hiện tại tiến vào tổ, chờ Mạn Châu phát sóng cũng không sai biệt lắm là có thể kết thúc.

Nghỉ ngơi một hai tháng rồi mới vào đoàn phim mới, như thế, ngay cả lên, trong lúc đó lại tham gia một số chương trình tạp kỹ, ít nhất trong vòng hai ba năm cô cũng sẽ hoạt động trước mắt khán giả.

Tô Đào lật bản, bộ cổ trang này hắn nói tên là 《Đi đến nhân gian Kinh Hồng Yến》là huyền huyễn tiên hiệp đại nữ chính, nữ chủ cũng giống như cô có năm ca ca, chuyển thể từ một bộ cổ đại thần.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!