Chương 47
Cái tát này đánh ra vô cùng mạnh, dường như Tô Thành Đạt đã dùng hết sức lực từ thời bú sữa mẹ ra.
Có tức giận, cũng có ghen ty.
Điều khiến cho anh ta tức giận chính là Tô Tử Lam đã làm rối loạn kế hoạch của bố con bọn họ, khiến bọn họ bỏ lỡ tập đoàn Tô Doãn. Điều khiến anh ta ghen tỵ chính là ngay cả một tên phạm tội cưỡng hiếp như Tiêu Nhất Thiên cũng có thể chiếm được cơ thể Tô Tử Lam, mà anh ta lại không được.
Phải biết rằng sau khi thừa kế tập đoàn Tô Doãn, bước tiếp theo trong kế hoạch của anh ta chính là ngủ với Tô Tử Lam.
Bây giờ, cả hai mong muốn đều tan thành mây khói.
“A!”
Tô Tử Lam kinh ngạc thét lên chói tai, theo bản năng lui về phía sau một bước, đưa tay che mặt mình. Đáng tiếc mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, cô tuyệt đối không ngờ đến Tô Thành Đạt đã tức giận đến mức ra tay với mình.
Căn bản không hề tránh kịp…
“Dừng tay!”
Ngay tại thời khắc mấu chốt, một tiếng thét chói tai của người phụ nữ đang đứng cách đó không xa truyền đến.
Chính là Lý Nghiên Phi.
Ngay sau đó, một bóng lưng của người đàn ông vụt qua, xông đến trướ mặt Tô Tử Lam và Tô Thành Đạt, tốc độ nhanh đến mức người xung quanh chỉ nhìn thấy một làn khói.
“Bảo anh dừng tay, lỗ tai điếc rồi sao?”
Ngay lập tức, cổ tay Tô Thành Đạt bị người khác nắm lại, cả người cứng đờ ở đó, không thể động đậy được.
Cánh tay anh ta cách gương mặt Tô Tử Lam chưa đến năm centimet.
Bàn tay giáng xuống mang theo một ngọn gió mạnh làm bay mái tóc Tô Tử Lam, trái tim Tô Tử Lam không ngừng run lên, đột nhiên cảm thấy hít thở không thông.
Quá mạo hiểm!
Suýt chút nữa, chỉ kém một chút xíu mà thôi.
Tô Tử Lam có thể cảm giác được vô cùng rõ ràng, nếu như thật sự để bạt tai này của Tô Thành Đạt giáng xuống mặt cô, nhất định có thể đánh cô đến mức hộc máu.
“Con mẹ nó…”
Nửa đường có người đứng ra ngăn cản, phá hoại chuyện tốt của mình, Tô Thành Đạt đã tức đến nổ phổi, buột miệng muốn mắng lên. Thế nhưng ngay khi anh ta nghiêng đầu sang nhìn thấy gương mặt của người đàn ông kia, ực một tiếng nuốt nước bọt xuống, cố gắng nuốt lại câu nói kế tiếp xuống bụng.
Người ngăn cản anh ta chính là đội trưởng bộ phận an ninh mà Lý Nghiên Phi mang đến.
Tối hôm qua, đội trưởng an ninh lấy một địch mười ở bệnh viện thành phố, dáng vẻ tàn sát tứ phương khiến Tô Thành Đạt vẫn nhớ như in. Đây mới là nhân vật hung ác nhất, Tô Thành Đạt có mượn mười lá gan cũng không dám càn rỡ trước mặt anh ta.
Lúc này, đám người Lý Nghiên Phi đi tới.
Đám cổ đông và các quản lý cấp cao đi theo phía sau, vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ. Bọn họ không hiểu nổi tại sao sau khi Lý Nghiên Phi biết được thân phận của Tô Tử Lam thì lại đột nhiên bảo đội trưởng an ninh ra tay cứu cô.
“Thư ký Phi, chuyện này…”
Tô Thanh Thế cũng không nghĩ ra, thế nhưng ông ta cũng không ngốc, ý thức được tình hình không ổn. Có lẽ quan hệ của Tô Tử Lam và người nhà họ Đoàn không đơn giản như ông ta đã nghĩ, vì vậy ông ta bèn đứng ra giải thích: “Trước kia Thành Đạt và Tử Lam có chút tranh chấp, trẻ con thôi mà, tuổi trẻ nên háo thắng, cãi nhau ầm ĩ là chuyện rất bình thường”
Lý Nghiên Phi không để ý đến ông ta.
Mà chỉ đi mấy bước về phía bên cạnh Tô Tử Lam, cần thận quan sát Tô Tử Lam mấy lần rồi hỏi: “Cô chính là Tô Tử Lam sao?”
“Cô là ai?”
Tô Tử Lam còn chưa tỉnh hồn lại, hít sâu một hơi rồi đưa tay sửa sang lại mái tóc.
“Xin chào, tôi tự giới thiệu một chút.”
Lý Nghiên Phi cười nói: “Tôi họ Lý, tên là Lý Nghiên Phi, là thư ký tổng giám đốc của nhà họ Đoàn ở Thành phố Hồ Chí Minh. Nhưng mà, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ là thư ký tổng giám đốc của tập đoàn Tô Doãn ở Thành phố Hải Phòng.”
Vừa dứt lời, cô ấy đưa tay về phía Tô Tử Lam.
“Xin chào.”
Tô Tử Lam nắm lấy bàn tay Lý Nghiên Phi, cảm kích nói: “Vừa rồi cảm ơn cô.”
“Không cần cảm ơn.”
Lý Nghiên Phi cười lắc đầu: “Bảo vệ cô vốn là chức trách của tôi, vì thế những chuyện này đều là việc tôi nên làm mà thôi.”
Chức trách?
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt, dường như lời này của Lý Nghiên Phi có ám chỉ sâu xa gì đó.
“Thư ký Phi, ông nội đã ký tên lên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, vậy cũng tức là từ nay về sau tập đoàn Tô Doãn sẽ do tổng giám đốc mới làm chủ. 3/7 Tuy nhiên, ân oán cá nhân giữa tôi và Tô Tử Lam là chuyện riêng của nhà họ Tô chúng tôi, có lẽ cô không có quyền hỏi tới đâu.”
Tô Thành Đạt không nghe nổi nữa, cũng không nhịn nổi nữa.
Bây giờ anh ta đã khó chịu gần chết.
Tập đoàn Tô Doãn bị nhà họ Đoàn cướp đi, anh ta muốn trút giận lên người Tô Tử Lam nhưng lại bị Lý Nghiên Phi xen vào. Người phụ nữ xấu xa này, phạm vi lo liệu cũng rộng quá rồi đấy.
Lý Nghiên Phi buông tay Tô Tử Lam ra, không nhìn Tô Thành Đạt mà chỉ nhìn tháng qua đội trưởng an ninh.
Đội trưởng an ninh hiểu ý.
Vì vậy…
Bốp!
Đi đôi với âm thanh chói tai kia chính là một bạt tai của đội trưởng an ninh đang giáng xuống mặt Tô Thành Đạt. Tô Thành Đạt hơi lảo đảo, suýt nữa đã ngã quy xuống đất.
“Anh… tại sao anh lại đánh tôi?”
Tô Thành Đạt ngẩng đầu lên, khóe miệng rỉ máu.
Tất cả mọi người đều bị hành động bất ngờ của đội trưởng an ninh dọa sợ, mẹ nó, nói đánh là đánh, như vậy cũng ngang ngược quá rồi đấy.
“Thư ký Phi, có chuyện gì vậy?”
Khóe miệng Tô Thanh Thế cũng khẽ co quắp, gương mặt vốn đang tươi cười cũng trở nên âm u hơn.
Mọi việc đều phải có chừng mực.
Lý Nghiên Phi đang hiếp người quá đáng!
Trên mặt Lý Nghiên Phi vẫn duy trì nụ cười mỉm thân thiện, sau khi đánh người xong mới mở miệng giải thích: “Anh nói không sai, ân oán cá nhân là chuyện riêng của nhà họ Tô các người, không có quan hệ gì với tôi cả, tôi cũng không có quyền hỏi đến.”
) “Nhưng mà!”
Cô ấy đột ngột chuyển lời, lại nói: “Bây giờ tôi là thư ký tổng giám đốc của tập đoàn Tô Doãn, cho dù là chuyện lớn hay nhỏ, chuyện công hay chuyện riêng thì chỉ cần có liên quan đến tổng giám đốc đều sẽ có liên quan đến tôi. Tất cả đều do tôi lo liệu!”
Tô Thành Đạt cả giận nói: “Vậy xin hỏi tôi đánh Tô Tử Lam thì có liên quan gì đến tổng giám đốc mới nhậm chức chứ?”
“Ha ha.”
Ánh mắt Lý Nghiên Phi nhìn về phía Tô Thành Đạt tựa như đang nhìn một kẻ ngốc vậy, cô ấy đưa tay chỉ Tô Tử Lam rồi nghiêm mặt nói: “Bây giờ tôi chính thức giới thiệu với mọi người một chút, bắt đầu từ hôm nay cô Tô Tử Lam sẽ nhậm chức tổng giám đốc mới của tập đoàn Tô Doãn…”
Âm!
Lời vừa nói ra cứ giống như tiếng sét từ trên trời giáng xuống, bổ vào đầu tất cả mọi người. Kể cả Tô Thành Đạt, Tô Thanh Thế và mấy người cổ đông, quản lý cấp cao của công ty đều trợn tròn hai mắt, tỏ vẻ không dám tin nhìn chằm chằm vào Lý Nghiên Phi và Tô Tử Lam, ngây người như phỗng.
Bản thân Tô Tử Lam cũng không ngoại lệ.
Chuyện gì đây chứ?
Nếu nói về khiếp sợ, e rằng ở đây không ai hoảng sợ hơn Tô Tử Lam.
Cả người cô hoàn toàn hóa đá.
Những người khác ít nhất đều biết được chiều và tối ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, biết rằng hôm nay sẽ có tổng giám đốc mới nhậm chức, vì thế cũng chuẩn bị tinh thần từ trước, chỉ là không biết người tổng giám đốc mới kia là ai mà thôi.
Còn Tô Tử Lam thì sao?
Từ đầu đến cuối cô chẳng hay biết gì cả, đột nhiên nói cho cô biết một kết quả kinh thiên động địa như thế, làm sao cô không kinh ngạc được cơ chứ?