Chương 193
“Cô!”
Liễu Như Phương cũng hoàn toàn không biết chuyện Tiêu Nhất Thiên khải hoàn trở về, cho nên khi bị Vương Tuyết Mai mia mai, bà ấy tức giận đến sắc mặt trắng bệch, lại không phản bác được.
Dù sao, Vương Tuyết Mai nói là sự thật.
Đúng là mệnh của Tô Tử Lam và Tô An Nhiên không hề tốt đẹp gì, năm năm trước vô cớ mang thai sinh con gái. Năm năm sau vừa đỉnh hôn thì chồng chết.
Nhưng mà!
Nếu nói Tô Tử Lam khắc chồng, Tô An Nhiên khắc bố thì bà ấy không thể nhận!
“Thanh Thảo nhà chúng tôi không giống vậy.” Mia mai Tô Tử Lam và Tô An Nhiên còn ngại không đủ, ngay sau đó Vương Tuyết Mai lại nâng con gái mình lên, chỉ vào người đàn ông trẻ tuổi đang đứng chung với Tôn Thanh Thảo, dương dương đắc ý nói: “Hai người nhìn đi, số đào hoa của Thanh Thảo nhà chúng tôi thật là mạnh”
“Không có Trần Thiếu Huy thì lập tức tới một Tôn Quốc Vinh!”
“Cũng họ Tôn!”
“Môn đăng hộ đối, trời sinh chính là con rể tốt của nhà chúng tôi!”
“Hơn nữa!”
“Quốc Vinh còn là bạn của Trần Thiếu Huy, trước đó khi Trần Thiếu Huy và Thanh Thảo nhà chúng tôi yêu nhau thì cậu ấy đang thầm mến Thanh Thảo nhà chúng tôi.
Phải nói là ông trời tác hợp cho!” Vương Tuyết Mai càng nói càng hưng phấn, quay đầu nhìn về phía một chiếc Mercedes Benz đậu ở cửa, chép miệng nói: “Ây, chiếc xe đó là của Đại Lực, cũng là Mercedes Benz!”
“Thanh Thảo nhà chúng tôi sinh ra là để ngồi Mercedes Benz. Đừng nói hai người, ngay cả người làm mẹ như tôi thì có đôi khi cũng hâm mộ nó…”
Vương Tuyết Mai chém gió rất hăng!
“Me!”
Sắc mặt Tôn Thanh Thảo cũng khó coi, thúc giục: “Đừng nói nữa, nhanh về nhà đi.” Mặc dù là con gái ruột của Vương Tuyết Mai nhưng nếu so về da mặt thì da mặt Tôn Thanh Thảo không dày như Vương Tuyết Mai, Trần Thiếu Huy vừa mới chết chưa được mấy ngày thì cô ta đã qua lại với bạn cũ khi còn sống của Trần Thiếu Huy, it nhiều gì cũng có chút xấu hổ.
Tuy vậy nhưng Vương Tuyết Mai không lấy đó làm hổ thẹn, ngược lại cho là vinh, gặp ai cũng nói, tuyên dương khắp nơi!
“Em yêu.
Tôn Đại Lực đưa tay ôm eo thon của Tôn Thanh Thảo, thậm chí còn thuận tay sờ mông Tôn Thanh Thảo một cái, cười nói: “Di nói không sai, hai chúng ta ở bên nhau là ông trời tác hợp cho.
“Di!”
Sau đó, Tôn Đại Lực nhìn về phía Vương Tuyết Mai, nói tiếp: “Cháu đã nghĩ kỹ, chờ sau khi cháu và Thanh Thảo kết hôn thì sẽ tặng chiếc Mercedes Benz đo cho di và chủ, để hai người đi.”
“Cháu lại mua một chiếc Porsche khoảng một 3 tỷ rưới!”
Tôn Đại Lực rất biết thời thế Vương Tuyết Mai khen anh ta, chuyện này khiến anh ta rất được lợi, hơn nữa, có vẻ như có thể lấy được bạn gái của Trần Thiếu Huy là một chuyện rất đáng để kiêu ngao Mẹ vợ tương lai muốn nổ, người làm con rể như anh ta thì đương nhiên phải thừa cơ biểu hiện một chút, trợ giúp một chút.
“Thật? ??”
Hai mát Vương Tuyết Mai tỏa ánh sáng, lập tức đại hỉ, tùy ý chém gió một chút mà lại có thể làm ra một chiếc Porsche ba tỷ rưỡi. Đúng là cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống.
Nhưng mà!
Ngay khi Vương Tuyết Mai đang hưng phấn, chuẩn bị tiếp tục nhục nhã Liễu Như Phương vài câu thì đột nhiên chú ý tới, một chiếc Porsche màu đỏ chậm rãi lái vào cư xả Gia Định. Chạy thẳng tới bên này! Vương Tuyết Mai sửng sốt một chút, chỉ vào chiếc Porsche đó hỏi: “Quốc Vinh, là xe như vậy sao?”
Bao gồm cả Liễu Như Phương và Tô Thanh Cường, tất cả mọi người đồng loạt liec mắt.
Nhìn qua chiếc xe Porsche màu đó đó.
Đó là một chiếc Porsche 911, là xe thể thao nhập khẩu. Chỉ nhìn một chút thì dáng tươi cười của Tôn Quốc Vinh cứng ở trên mặt, sắc mặt hơi biến thành màu đen, là trong lòng thầm măng không thôi!
Mẹ nó!
Đây là ai vậy, không có ánh mắt như vậy!
Ông đây thuận miệng nổ một cái thôi, vừa nói muốn mua chiếc Porsche thì lái một chiếc Porsche đến đây, không phải là đang vả mặt tôi sao?
Quan trọng nhất chính là Dù cho nổ thì Tôn Quốc Vinh cũng không dám nổ lớn như vậy!
Anh ta nói muốn mua một chiếc Porsche khoảng ba tỷ rưỡi, thế nhưng chiếc trước mắt này, mặc dù cũng là Porsche nhưng giá cả vượt xa ba tỷ rưỡi. Căn cứ hiểu biết của anh ta thì cả chiếc xe này hẳn là hơn sáu triệu!
Gió lớn như vậy thì sao chém được?
“Mau nhìn. Đằng sau còn có!”
Tôn Quốc Vinh đang lo không biết phải hóa giải tình huống xấu hổ trước mắt như thể nào thì Vương Tuyết Mai kinh hô một tiếng, chỉ thấy sau khi Porsche màu đỏ lái vào cư xá Gia Định thì ngay sau đó lại có một chiếc xe Ferrari theo đuôi phía sau, cũng chạy vào!
Đảng sau Ferrari là một chiếc Rolls-Royce!
Trong nháy mãt, tất cả mọi người trợn tròn mắt!
“Oh my god!”
Tròng mắt Vương Tuyết Mai trừng to giống như mắt trâu. Đều sắp trợn lồi ra khỏi hốc mắt, c một tiếng, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, không dám tin nói: “Mấy người này là ai?”
Phái biết, loại xe sang đỉnh cấp như Rolls-Royce, kháp cả thành phố Hải Phòng cũng chỉ có người giàu nhất thành phố Hải Phòng là Phạm Đức Thành mới xứng!
Đi theo phía sau Rolls-Royce là một chiếc Cadillac! Đằng sau Cadillac là Maybach! Sau đó là Maserati…
Bentley Mulsanne…
Lamborghini..
Từng chiếc xe, mỗi một chiếc đều là xe sang trọng có giá lên tới mấy chục tỷ, bình thường bất kỳ một chiếc nào cũng khó mà gặp được ở thành phố Hải Phòng, mà bây giờ lại nối đuôi nhau chạy vào cư xá Gia Định!
Phóng tầm mắt nhìn tới, giống như một một con rồng dài làm từ xe sang!
Chừng hai ba mươi chiế!
cĐể cho người ta không kịp nhìn!
Cảnh tượng này khiến cho người ta kinh ngạc, có thể sáng mù mắt chó người thường!
Ực ực! Ực ực! Ực ực…
Vương Tuyết Mai cũng được, Tôn Quốc Vinh và Tôn Thanh Thảo cũng được, ngay cả Liễu Như Phương và Tô Thanh Cường cũng giống vậy, mấy người mắt to trừng mắt nhỏ, trợn mắt hốc mồm, không ngừng nuốt nước bọt, cám giác miệng đẳng lưỡi khô, giống như ngay cả nước bọt cũng sắp không đủ dùng!
Không chỉ có là bọn họ!
Người qua đường cũng bị đoàn xe thật dài này làm cho kinh ngạc, trong nháy mắt, cửa chính cửa cư xá Gia Định đứng đầy người, khắp nơi đen nghìn nghịt, chắn cho cửa khu chật như nêm cối!
Những người qua đường đó không ngừng kinh hô, bàn tán ầm ĩ, không hẹn mà cùng lấy điện thoại di động ra điên cuồng chụp ảnh đội xe đăng lên mạng, đăng lên Facebook, thậm chí còn phát trực tiếp!
“Bon ho…”
Nhìn đội xe khổng lồ do xe sang tạo thành này, một lát sau, Tôn Thanh Thảo nhíu mày lại, giật mình nói: “Bọn họ chạy tới chỗ chúng ta! !!”
Không riêng gì cô ta, Vương Tuyết Mai cũng nhận ra được.
Thế là, Vương Tuyết Mai quay đầu nhìn về phía Tôn Quốc Vinh. Hỏi: Quote chẳng lẽ mấy người này là…”
“Bạn của cháu?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!